Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1336: Tìm Tới

Vèo!
Từ Khuyết phất tay, thần hồn trong nháy mắt mở rộng, thần niệm thúc đẩy hai hồn phách kia, để họ trở lại trong Phong Hỏa Luân.
Tốc độ tiêu tan của hai hồn phách đột nhiên giảm mạnh, hiện tại đã yên tĩnh lại.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Cùng lúc đó, trên mặt đất phía dưới Thiên Cung Thư Viện, truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống đất.
m thanh tuy rằng truyền lên đã rất nhẹ, nhưng vẫn vang vọng rõ ràng bên tai mấy ngườ Từ Khuyết.
Thi thể và đầu của bà lão cùng mấy gã chấp sự, đều rơi trên mặt đất, biến thành một bãi máu thịt be bét, đông đảo đệ tử phía dưới cũng nghe được động tĩnh, dồn dập chạy tới.
Sau đó, phía dưới hoàn toàn tĩnh mịch.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, bị doạ đến sửng sốt, ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn Từ Khuyết ở trên, lại cúi đầu nhìn mấy cỗ thi thể trên mặt đất này, rơi vào trạng thái ngơ ngác.
- Chuyện này. . . Đây là đại chấp sự?
- Nàng, chết rồi?
- Trời ạ, chuyện này. . . làm sao có khả năng? Thực lực của đại chấp sự, ở thư viện chúng ta có thể xếp hạng ba vị trí đầu, tu vi Đại La Chân Tiên, sao lại thế. . .
- Đây là Từ phó viện trưởng làm ra?
Có người nói nhảm một câu, tất cả mọi người đều không nhịn được lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía Từ Khuyết trên bầu trời.
Lúc này, Từ Khuyết hai tay chắp sau lưng, dáng vẻ lạnh nhạt, tay áo bay bay, dáng vẻ của thế ngoại cao nhân.
"Hítttt!"
Toàn trường trong nháy mắt đều vang lên tiếng hít vào.
Tất cả đệ tử cùng tiên sinh thư viện, nội tâm đều đang run rẩy, khó có thể tin.
Bọn họ từng hoài nghi thực lực Từ Khuyết, cho rằng tiểu tử này không thể là Tiên Vương hay trên cả với Tiên Vương, bằng không làm sao có thể cam nguyện ở lại nơi này làm một phó viện trưởng, cấp bậc tồn tại kia tùy tiện vừa ra tay, đừng nói là Thiên Cung Thư Viện, e là toàn bộ Thiên Châu đều là của hắn rồi.
Nhưng hiện tại, bọn họ đã há hốc mồm, ngay cả Đại La Chân Tiên đều bị tiểu tử này giết, thế này nói hắn không phải Tiên Vương, ai tin được?
Phải biết là đạt đến cảnh giới Đại La Tiên kia, sức sống vốn cực kỳ mạnh mẽ, dù viện trưởng Lý Thanh Hà là Đại La Kim Tiên cao hơn một cấp bậc so với Đại La Chân Tiên, cũng không chắc chắn có thể thật sự giết chết Đại La Chân Tiên, tối thiểu phải chiến đấu mấy ngày mấy đêm, nhưng nếu Đại La Chân Tiên muốn chạy trốn, y cũng không thể ngăn được.
Nhưng nếu có thể ở đây trong thời gian ngắn, nháy mắt giết đi một vị Đại La Chân Tiên, thực lực tuyệt đối phải vượt quá Đại La Kim Tiên, chí ít là Tiên Vương hoặc Tiên Vương trở lên.
Chẳng trách.
Chẳng trách hắn dám tuyên chiến với cả ba gia tộc, còn tuyên bố một mình một người xuất chiến là được, đây chính là thực lực.
Tất cả mọi người càng nghĩ càng sợ, trong lòng càng kinh hoảng.
Tục ngữ có câu: quan mới tới đốt ba đống lửa, Từ Khuyết trước thì giết ba người Bao Kiếm, rồi khiêu khích ba gia tộc, xem như là đốt đống lửa thứ nhất, bây giờ đống lửa thứ hai là giết chết đại chấp sự cùng với vài tên tiểu chấp sự của Thiên Cung Thư Viện, như vậy đống lửa thứ ba, sẽ là ai?
Trong lòng rất nhiều người đồng thời xuất hiện một đáp án, dựa theo mức độ này, đống lửa thứ ba chỉ sợ là hướng về Thánh Tông rồi.
Trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, Khương Hồng Nhan từng nói đạo lữ của mình tên là Từ Khuyết, nhưng Thánh Tông cùng Thiên Cung Thư Viện vẫn muốn kết hợp nàng với Đạo Thai Thần Thể, hiện nay cha của Từ Khuyết đã đến, thực lực còn kinh khủng như thế, đống lửa thứ ba này vô cùng có khả năng chính là muốn tìm Thánh Tông tính sổ.
- Lúc trước có nghe nói, đại chấp sự đã sửa lại tất cả bố cục động phủ tầng thứ hai, hình như động phủ của Khương Hồng Nhan bị sắp xếp bên cạnh động phủ Đạo Thai Thần Thể, thư viện muốn tạo cơ hội ở chung cho bọn họ, bây giờ nhìn lại, Từ phó viện trưởng giết chết đại chấp sự, có lẽ cũng là vì chuyện kia rồi.
- Ta XXX, chỉ vì chút chuyện này sao? Theo ta được biết, Khương Hồng Nhan vẫn đang bế quan, cho dù động phủ bị đổi vị trí, cũng hoàn toàn không cho Đạo Thai Thần Thể cơ hội tiếp cận, cái chết này của đại chấp sự có chút oan rồi.
- Oan cái rắm, ta lại cảm thấy rất hả giận, lão thái bà kia căn bản không phải kẻ tốt lành gì, chết rồi đúng là để thư viện chúng ta bớt đi một sâu mọt.
- Ta cũng nghe nói, đại chấp sự rất thân cận với Thánh Tông, tuy rằng thư viện chúng ta cũng rất hữu hảo cùng Thánh Tông, nhưng dường như đại chấp sự lại quá thân cận, luôn cảm thấy nàng là gian tế do Thánh Tông phái tới.
- Phốc, gian tế thì quá đáng quá, đại chấp sự nhiều lắm chỉ là hai bên đều muốn lấy lòng.
- Các ngươi hiểu cái lông, ta đã từng tận mắt nhìn thấy nàng quỳ xuống với vị Đạo Thai Thần Thể kia, sau đó làm một chuyện không có đạo đức, nhân tính vặn vẹo.
- CMN, vị huynh đệ này, ngươi chớ nói lung tung. Vị Đạo Thai Thần Thể kia đối mặt với đại chấp sự là một lão thái bà, còn có thể có phản ứng?
- Có a! Ta lúc đó nhìn thấy vị Đạo Thai Thần Thể kia nở nụ cười.
- Híttt, khủng bố như vậy sao?
- Khủng bố? Đúng là rất khủng bố, lúc đó đại chấp sự quỳ gối trước mặt vị Đạo Thai Thần Thể kia, lại dập đầu với y, gọi y là thiếu chủ, các ngươi nói như thế vẫn chưa đủ khủng bố sao? Đại chấp sự tuyệt đối là người của Thánh Tông!
- Ta kháo, hóa ra nguơi nói chính là chuyện này à.
- Tiên sư nó, hại ta suýt chút nữa nghe cứng rồi.
Mọi người sôi nổi nghị luận, lúc bắt đầu thì khiếp sợ và sợ hãi, rồi lại đến thân phận của đại chấp sự.
Trong thư viện nhiều người nhiều miệng, rất nhiều người kỳ thực đều biết một chút bí mật, nhưng do thân phận hạn chế và thực lực thấp kém, không dám nói lung tung.
Bây giờ đại chấp sự vừa chết, những người có chút gan lớn lại nói ra rất nhiều bí mật.
Nhưng mà người đã chết rồi, những thứ được gọi là bí mật kia có phải là thật hay không thì rất khó nghiệm chứng.
Từ Khuyết căn bản không có hứng thú đối với chuyện này, từ khi đám người kia nghị luận không ngừng, hắn đã thu được hơn một trăm ngàn điểm trang bức, đắc ý mang theo đám người Husky và Đoạn Cửu Đức, trực tiếp lướt về phía trước, đi tìm động phủ Khương Hồng Nhan.
Tầng thứ hai quá nhiều động phủ, hơn nữa có thể ngăn cách khí tức, trong điều kiện không có người chỉ dẫn, muốn tìm được Khương Hồng Nhan cũng không phải chuyện dễ.
Nhưng dựa theo phương hướng mà khi nãy mấy gã chấp sự vừa truy đuổi, Từ Khuyết cơ bản có thể xác định Khương Hồng Nhan vẫn còn ở bên trong khu vực này, chỉ cần tốn chút thời gian, vẫn có thể tìm tới.
Hắn cùng mấy người Husky và Đoạn Cửu Đức đều tách ra, trực tiếp tìm kiếm xung quanh trong phạm vi nhỏ.
Vừa dò xét, Từ Khuyết vừa vào không gian chứa đồ của hệ thống, trong đó dĩ nhiên có thêm vài đạo huy mang, chính là nhẫn trữ vật của đại chấp sự cùng năm tên chấp sự, bị hệ thống tự động mở ra, tự động phân loại đồ vật bên trong.
- Ồ?
Từ Khuyết nhìn lướt qua, không khỏi ngẩn ra.
Lúc trước hắn giết địch, hệ thống cũng sẽ tự động thu lấy nhẫn trữ vật, nhưng những đồ vật của đối phương đối với hắn đều vô bổ, ngoại trừ linh thạch cùng đan dược tình cờ có thể dùng tới, còn lại cơ bản là không dùng tới.
Nhưng lần này, hắn vừa nhìn lướt qua, phát hiện bên trong nhẫn trữ vật những người này lại cất giấu một kiện bảo bối không tệ, là một cây đàn cổ cũ nát.
Đàn cổ được hệ thống giám định có cấp bậc bán phẩm Tiên Khí, hơn nữa dây đàn không còn, chỉ còn cái giá, là một phế phẩm, nhưng vẫn ũ có thể trở thành bán phẩm Tiên Khí.
Hiển nhiên, cấp bậc khi nó hoàn chỉnh rất cao, là một Tiên Khí có thể chữa trị, còn việc sau khi chữa trị sẽ có cấp bậc gì, trong hệ thống lại hiện ra mấy dấu chấm hỏi.
Điều này cũng mang ý nghĩa, cấp tối đa của đàn cổ này sẽ rất cao, ngay cả hệ thống cũng không thể giám định.
- Có chút thú vị, xem ra tìm được bảo vật rồi, chỉ cần tìm được tài liệu thích hợp làm dây đàn bù đắp vào, đàn cổ này chỉ sợ sẽ được thăng cấp lớn.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, trong lòng mừng thầm.
Sau này nếu chữa trị được đàn cổ này, mang ra đánh nhau, dưới sự chú ý của muôn người, mình phong độ phiên phiên lên sàn, gảy một khúc tao nhã, lợi dụng tiếng đàn đánh bại đối thủ, quả thực đắc ý vô cùng.
- Tiểu tử, mau tới, bản thần tôn tìm được rồi!
Lúc này, giọng nói Husky từ một nơi không xa truyền đến, đang đứng ở trước một ngọn núi nhỏ, vẫy vẫy móng vuốt với Từ Khuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận