Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1388: Chuyên Nghiệp Như Vậy?

Đoàn người Từ Khuyết đứng tại chỗ, không tiến lên.
Hiển nhiên, giờ khắc này tình cảnh của bọn họ có chút gian nan, càng đi sâu vào trong Táng Tiên trong cốc, loại cảm giác nghẹt thở bị đè nén kia càng mãnh liệt.
Đoạn Cửu Đức vốn tinh thông bói toán, bói ra một chuyến đi vào, hoàn toàn là cục diện cửu tử nhất sinh.
Điều này khiến sắc mặt mấy người không khỏi ngưng lại, ngay cả đám người Tạc Thiên Bang theo phía sau cũng vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Táng Tiên Cốc lại trở nên nguy hiểm như vậy.
- Xong rồi, lần này thật sự xảy ra vấn đề rồi, năm đó bản thần tôn đã nói phong thuỷ ở Táng Tiên Cốc không đúng, không nghĩ tới lại ẩn giấu thủ đoạn như thế, lại có thể thay đổi sơn mạch hóa thành một toà Thiên Địa Dung Lô.
Vẻ mặt Husky như đưa đám, cảm giác mình sắp xong rồi.
- Thì ra là như vậy, chẳng trách sau khi bản tọa tiến vào nơi này, tiên nguyên trong cơ thể cứ dần mất đi, ngay cả khí huyết cũng chịu ảnh hưởng.
Sắc mặt Mạc Quân Thần nghiêm nghị, đánh giá bốn phía, trầm giọng nói:
- Nhưng giờ khắc này chúng ta vẫn còn ở khu vực bên ngoài, nếu không phải thế thì có lẽ đã bắt đầu xuất hiện thương vong.
- Không sai, chúng ta đúng là vẫn còn ở khu vực biên giới, trước đây vì tránh né bị những quân tiên phong Hải tộc kia truy sát, tu sĩ Đông Hoang chạy trốn tới trong này, rồi đều chết ở phía trước.
Đoạn Cửu Đức mở miệng nói, đưa tay chỉ về phía trước.
Y tuy rằng không mẫn cảm như Husky, có khứu giác có thể cảm ứng được mùi máu tanh, nhưng một quẻ vừa nãy, đã tính ra vị trí cát hung ở chỗ này, đơn giản mà nói, ngoại trừ khu vực vị trí hiện tại của bọn họ, những nơi khác đều là hung địa, bởi vậy mới có quái tượng cửu tử nhất sinh cái này.
Mà ở phía trước cách đó không xa, chính là vị trí hung hiểm sát có khí nặng nhất, nói rõ nơi đó có rất nhiều người chết đi.
- Móa, mùi máu tanh đúng thật là từ bên kia truyền đến. Nhưng chỗ này cũng quá quỷ dị rồi, Thiên Địa Dung Lô có thể khiến nhiều tu sĩ biến mất đến mức không còn sót lại một chút cặn như vậy?
Husky kinh hãi nói, chấn động về thiên địa ở chỗ này.
- Xem ra thủ đoạn của người nằm dưới lòng đất nơi này không đơn giản, nghĩ tới dùng huyết tế để thức tỉnh, năm đó tế đài kia của Hiên Viên Uyển Dung, so với cái này, thì đúng là mưa xuân gặp mưa rào rồi.
Từ Khuyết cau mày nói.
Nơi này dùng sơn mạch bố trí thành đại cục, hoàn toàn biến cả Táng Tiên Cốc thành Thiên Địa Dung Lô, người nào tiến vào đây đều sẽ bị huyết tế, sau đó để người được chôn dưới đất thức tỉnh, đồng thời sau khi thức tỉnh, cảnh giới tu vi sẽ vượt xa thời kì đỉnh phong năm đó.
Nhưng Táng Tiên Cốc này vốn rất lớn, lượng huyết tế cần thiết cũng rất lớn, chỉ dựa vào đám tu sĩ Đông Hoang lưu lạc lúc trước, thậm chí tính cả Hiên Viên Uyển Dung, e là cũng không đủ để thôi động nơi này, để người dưới lòng đất tỉnh lại.
Dù sao loại trận pháp này, bình thường luôn cần máu tươi, bất luận là cường giả hay kẻ yếu, chỉ cần có đủ máu tươi là có thể, vì thế dù Hiên Viên Uyển Dung mạnh mẽ đến đâu, lượng máu một người cũng khó có thể cung cấp cho cả toà lò nung lớn này vận chuyển.
Như vậy, rất nhiều máu tươi lấy từ nơi nào?
Nghĩ tới đây, lông mày Từ Khuyết nhíu càng chặt, kết hợp với chuyện lúc trước quân tiên phong Hải tộc giết tới Nam Châu, hắn mơ hồ có thể đoán được, Hải tộc khả năng là muốn ép tất cả tu sĩ ở tứ đại châu chạy tới ở đây, rồi hiến tế bọn họ.
- Tiểu tử, làm sao bây giờ? Đi tới là một con đường chết, lùi về sau, sẽ chết một mình ngươi, ngươi thấy thế nào?
Lúc này, Husky nhìn về phía Từ Khuyết nói.
Nó nói lời này không phải không có lý, nếu như tiếp tục tiến lên, e là còn chưa thấy Hiên Viên Uyển Dung, thì đám người đã phải chết ở nơi này trước, nhưng nếu như lùi về sau rồi đi ra ngoài, Từ Khuyết giải quyết không được nguy cơ Hiên Viên Uyển Dung thân tiêu đạo vẫn, như vậy Từ Khuyết cũng sẽ chịu ảnh hưởng số mệnh Thái Ất Thiên Thư, sẽ chết cùng Hiên Viên Uyển Dung.
Vì thế, đây cơ hồ chính là một tuyệt lộ tiến thối lưỡng nan.
- Husky, ngươi lại ngứa da sao?
Từ Khuyết trừng mắt.
Husky vội trốn đến sau lưng Đoạn Cửu Đức, kêu to nói:
- Bản thần tôn chỉ đang nói một sự thật.
- Đây là một sự thật khiến người ta khó có thể tiếp thu, chúng ta gặp phải một lựa chọn tiến thối lưỡng nan.
Mạc Quân Thần thở dài, lắc đầu nói.
Tuy rằng y thực sự rất khó tiếp thu sự thực này, nhưng hết cách rồi, tu luyện nhiều năm như vậy, y đã từng gặp được rất nhiều chuyện khó có thể lựa chọn, bây giờ Từ Khuyết gặp phải tình cảnh này, tuy rằng y thấy nhiều không trách, nhưng cũng cảm thấy hữu tâm vô lực.
Nhân sinh có lúc chính là như vậy, có lúc dù ngươi biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn nó phát sinh, bản thân lại vô lực đi thay đổi.
Ví dụ như nhìn thấy một bình hoa quý giá ở chỗ xa sắp rơi xuống, nhưng ngươi không có cách nào chạy qua đó để tiếp được.
Lại ví dụ như Thái Thượng Bố Y càng ngày càng đẹp trai, ngươi cũng không có cách nào ngăn cản.
Chuyện tương tự như vậy, có quá nhiều.
- Thối lắm!
Đột nhiên, Husky gào lên một tiếng, phản bác lại Mạc Quân Thần.
Đoạn Cửu Đức cũng quái lạ nhìn Mạc Quân Thần, lắc đầu nói:
- Mạc hộ pháp, ngươi đang nói cái gì thế? Chúng ta gặp phải lựa chọn tiến thối lưỡng nan lúc nào?
- Đúng vậy, đây thì tính là lựa chọn gì?
Từ Khuyết cũng ngạc nhiên nhìn về phía Mạc Quân Thần.
Mạc Quân Thần cảm thấy đầu óc choáng váng, ngay cả ở đây Bát Đầu Xà cùng với đám bang chúng Tạc Thiên Bang cũng đều mơ hồ.
Chí ít là trong mắt bọn họ, lời Mạc Quân Thần nói không sai, hơn nữa Husky cũng từng nói, đi tới chính là mọi người cùng nhau chết, lùi về sau chính là Từ Khuyết chết, đây chẳng lẽ còn không là một lựa chọn tiến thối lưỡng nan sao? Làm sao tổ hợp Khuyết Đức Cẩu lại đồng thời phản đối?
- Haiz, Mạc hộ pháp, bản thần tôn rất thất vọng về ngươi.
Husky thở dài, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Đoạn Cửu Đức cũng bất đắc dĩ lắc đầu:
- Tạc Thiên Bang chúng ta, xưa nay không có chuyện gì tiến thối lưỡng nan.
- Đúng vậy, ngoại trừ trước sau, không phải còn có trên dưới phải trái sao? Phía trước không cho vào, mặt sau không cho cắm. . . phi không đúng, mặt sau không thể đi, vậy thì chúng ta đi phía dưới, đào lấy sào huyệt của người kia thôi.
Từ Khuyết một mặt lạnh nhạt nói.
- Đi xuống? Phá sào huyệt?
Mạc Quân Thần nghe vậy, không khỏi ngẩn ra, mọi người ở đây cũng ngây người.
Sau đó, tất cả mọi người đột nhiên trợn to hai mắt, nhanh chóng phản ứng lại.
Tổ hợp Khuyết Đức Cẩu này muốn đào đất, tục xưng là đào mộ!
Nếu như dựa theo lời giải thích của lươn vàng, như vậy Táng Tiên Cốc này chính là vị trí chôn thây năm đó của vị đại năng Hải tộc kia, là một phần mộ, hiện tại phần mộ này lại biến thành lò nung ăn thịt người, đối với tất cả mọi người mà nói, đây chính là tuyệt lộ.
Ai lại ngờ được, tổ hợp Khuyết Đức Cẩu trong tình huống như vậy, lại không cần giao lưu gì, lập tức đã cùng nhau nghĩ đến phương pháp trực tiếp muốn đào đất, trực tiếp ăn cắp phần mộ vị đại năng kia.
Tuy rằng đây là một biện pháp rất hữu dụng, nhưng suy cho cùng thì có chút thiếu đạo đức, trong một thời gian ngắn như vậy, người bình thường thật sự nghĩ không ra.
- Ồ, xem ra các ngươi đều hiểu rồi.
Husky cười hì hì.
- Hiểu là tốt rồi, chứng minh ngộ tính cũng không tệ lắm, đến đến đến, mau mau làm việc thôi.
Đoạn Cửu Đức xắn tay áo lên, lấy ra một chiếc xẻng sắt.
Hiển nhiên, trên người y có xẻng sắt, chứng tỏ y vẫn luôn không thể rời bỏ nghề cũ.
- Ngất, hai kẻ các ngươi làm gì thế? Còn ra thể thống gì?
Lúc này, Từ Khuyết quát Husky và Đoạn Cửu Đức.
Mọi người thấy thế đồng thời ngẩn ra, hơi kinh ngạc.
Thái độ này của bang chủ, là phản đối đào phần mộ của người khác sao? Lẽ nào hắn nói phá sào huyệt, không phải là muốn trộm mộ sao?
Trời ạ, bang chủ muốn cải tà quy chính?
Thấy vẻ mặt mọi người vô cùng kinh ngạc, Từ Khuyết bước đi ra, nhận lấy xẻng sắt của Đoạn Cửu Đức, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Trộm mộ, không phải trộm như vậy. Cái gọi là tầm long tham huyệt, ngay cả huyệt vị các ngươi cũng không tìm thấy, đào loạn như vậy thì đào tới khi nào hả?
Nói xong, Từ Khuyết vung tay lên, móc ra một cái la bàn lớn từ dưới khố.
Tại sao lại lớn, bởi vì đồ vật từ dưới khố hắn đi ra, xưa nay không có thứ gì nhỏ.
"Lạch cạch!"
Sau đó, Từ Khuyết bước ra một bước, tay cầm la bàn, lớn tiếng thì thầm:
- Tầm long phân kim khán triền sơn, nhất trọng triền thị nhất trọng quan, quan môn như hữu bát trọng hiểm, bất xuất âm dương bát quái hình! Định!
Vèo!
Trong nháy mắt, một tia huy mang từ la bàn trong tay Từ Khuyết lướt ra, trực tiếp rơi xuống một dãy núi phía trước.
- Nhìn thấy chưa, đến chỗ kia đào.
Lúc này Từ Khuyết chỉ về phía trước, khí thế quân lâm thiên hạ, như chỉ điểm giang sơn nói với mọi người.
Sắc mặt mọi người trong nháy mắt cứng đờ, Mạc Quân Thần càng há to miệng, một mặt kinh sợ.
Chuyên nghiệp như vậy?
Thông thạo như thế?
CMN hắn đã đào bao nhiêu mộ tổ của người khác rồi mới thông thạo như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận