Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1061: Đóng Cửa Thả Chó

- Cái gì? Phệ. . . Phệ Thiên Ma Văn?
Đoạn Cửu Đức lúc này kinh hãi kêu thành tiếng, tỏ ra kinh hãi.
Trương Tố Nguyệt càng là khiếp sợ vạn phần, tồn tại như Phệ Thiên Ma Văn, cũng không chỉ là ở Huyền Chân đại lục làm người nghe tiếng đã sợ mất mật, chính là ở tứ đại châu cũng bị vô số người đồn đại thành loài vật cực kỳ khủng bố.
Ở trong mấy ngàn năm gần đây, rất nhiều người đều chỉ là từ trong sách cổ hoặc là truyền miệng, biết tới Phệ Thiên Ma Văn, vẫn chưa từng thấy tận mắt, nhưng mà vào lúc này Từ Khuyết lại còn nói có trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn, lập tức liền dọa hai người phát sợ.
Husky đúng là cực kì bình tĩnh, Từ Khuyết lúc trước còn đem Phệ Thiên Ma Văn rán lên, nó đối với loài vật này đã không có kiêng kỵ gì, lộ ra vẻ ngạo nghễ nói:
- Hai người các ngươi có thể đừng tỏ ra dáng vẻ chưa từng va chạm xã hội nữa hay không? Phệ Thiên Ma Văn rất ghê gớm sao? Bản thần tôn đều ăn qua vài con rồi.
- Đậu phộng, ngươi còn ăn qua?
Đoạn Cửu Đức lập tức càng khiếp sợ hơn.
Lông mày của Husky lập tức liền nhíu lại, há mồm muốn trắng trợn nói khoác một phen, nhưng lại bị Từ Khuyết cau mày cắt ngang:
- Đừng ở chỗ này nói chuyện phiếm, Phệ Thiên Ma Văn ta có chừng trăm vạn con, đối phó với mười mấy Bán Tiên cảnh còn có thể, nhưng không đối phó được với nhiều người như vậy, các ngươi mau mau nói một chút, đến cùng có thể giúp được việc gì hay không?
- Ặc. . .
Đoạn Cửu Đức cùng Husky vừa nghe thấy vậy, lập tức nghẹn lời.
- Tiểu tử, ngươi biết cách làm người của lão đầu ta rồi đấy, nếu như có thể giúp đỡ được, khẳng định là sẽ trợ giúp, nhưng thực sự là chênh lệch thực lực giữa hai bên quá lớn, lão đầu ta cũng hữu tâm vô lực.
Đoạn Cửu Đức lộ ra vẻ cay đắng, lắc đầu thở dài nói.
Husky cũng lắc đầu:
- Đúng đấy, tiểu tử, ngươi đã kết bạn với bản thần tôn nhiều năm như vậy, từ trước đến giờ bản thần tôn đều là ra tay trượng nghĩa, nhưng lúc này thật sự là không có cách nào nữa rồi.
- Như vậy à, vậy thì thôi đi, các ngươi đã không giúp đỡ được gì, không bằng kính dâng thân thể ra để nuôi Phệ Thiên Ma Văn của ta, để bọn chúng sinh sôi ra thêm mấy ngàn con.
Từ Khuyết nói xong, trực tiếp liền tháo bỏ Túi Linh Thú, chuẩn bị thả Phệ Thiên Ma Văn ra.
- Đậu phộng!
- Đậu phộng x 2! Chờ một chút!
Trong nháy mắt Husky cùng Đoạn Cửu Đức đều sợ hết hồn, lúc này liền trở mặt, ra vẻ việc nghĩa chẳng từ hô lớn:
- Tiểu tử, đừng nói nữa, bản thần tôn hiểu ngươi, trận chiến này ai cũng đừng hòng ngăn cản bản thần tôn, dù cho gian nan cỡ nào, bản thần tôn cũng sẽ phấn đấu đến cùng!
- Không sai!
Đoạn Cửu Đức cũng hét lớn lên một tiếng, leng keng mạnh mẽ nói:
- Có khó khăn phải đi phá giải, lão đầu ta chưa bao giờ giống như Husky, chỉ nói nhưng không làm, đến, tiểu tử, lão đầu ta có một cái bảo bối có thể ngăn được những Bán Tiên cảnh kia, để uy lực của Phệ Thiên Ma Văn của ngươi tăng lên nhiều lần.
Nói xong, Đoạn Cửu Đức trực tiếp từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một chiếc bình lớn màu đen.
Bản thân chiếc bình có màu xanh ngọc, nhưng lại bị đồ vật bên trong nhuộm thành đen kịt, nhìn ở bên ngoài, những thứ đó giống như sương mù lại giống như dịch thể, quấn quanh ở trong bình, khó có thể phân biệt rõ là thứ gì.
- Tiểu tử, bây giờ lão đầu ta thật sự là lấy ra món đồ ép đáy hòm, vật này gọi là Túy Tiên Hương, là lão đầu ta bỏ ra sức chín trâu hai hổ đào móc từ bên trong Nam Châu Bí Cảnh.
Đoạn Cửu Đức lộ ra vẻ kiêu ngạo nói.
- Túy Tiên Hương?
Từ Khuyết ngẩn ra, cũng không biết vật ấy, nhưng nghe tên, tựa hồ rất ghê gớm.
- Không sai, Túy Tiên Hương, chỉ cần mở nó ra, Tiên Nhân Cảnh trong phạm vi năm dặm ngửi thấy mùi đều sẽ bị say ngất ngây, ạch. . . không đúng, say không ngã, thế nhưng có thể làm cho khí huyết của bọn họ khó có thể thông thuận, chân nguyên trong kinh mạch bế tắc, khó có thể triển khai pháp quyết!
Đoạn Cửu Đức giới thiệu.
Từ Khuyết sửng sốt một chút:
- Vậy Tiên Nhân Cảnh trở xuống ngửi thấy thì sẽ như thế nào?
Đoạn Cửu Đức vung tay lên:
- Đều phải chết!
- CMN!
Lúc này Từ Khuyết mắng to:
- Ngươi bị bệnh thần kinh à? Thả vật này ra là muốn tự sát sao?
Đoạn Cửu Đức vội vàng giải thích:
- Không đúng không đúng, tiểu tử ngươi hiểu lầm rồi, ý của lão đầu ta đó là Tiên Nhân Cảnh trở xuống ngửi thấy, sẽ giống như trúng kịch độc, thế nhưng sẽ không lập tức chết đi, ít nhất có thể chịu đựng được nửa năm một năm, nhưng sau đó nếu ăn thuốc giải vào, sẽ bình yên vô sự.
- Ồ? Vậy ngươi có giải dược không?
Từ Khuyết nhíu nhíu mày hỏi.
- Đương nhiên là có, lúc trước lão đầu ta chính là dựa vào vật này, chụp chậu phân lên đầu một vị Tiên Nhân, sau đó bỏ của chạy lấy người, quá CMN là sảng khoái!
Đoạn Cửu Đức nói đến đây, trên mặt lại hiện ra một trận hưng phấn.
Từ Khuyết lập tức ngạc nhiên, trước đây đúng là có nghe thấy những bang chúng kia nói qua, Đoạn Cửu Đức chụp chậu phân lên đầu một vị Tiên Nhân, kết quả là bị đuổi giết đến mấy năm.
- Rất tốt, vật này quả thật là có tác dụng lớn!
Từ Khuyết gật gật đầu, vỗ vỗ vai Đoạn Cửu Đức.
Có Túy Tiên Hương này, tuyệt đối là có thể làm cho thực lực của đám Tiên Nhân kia giảm xuống hơn nửa, đến lúc đó trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn liền không chỉ có thể chống lại chừng mười Tiên Nhân, nói không chừng lúc đối mặt với bốn, năm mươi Tiên Nhân, đều có thể chiến một trận.
- Ha ha, Đoạn lão đầu, không phải là bản thần tôn nhằm vào ngươi, những Túy Tiên Hương này của ngươi ở trước mặt bản thần tôn, đều chỉ có thể tính là phế vật.
Lúc này, Husky đột nhiên cười lạnh, lộ ra vẻ xem thường quét tới Đoạn Cửu Đức một cái, hai tay chắp sau lưng nói.
Đoạn Cửu Đức liền không vui, thổi râu mép trợn mắt lên nói:
- Tiên sư nó, vậy ngươi có cái gì, ngươi lấy ra xem!
- Không lấy ra được!
Husky lắc đầu cười to.
- Đồ vật của bản thần tôn mới gọi là thần vật, các ngươi tới đây liền biết thôi!
- Biết em gái ngươi!
Đoạn Cửu Đức trực tiếp mắng.
Từ Khuyết cũng gật đầu:
- Đúng đấy, biết em gái ngươi! Đừng giả bộ nữa, mau mau nói cho rõ ràng, nếu không sẽ đánh chết ngươi!
- Đậu phộng, liền không thể để chừa cho bản thần tôn chút hồi hộp và thần bí sao?
Husky lộ ra vẻ không vui.
- Vật kia chính là một toà khốn sát trận, là lúc trước bản thần tôn bày xuống ở trong Táng Tiên Cốc, trùng hợp chính là vừa vặn bố trí ở trên ngọn núi này.
- Khốn sát trận?
Đoạn Cửu Đức cùng Từ Khuyết đều ngẩn ra.
- Không sai!
Khóe miệng của Husky giương lên, đắc ý nói:
- Lúc đó bản thần tôn một mình xông vào trong Táng Tiên Cốc, kết quả là liếc mắt đã nhìn ra ngọn núi này không giống như bình thường, nhưng đáng tiếc là không tìm được lối vào, đáng tiếc a!
- Đậu phộng, chuyện này có quan hệ gì với khốn sát trận?
Đoạn Cửu Đức không kiên nhẫn nói.
- Gấp cái quái gì, nghe bản thần tôn nói xong đã, lúc đó bản thần tôn liền tập trung tinh thần ở nơi đó tìm kiếm lối vào, kết quả là các ngươi đoán thử xem? Mẹ nó chứ, bản thần tôn lại bị đánh lén, một con Thánh Kim Giáp Phong tập kích hoa cúc của bản thần tôn, bản thần tôn quay đầu lại tát một cái, không ngờ nó lại chạy mất.
Husky nói đến đây, trên mặt lại hiện lên vẻ tức giận tràn đầy.
Nhưng Đoạn Cửu Đức lại thay đổi sắc mặt, trán toát ra mồ hôi lạnh:
- Thánh. . . Thánh Kim Giáp Phong? Ngươi nói là trong Táng Tiên Cốc này có Thánh Kim Giáp Phong đấy? CMN, tiểu tử, nếu không chúng ta vẫn là nên đi trước đi, lần sau lại trở lại?
- Lần sau cái rắm, Thánh Kim Giáp Phong này làm sao?
Từ Khuyết cau mày nói.
- Bang chủ, ngươi không biết Thánh Kim Giáp Phong sao? Đó chính là tồn tại nổi danh cùng Phệ Thiên Ma Văn đấy.
Trương Tố Nguyệt lộ ra vẻ kiêng kỵ nói.
- Không đúng, không phải là nổi danh cùng, mà là còn khủng bố hơn so với Phệ Thiên Ma Văn!
Sắc mặt của Đoạn Cửu Đức cực kỳ ngưng trọng nói:
- Thánh Kim Giáp Phong này cùng Phệ Thiên Ma Văn đã từng xuất hiện ở cùng một thời đại, sau đó cũng hoàn toàn biến mất, nghe đồn thân thể của loài này cực kỳ mạnh mẽ, nếu như gặp phải Phệ Thiên Ma Văn, có lẽ chúng ta còn có cơ hội phản kích đánh chết vài con, nhưng nếu như gặp phải Thánh Kim Giáp Phong, e rằng một con đều đánh không chết.
Hơn nữa lúc bọn chúng xuất hành cũng là chen chúc mà đi, cực kỳ mẫn cảm đối với mùi hương, có thể từ bên trong trăm hoa lấy ra phấn hoa, làm thành mật tiên, Husky gặp phải con lạc đàn, chỉ có thể nói là số may, bằng không bây giờ khẳng định ngay cả cặn cũng không còn rồi.
- CMN! Chẳng trách, lúc đó bản thần tôn mới vừa đi nặng xong, tiện tay hái một đóa hoa chùi đít, kết quả con Thánh Kim Giáp Phong kia liền đến, độc châm còn đâm vào bên trong cúc hoa của bản thần tôn, làm hại bản thần tôn phải bế quan hơn một tháng mới khôi phục lại như cũ.
Husky nói.
- Sau đó bản thần tôn liền tức không nhịn nổi, bỏ ra hai tháng, bày xuống tuyệt thế khốn sát trận ở trên núi, chờ con Thánh Kim Giáp Phong kia đưa tới cửa liền phát động khốn sát trận, không nghĩ tới là chưa đợi được Thánh Kim Giáp Phong, bản thần tôn đã bị trượt chân rơi vào trong vết nứt hư không, đi tới Đăng Tiên Lộ.
Husky nói đến đây, tỏ ra vẻ tiếc nuối.
- Ồ? Trận pháp này còn ở đây không?
Lúc này con ngươi của Từ Khuyết sáng ngời, hắn không rõ ràng trận pháp chi đạo của Husky đến cùng là lợi hại tới cỡ nào, nhưng hắn biết rằng con hàng này đúng là hiểu trận pháp.
Nếu như là nó bỏ ra hai tháng mới bố trí xong khốn sát trận này, vậy chứng tỏ là uy lực không thể khinh thường được.
Mấu chốt là đây còn là một khốn sát trận, nếu như thêm vào Túy Tiên Hương của Đoạn Cửu Đức, cuối cùng lại thả ra Phệ Thiên Ma Văn, tổ hợp "Đóng cửa thả chó" này hình như sẽ rất lợi hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận