Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 495: Ta Chính Là Từ Khuyết

Cuối cùng trận chiến đấu này lấy kết quả Yêu thú đại bại mà kết thúc.
Ngoài Lâm Dịch bị tiêu diệt, còn có vô số Yêu thú Kim Đan kỳ và Nguyên Anh kỳ bị lôi điện bổ trúng mà chết, chỉ còn lại một ít Yêu thú tu vi quá thấp, bởi vì tránh xa phạm vi lôi điện, chạy trốn nhanh mới may mắn thoát được một kiếp.
Từ Khuyết thu hoạch hơn ba ngàn điểm Trang Bức, EXP cũng đạt được mấy ngàn vạn, thành công tăng tu vi lên cảnh giới Anh Biến Kỳ tầng bốn.
Đáng tiếc đám Dị tộc đã chết kia, hắn lại không thể làm gì.
Mà mấy chục Dị tộc may mắn còn sống sót được Từ Khuyết dùng linh dược trị liệu, thương thế rất nhanh được giảm bớt, đoàn người bắt đầu quét dọn chiến trường, an táng những Dị tộc đã chết.
Sau đó Từ Khuyết và đám người Tô Linh Nhi đi vào cung điện Vu Yêu Hoàng.
Từ lời kể của các nàng, Từ Khuyết đã hiểu rõ sự tình, đơn giản là Yêu thú tộc muốn dựa vào việc bắt Dị tộc để lập công, bọn chúng dụ dỗ được ở mỗi bộ lạc một hai tên Dị tộc để làm nội gian, phối hợp với Yêu thú trong ứng ngoài hợp.
Nhưng khiến Từ Khuyết kinh ngạc là, những trận văn Truyền Tống Trận kia lại xuất phát từ truyền thừa của Dị tộc, nhưng đáng tiếc là không trọn vẹn, chỉ có thể truyền tống trong khoảng cách ngắn.
Từ Khuyết thấy thế cũng lười học, bởi hắn biết Husky khẳng định có trận pháp hoàn chỉnh, cho dù không phải hoàn chỉnh, cũng toàn diện hơn nhiều so với trận pháp này của Dị tộc.
- Tôn Ngộ Không, có thể cho ta gặp Từ Khuyết không? Hôm nay chiến đấu vừa kết thúc, bọn họ đã biến mất rồi, hơn nữa từ đầu tới cuối đều mang mặt nạ, ta không có cơ hội nhìn thấy Từ Khuyết!
Tô Tiểu Thất đi đến trước mặt Từ Khuyết, lắc lắc đuôi nhỏ đỏ rực hỏi.
Từ Khuyết sững sờ, gặp ta? Cô nàng này tìm ta làm gì?
- Nhanh lên một chút, để ta gặp hắn một lần!
Thấy Từ Khuyết ngây người, Tô Tiểu Thất lại thúc giục.
Từ Khuyết không khỏi vui vẻ, cười hỏi:
- Ngươi tìm hắn làm gì?
- Ai cần ngươi lo, trước tiên ngươi cứ gọi hắn tới, để ta nhìn một chút.
Tô Tiểu Thất bĩu môi nói.
- Ta không gọi đấy.
Từ Khuyết ngẩng đầu cao ngạo nói.
Tô Tiểu Thất buồn bực nỏi:
- Hầu tử chết tiệt, mau cho ta gặp hắn.
Tô Linh Nhi ở bên cạnh khẽ mỉm cười, nhìn về phía Từ Khuyết giải thích:
- Tôn Ngộ Không, ngươi đừng bực tiểu Thất. Hơn một năm nay, thanh danh Tạc Thiên Bang các ngươi vang dội ở Hỏa Nguyên Quốc, trong đó có một thiếu niên tên là Từ Khuyết, danh tiếng lớn nhất, hơn nữa nghe đồn dáng vẻ hắn đẹp trai, ôn hòa nhã nhặn, thực lực lại phi phàm, một năm nay Tiểu Thất luôn hỏi thăm những tin đồn kia, nàng khá sùng kính Từ Khuyết thiếu hiệp, muốn tận mắt gặp một lần.
Từ Khuyết nghe nàng giải thích xong, trong lòng vui đến phát điên.
Tô Tiểu Thất vốn tuổi còn nhỏ, tính cách lại kiêu ngạo, vẫn gọi hắn là hầu tử chết tiệt, không ngờ lại truy sùng đối với lời đồn như vậy.
Điều then chốt ở đây là sùng bái ai không được, lại sùng bái bản bức vương... Ạch cũng không đúng, đúng hơn là mặc kệ sùng bái ai, chỉ cần là Tạc Thiên Bang, thì đều là bản bức vương.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết dừng cười, nhìn Tô Tiểu Thất nói:
- Tô Tiểu Thất, không nhìn ra ngươi còn có thể sùng bái người khác.
- Hầu tử chết tiệt, ai cần ngươi lo, ngươi nhìn Từ Khuyết người ta, tuổi trẻ tài cao, thực lực phi phàm, nào giống như ngươi khiến người ta chán ghét.
Tô Tiểu Thất nguýt dài nói.
- Tô Tiểu Thất, không phải ta muốn nói ngươi, nhưng làm người sùng bái là không đúng.
Từ Khuyết nghiêm chỉnh nói.
Tô Tiểu Thất phát điên nói:
- Hừ, ta cứ sùng bái Từ Khuyết, cứ sùng bái hắn, hắn mới thật sự là thiên chi kiêu tử.
Từ Khuyết tỏ vẻ khổ sở nói:
- Đừng như vậy.
Tô Tiểu Thất:
- Ta muốn, ta muốn, ta cứ sùng bái hắn.
Từ Khuyết:
- Như thế này không hay lắm.
Tô Tiểu Thất:
- Phi, không biết xấu hổ, ta sùng bái người ta, mắc mớ gì đến ngươi, ngươi làm gì mà ngại ngùng.
Từ Khuyết vui đến điên dại, cười híp mắt nói:
- Nếu như ta nói... Ta chính là Từ Khuyết thì sao?
Tô Tiểu Thất nghe thấy thế tức điên lên, giận dữ nói:
- Ta không cho phép ngươi sỉ nhục hắn.
-...
Từ Khuyết á khẩu không trả lời được.
Lần này thực sự lợi hại, làm bộ một lần mà có thể khiến một tiểu muội muội mê muội như vậy.
Nhưng hắn cảm thấy hiên tại là thời điểm thích hợp để nói cho Tô Linh Nhi thân phận thực sự của hắn, lần này trở về, ngoại trừ muốn gặp Tô Linh Nhi, hắn còn muốn làm một chuyện lớn đó là thay đổi vận mệnh của Dị tộc.
Mấy người đều ngồi trên tầng ba của cung điện Vu Yêu Hoàng, ngoại trừ Tô Linh Nhi và Tô Tiểu Thất, chỉ còn lại Từ Khuyết.
Hắn trầm mặc một lát, ánh mắt nhìn về phía Tô Linh Nhi, chân thành nói:
- Có một bí mật, ta nghĩ đây là thời điểm để nói cho các ngươi biết.
- Bí mật gì?
Tô Linh Nhi ngẩn ra, vẻ mặt nghi hoặc.
Tô Tiểu Thất cũng sửng sốt, mới lúc trước tên này còn có dáng vẻ muốn ăn đòn, tại sao hắn lại lập tức trở nên nghiêm túc như vậy?
Từ Khuyết sờ sờ mũi, cười khổ nói:
- Kỳ thực... Ta không phải người thuộc Dị tộc.
- A?
Tô Linh Nhi và Tô Tiểu Thất nghe thấy thế đều cảm thấy đầu óc mơ hồ, hai người cảm thấy hồ đồ, không hiểu rõ lời Từ Khuyết nói có ý gì.
Dù sao lúc trước Tô Linh Nhi đã từng kiểm tra thân phận Từ Khuyết, hơn nữa hắn còn từng tới thánh địa của Dị tộc để độ thiên kiếp, chỗ kia chỉ có người của Dị tộc mới có thể tiến vào, vì thế Tô Linh Nhi đã sớm khẳng định Từ Khuyết là Dị tộc.
Tuy hành vi của Từ Khuyết rất quái lạ, nhưng từ sau khi hắn độ kiếp ở thánh địa xong, Tô Linh Nhi đã không còn nghi ngờ Từ Khuyết chút nào.
Nhưng hiện tại Từ Khuyết đột nhiên nói hắn không phải người của Dị tộc, điều này khiến Tô Linh Nhi và Tô Tiểu Thất có chút hoang mang không hiểu.
- Tôn Ngộ Không, ngươi đừng đùa, ngươi không phải Dị tộc thì có thể là gì?
Sau một lúc, Tô Linh Nhi mới khẽ cười, cho rằng Từ Khuyết đùa giỡn với các nàng.
Nhưng Từ Khuyết không hề cười, vẫn có vẻ mặt đau khổ như trước, ngượng ngùng nói:
- Ta là Nhân tộc.
- Cái gì?
Nhất thời, Tô Linh Nhi và Tô Tiểu Thất đồng thời sửng sốt.
Nhân tộc? Tôn Ngộ Không là Nhân tộc? Sao có thể có chuyện này?
- Tôn Ngộ Không, ngươi đùa gì thế, ngươi sao có thể là Nhân tộc? Nhân tộc nào có nhiều lông như vậy?
Tô Tiểu Thất không muốn dây dưa, cười nhạo Từ Khuyết, vẫn cảm thấy hắn đang nói đùa.
Từ Khuyết chỉ híp con ngươi, lắc đầu chân thành nói:
- Ta dùng phương pháp biến thân, Tôn Ngộ Không cũng chỉ là tên giả.
- Phi, tẻ nhạt, ta mới sẽ không bị ngươi lừa.
Tô Tiểu Thất xem thường.
Nhưng Tô Linh Nhi lại ngơ ngác nhìn Từ Khuyết, trên mặt tràn ngập vẻ phức tạp.
Tô Tiểu Thất phát hiện điểm không đúng, vội hỏi: - Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Không phải ngươi thật sự tin lời hắn nói chứ, ngươi không phải không biết, hầu tử chết tiệt này luôn thích nói giỡn.
- Hắn không nói đùa.
Tô Linh Nhi lắc đầu một cái, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, nhìn thẳng vào Từ Khuyết.
Với hiểu biết của nàng về Tôn Ngộ Không, nàng biết hắn sẽ không đùa giỡn.
- Cái gì?
Tô Tiểu Thất ngẩn ngơ:
- Vậy... vậy hắn là ai?
- Chuyện này ta cũng muốn biết.
Tô Linh Nhi nói rằng, nhìn Từ Khuyết, có chút bất an hỏi:
- Tôn... vậy ngươi là ai?
Từ Khuyết liên tục cười khổ.
Trên thực tế hắn cũng không muốn nói rõ thân phận, nhưng hết cách rồi, từ khi biết dưới Ngũ Hành Sơn này trấn áp một sinh linh, hơn nữa rất có thể đó chính là Tôn Ngộ Không, Từ Khuyết cảm thấy cần thiết phải làm sáng tỏ thân phận với mấy người Tô Linh Nhi.
Miễn cho trong tương lai sinh linh bên dưới ngọn núi chạy đến, hơn nữa còn thực sự là Tôn Ngộ Không, lúc đó sẽ liên lụy đến đám Tô Linh Nhi các nàng.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, trước khi hắn rời đi, hắn muốn giải quyết hết những việc này.
Hơn nữa hắn còn muốn làm một chuyện lớn, thay đổi vận mệnh Dị tộc, nhất định phải trước tiết lộ thân phận cho đám Tô Linh Nhi các nàng biết.
- Hô!
Từ Khuyết thở một hơi, nói:
- Ta chính là Từ Khuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận