Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 825: Còn Có Tiên Khí?

"Ầm!"
Nhìn Tần Vệ ngã ở trong hố lớn, cả người chảy máu, Từ Khuyết không có một chút nương tay nào, lại đấm một quyền xuống dưới.
Như trước vẫn là cực hạn nhất, 40 điểm ngàn trang bức, ánh vàng phân tán, quyền ảnh to lớn màu vàng tỏa ra ánh sáng lung linh, tầng tầng đánh xuống.
Một hồi nổ tung to lớn vang vọng ở bên trong núi rừng, kinh thiên động địa, còn kinh động hơn cả bom nguyên tử.
Đồng thời, điều này cũng tuyên cáo Bức Vương Quyền của Từ Khuyết đã sử dụng hết.
Cả ngày hôm nay, hắn độ kiếp đã tiêu hao không ít đạo uẩn, bây giờ lại cùng Đại Thừa kỳ đỉnh phong Tần Vệ này chiến một trận, trực tiếp tiêu hao sạch sẽ đạo uẩn, tổng cộng ba đòn Bức Vương Quyền 4 vạn điểm trang bức hoàn chỉnh đánh lên trên người Tần Vệ.
- Xem ra đến lúc đi Đế Cung chiến với tên thánh thượng kia cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Trong lòng Từ Khuyết không khỏi tự nói.
Nguyên bản hắn cho rằng sau khi bước vào Hợp Thể kỳ, lấy cực hạn của Bức Vương Quyền, hẳn là có thể tiêu diệt Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Nhưng bây giờ xem ra, hắn vẫn là đánh giá thấp sự khủng bố của Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Liên tiếp ba quyền đánh xuống, cũng chỉ có thể làm y bị thương chảy máu, cũng không có cách nào tiêu diệt. Có thể tưởng tượng được, cảnh giới này đến cùng đáng sợ dường nào, thật không hổ là tồn tại chỉ cách Tiên Nhân Cảnh một bước.
"Phốc!"
Lúc này, Tần Vệ đang nằm ở phía dưới vẫn không có động tĩnh, trong miệng đột nhiên ho ra một vòi máu tươi, đồng thời từ trên mặt đất bắn ra, tựa hồ sợ Từ Khuyết lại cho y thêm mấy quyền.
Y ngang trời lướt ra, tốc độ vô cùng nhanh, dùng mắt thường căn bản nhìn không thấy.
Sắc mặt của Từ Khuyết khẽ thay đổi, trong lòng kinh hãi một trận, đều đã bị thương thành như vậy, còn có thể chạy nhanh như thế?
- Tạc Thiên Bang Lý Bạch!
Đột nhiên, tiếng rống giận dữ của Tần Vệ truyền đến.
Con ngươi của Từ Khuyết quét ra, đối phương đã xuất hiện trên không trung, đứng ở cách đó không xa, vết thương trên người đang chậm rãi khép lại, đôi mắt phẫn nộ đang nhìn chằm chằm hắn bên này.
- Ồ, ngươi còn chưa chết hả?
Từ Khuyết nở nụ cười trêu tức.
Nhưng trên thực tế, nội tâm hắn cũng không thoải mái, thậm chí đã chuẩn bị chạy trốn rồi.
Thật vất vả dùng hết đạo uẩn, đánh đối phương thành ra như vậy, kết quả không nghĩ tới y có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài đánh giá của Từ Khuyết đối với Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
- Được lắm Tạc Thiên Bang Lý Bạch, bản soái quả thật đã đánh giá thấp thực lực của ngươi!
Lúc này, trên mặt Tần Vệ đột nhiên hiện lên một vệt ý cười, đó là nụ cười giận dữ ngậm lấy cừu hận.
Từ Khuyết đánh giá thấp y, y cũng đánh giá thấp Từ Khuyết, nhưng người chịu thiệt lại là y.
Đối với việc này, Từ Khuyết chỉ có thể bấm ra Thần Hành Độn Tẩu Phù, bỉ ổi cười nói:
- Tần tướng quân, ngươi vẫn nên trở lại luyện thêm mấy trăm năm nữa đi, loại đối thủ như ngươi, ta căn bản không có hứng đánh với ngươi, tạm biệt.
Nói xong, hắn bấm lên Thần Hành Độn Tẩu Phù, chuẩn bị muốn chạy.
- Hừ, còn muốn đi?
Tần Vệ lại hừ lạnh một tiếng, song chưởng bỗng nhiên hoàn toàn nắm chặt, giống như bắt lại toàn bộ hư không.
Lập tức, cảnh tượng trước mắt Từ Khuyết hơi trở nên mơ hồ, trong phạm vi mười dặm bị một vầng sáng vẩn đục bao phủ lại.
Lạch cạch!
Thần Hành Độn Tẩu Phù ở trong tay hắn biến thành tro bụi, mất đi tác dụng, không cách nào giúp hắn xuyên thấu mảnh cầm cố này.
- Ngày hôm nay bản soái xem ngươi có thể trốn đi đâu!
Lúc này Tần Vệ lần nữa lạnh giọng hét lên một tiếng, đồng thời song chưởng hợp lại, nhanh chóng bấm ra pháp ấn phức tạp.
Từ Khuyết hơi nhướng mày, sắc mặt có chút đen lại.
Hắn không phải không có cách nào rời đi, dù sao vừa nãy từ bên trong gói quà lớn thần bí mở ra được một tấm Thiên Phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, nhưng đó là bảo bối hiếm thấy dùng để thoát thân, nếu như dùng ở đây, quả thật rát lãng phí.
Tuy nói thực lực của Tần Vệ vượt qua tưởng tượng, nhưng Từ Khuyết vẫn có thể đánh y bị thương, vì thế theo Từ Khuyết xem ra, bất kể là Thiên Phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, hoặc là mũ tha thứ cùng với vô địch phù, tựa hồ đều không đáng dùng ở đây.
"Vèo!"
Đúng lúc này, mười ngón tay của Tần Vệ tăng vọt ra một đạo ánh sáng màu lam hừng hực, phóng lên tận trời.
Tiếp đó, y há to miệng, bên trong lướt ra một khối hạt châu nhỏ màu xanh lam, trôi nổi ở trên đỉnh đầu.
Hạt châu vừa xuất hiện, linh khí bốn phía bỗng nhiên tự động tụ tập lại đây, vô cùng điên cuồng, giống như fan nhìn thấy thần tượng, điên cuồng chạy đến.
Ngay sau đó, hạt châu màu xanh lam đột nhiên phóng to, hóa thành một giọt nước mưa to lớn, mặt ngoài nổi lên gợn sóng, làm người ta có một loại cảm giác tê cả da đầu.
- CMN, đây là vật gì?
Mí mắt của Từ Khuyết không khỏi giật giật.
Ding, kiểm tra thấy có bán phẩm Tiên Khí đã nhận chủ, xin kí chủ cẩn thận đề phòng.
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.
Từ Khuyết lập tức cả kinh, bán phẩm Tiên Khí?
CMN, hạt châu kia lại là một kiện bán phẩm Tiên Khí, vậy còn đánh thế vẹo nào nữa?
Một Đại Thừa kỳ đỉnh phong, cộng thêm một cái Tiên Khí, ai có thể đánh được?
- Ồ không đúng, Tiên Khí, hình như ta cũng có!
Từ Khuyết đột nhiên phản ứng lại.
Lúc trước ở dưới Ngũ Hành Sơn, hắn cũng thu hoạch được một kiện Tiên Khí, hơn nữa còn là hạ phẩm Tiên Khí, cao hơn cái bán phẩm Tiên Khí này một cấp.
Chỉ có điều cái Tiên Khí này tựa hồ có hiệu quả phụ trợ quần công, chỉ có thể dùng để giảm thiểu hoặc tăng cường tuổi thọ, lực bộc phát cùng tính thực chiến tựa hồ bằng không.
Hơn nữa chỗ chết người nhất chính là, bây giờ hắn chỉ có tu vi Hợp Thể kỳ, không có cách nào phát huy toàn bộ uy lực của thượng cổ Sinh Tử Luân được.
Dù sao Tiên Khí sở dĩ được gọi là Tiên Khí, bởi vì nó là pháp khí để tiên nhân sử dụng.
Lúc trước còn ở Luyện Hư kỳ, Từ Khuyết cũng chỉ có thể khống chế 500 năm tuổi thọ, bây giờ Hợp Thể kỳ, nhiều lắm cũng chỉ có thể khống chế một ngàn năm tuổi thọ.
Đây đối với Đại Thừa kỳ đỉnh phong mà nói, cũng không đáng kể gì, không tạo được thương tổn mang tính thực chất.
Nhưng Tần Vệ liền không giống, khoảng cách đến Tiên Nhân Cảnh chỉ còn một bước, lại có thể khống chế cái bán phẩm Tiên Khí này, sức mạnh phát huy ra không thể tưởng tượng.
- Chờ đã, đánh thì đánh, có bản lĩnh đừng dùng Tiên Khí! Dùng Tiên Khí bắt nạt người tính là anh hùng hảo hán gì?
Từ Khuyết lúc này hô.
Trên mặt Tần Vệ xẹt qua một ít châm chọc, cười lạnh nói:
- Bản soái bây giờ chỉ muốn giết ngươi nhanh một chút, còn chuyện ta vận dụng Tiên Khí bắt nạt một Hợp Thể kỳ này, chỉ cần ngươi chết, đương nhiên sẽ không có ai biết.
Nói xong, song chưởng của y bỗng nhiên giơ lên, tuôn ra chân nguyên bàng bạc, trong nháy mắt bao phủ hạt châu màu xanh lam trước người.
Ầm!
Ngay sau đó, hạt châu màu xanh lam điên cuồng chuyển động, tạo ra một trận sức hút mạnh mẽ.
Từ Khuyết lập tức không kịp phản ứng lại, dưới chân hơi lảo đảo, suýt chút nữa bị hạt châu hút qua.
Cũng may hành động của hắn lanh lẹ, lập tức truyền chân nguyên đến dưới chân, gắt gao đứng vững ở tại chỗ.
"Răng rắc!"
Lúc này, đại thụ ở gần đó bị sức hút ảnh hưởng, trực tiếp gãy vỡ, ngang trời bay tới, bị cuốn về phía viên hạt châu màu xanh lam.
Từ Khuyết trừng to con mắt, trơ mắt nhìn cây đại thụ kia bị hạt châu màu xanh lam xoắn thành vụn gỗ, biến mất không còn tăm hơi.
- CMN, Tiên Khí này là máy trộn bê tông hay sao thế? Hút qua lập tức bị xoắn đến mức không chừa cả nước!
Từ Khuyết trong lòng sợ hãi nói.
- Ngày hôm nay, ngươi nhất định phải chết!
Con ngươi của Tần Vệ lộ ra ánh sáng lạnh, sát khí bàng bạc.
Lượng lớn chân nguyên điên cuồng từ bên trong song chưởng của y tuôn ra, cuồn cuộn không ngừng đổ vào hạt châu màu xanh lam, tốc độ chuyển động của hạt châu trong nháy mắt trở nên nhanh hơn, lực hút càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng có thể thấy, dù cho Tần Vệ là Đại Thừa kỳ đỉnh phong, thôi thúc hạt châu bán phẩm Tiên Khí này cũng rất vất vả, tiêu hao của Tiên Khí đối với chân nguyên, thực sự có chút lớn.
Nhưng mà vào lúc này, Từ Khuyết đã có chút đứng không vững nữa rồi.
Uy lực của Tiên Khí không phải thứ bây giờ hắn có thể mạnh mẽ chống đỡ.
- Xem ra chỉ có thể dùng một chiêu này thôi!
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, nhìn về phía Tần Vệ, cười lạnh nói:
- Tần tướng quân, hỏi ngươi một chuyện, ngươi đã từng làm nam nhân chân chính trong vòng 5 giây chưa?
Nói xong, hắn vung tay lên, đột nhiên lấy ra một tấm phù lục màu vàng chói lọi!
Chính là Kim Cương Bất Bại Phù!
Bạn cần đăng nhập để bình luận