Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1068: Không Bán, Cút!

Chuyện chơi một năm như vậy, mọi người đều biết là không thể.
Lấy phong cách hành sự của Từ Khuyết, làm sao có khả năng sẽ để đám Tiên Nhân sống qua một năm? E rằng một ngày cũng khó khăn.
Chỉ có điều tất cả mọi người đều rõ ràng, lấy thủ đoạn của tổ hợp "Khuyết Đức Cẩu", muốn chơi một năm thì cũng thật sự là không có vấn đề gì, hơn nữa còn có thể không cần tiếp tục chơi trò gian, sinh sinh đùa chết các Tiên Nhân.
Hai người một chó này, một tên tàn nhẫn hơn một tên, một tên thiếu đạo đức hơn một tên, một tên xấu xa hơn một tên, tàn nhẫn phóng túng xấu xa đã hoàn toàn đủ để khái quát bọn họ.
- Đoạn lão sư, ngươi đừng lãng phí Túy Tiên Hương nữa, vật này dùng một lần là được rồi, dùng lần thứ hai không có hiệu quả rõ rệt nữa.
Lúc này, Husky mở miệng nói, ngăn cản Đoạn Cửu Đức ném Túy Tiên Hương đi.
Sắc mặt của đám cường giả Tiên Nhân bị nhốt bên trong khốn sát trận cũng khó coi đến cực điểm, nhưng ở trong lòng thầm thở ra một hơi, tuy rằng Husky nói không sai, Túy Tiên Hương này dùng lần thứ hai, hiệu quả sẽ không rõ ràng giống như lần đầu tiên, nhưng đối với bọn họ vẫn là chí mạng như trước.
Bây giờ nếu như bọn họ yếu đi một phần thực lực, liền sẽ cách tử vong gần hơn một bước.
Chừng trăm vạn Thánh Kim Giáp Phong ở ngoài khốn sát trận kia, thật sự là làm cho bọn họ sợ hãi và bất đắc dĩ.
Mấu chốt là bây giờ chân nguyên của bọn họ khó có thể thông thuận, căn bản không có cách nào ép mùi nước hoa trên người ra ngoài thân thể, đương nhiên, cho dù có thể ép ra ngoài thân thể, bọn họ sẽ không hề hoài nghi chút nào, bước kế tiếp Từ Khuyết sẽ lập tức thả ra Phệ Thiên Ma Văn đến tấn công bọn họ.
Đối mặt với loại hoàn cảnh không có đường thối lui này, ngoại trừ bất đắc dĩ, còn có thể làm gì? Chỉ có thể ngả bài thôi.
- Từ Khuyết, ngươi đừng cho là mình đã nắm chắc phần thắng, nếu ngươi thật sự giết hết chúng ta, chủ nhân của Táng Tiên Cốc sẽ không bỏ qua ngươi!
Rốt cục, một vị lão tiên sinh của Đông Thắng Thư Viện mở miệng nói.
- Chúng ta ở đây phá giải mộ ấn, đều là đang làm việc cho vị này, mệnh lệnh của nàng, không ai có thể từ chối. Nếu như ngươi giết chúng ta, chính là cản đại sự của nàng, ngăn nàng ra khỏi mộ, đến lúc đó ngươi chính là kẻ thù lớn nhất của nàng.
- Thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu, thực lực của nàng, không phải là những Túy Tiên Hương cùng Thánh Kim Giáp Phong này của ngươi có thể ứng phó.
Lời nói của ông lão Đông Thắng Thư Viện lập tức khiến cho Husky cùng Đoạn Cửu Đức ngừng hành động lại.
Hai con hàng này khôn khéo hơn người, rất rõ ràng nếu như thật sự đắc tội với chủ nhân Táng Tiên Cốc, chẳng khác gì hủy đi tương lai của mình, đây là một chuyện cực kì nguy hiểm.
Nhưng mà Từ Khuyết lại không để ý một chút nào.
Đạo mà hắn tu luyện, chính là tùy tâm ý!
Tùy tâm sở dục, làm trái thiên ý!
Đây là đang đi ngược lại với trời, vi phạm thiên ý, đuổi theo trời mà đối nghịch.
Vì thế nói theo cách khác, tên này ngay cả trời cũng không sợ, há có thể sợ một đại nhân vật bị phong ấn ở bên trong mộ huyệt vô số năm?
- Ha ha, người của Tạc Thiên Bang ta, từ trước đến giờ không có gì phải sợ, sinh tử coi nhẹ, không phục liền chiến! Đừng nói là tương lai, cho dù là bây giờ lão bà dưới lòng đất nơi này xuất hiện ở trước mặt ta, ta cũng sẽ giết không tha!
Từ Khuyết lạnh giọng cười nói.
Sở dĩ hắn trâu bò hò hét như thế, chính là rõ ràng bây giờ người kia không thể đi ra.
Vì thế đã có bức liền mau mau trang, còn chuyện tương lai, sợ cái quái gì, đánh không lại thì làm sao, chạy là được rồi.
Đúng như dự đoán, Từ Khuyết vừa nói ra, khiến cho vô số người ở đây đều trở nên động dung, tỏ vẻ kinh hãi.
Tu tiên giả kiêng kỵ nhất chính là bất kính đối với cường giả, ở loại thế giới lấy thực lực vi tôn này, bất kính đối với cường giả giống như là là đang tự tìm đường chết, hầu như là không ai dám to gan như vậy.
- Ngươi. . . ngươi thật là to gan!
- Hừ, Từ Khuyết, tương lai ngươi nhất định sẽ hối hận vì lời nói ngày hôm nay của mình!
Người của tam đại thư viện lập tức chỉ vào Từ Khuyết quát lên.
Một màn này giống như đã từng quen biết, để trên mặt Từ Khuyết lộ ra một ít ý cười châm chọc.
Lúc trước là người của Bạch gia cùng Tiêu Diêu Lâu quỳ liếm đám Tiên Nhân này, mà bây giờ thì sao? Không phải là những Tiên Nhân này cũng đang quỳ liếm vị chủ nhân Táng Tiên Cốc kia sao?
Thế giới này, chính là như vậy!
Gặp phải người nhỏ yếu hơn mình, đều sẽ tỏ vẻ cao cao tại thượng, giống như người khác hẳn là trời sinh kính nể đối với bọn họ, nhưng nếu như gặp phải người càng mạnh mẽ hơn mình, bọn họ lại sẽ hóa thân thành tiểu nhân vật, quỳ liếm đi kính nể cường giả.
- Vô sỉ, ngươi còn dám cười?
Một tên cường giả tựa hồ cảm nhận được Từ Khuyết đang châm chọc, giống như đoán được hắn đang châm chọc cái gì, lúc này tức giận quát lên.
- Ta làm sao không thể cười? Bây giờ không phải là các ngươi cần phải lo lắng cho tình cảnh của mình trước sao? Còn dám khoác lác với ta, ta sẽ mở trận pháp ra ngay lập tức, thả những con Thánh Kim Giáp Phong này đi vào!
Từ Khuyết lạnh giọng cười nói.
Mọi người bên trong khốn sát trận lập tức theo bản năng ngậm miệng lại, đúng là kiêng kỵ hắn.
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta cảm giác được vừa nãy các ngươi nói cũng không sai.
Đột nhiên Từ Khuyết chuyển đề tài, cười híp mắt nói.
Mọi người vừa nghe thấy thế, lập tức ngẩn ra, tên này nghĩ thông suốt?
- Có mấy người, xác thực là ta không đắc tội được, hơn nữa lòng ta từ bi, cũng không muốn lấy mạng của các ngươi.
Từ Khuyết mở miệng nói, hai tay sờ về phía dưới khố, móc ra vài cái bình tạo hình kỳ quái.
- Chư vị, chỗ này ta có sữa tắm là nghiên cứu phát minh mới nhất của Tạc Thiên Bang, bên trong đều là thảo dược luyện chế thành, có thể loại bỏ mùi trên người các ngươi, để thân thể duy trì sạch sẽ, hơn nữa còn có công hiệu dưỡng trắng da. Đúng rồi, lần này tuyệt đối là không cho thêm mật ong, chỉ thuần túy là thảo dược.
Từ Khuyết cười híp mắt giới thiệu vật trong tay, chính là mấy bình sữa tắm.
Trong nháy mắt khóe miệng của mọi người ở đây co giật, đừng mơ tới nữa, liền biết con hàng Từ Khuyết này lại muốn bẫy người nữa rồi.
Vừa nãy bán một bình nước hoa giải quyết vấn đề Phệ Thiên Ma Văn, kết quả là đưa tới đám Thánh Kim Giáp Phong còn đáng sợ hơn, bây giờ con hàng này lại muốn bán sữa tắm, e rằng sẽ không chỉ đơn giản như vậy.
Có loại ý nghĩ này, không chỉ là đám tu sĩ kia, ngay cả đám cường giả Tiên Nhân bên trong khốn sát trận cũng đều tỏ vẻ cảnh giác.
Bọn họ tuyệt đối không cho phép mình nhảy hai lần ở cùng một cái hố, vừa nãy đã trải qua một lần rồi, bây giờ bọn họ sẽ không bị hãm hại một lần nữa.
- Chư vị, vật này thật sự rất tiện dụng, không lừa các ngươi, không tin thì các ngươi hỏi thăm những người khác một chút, Từ Khuyết ta bình thường chỉ là muốn kiếm tiền, chưa bao giờ làm hại đến sinh mạng, đến cùng thì các ngươi có mua hay không?
Lúc này, Từ Khuyết lại mở miệng hỏi.
- Không mua, cút!
Đám cường giả Tiên Nhân bên trong khốn sát trận cả giận nói.
Mua cái chim, thật sự tưởng chúng ta là lũ ngu sao?
- Không mua? Hừ, thực sự là lòng tốt lại bị xem như lòng lang dạ thú, quên đi, không mua thì thôi, chúng ta đi! Husky, thu khốn sát trận lại, vật này không thể để lại cho bọn họ.
Lúc này Từ Khuyết tỏ vẻ căm tức, gọi bọn Husky, liền muốn thu dọn đồ đạc rời đi.
Đám Tiên Nhân bên trong khốn sát trận vừa nghe thấy thế, lập tức liền cuống lên.
Bây giờ bọn họ còn thể sống, ngược lại là do khốn sát trận này cứu bọn họ một mạng.
Thánh Kim Giáp Phong tuy rằng mạnh mẽ, thân thể cũng vô địch, nhưng lại khuyết thiếu đạo vận và linh trí, căn bản không thể phá giải trận pháp, hơn nữa cấp bậc của trận pháp này rất cao, không phải bọn chúng có thể dễ dàng dùng man lực đánh vỡ.
Vì thế chỉ cần có khốn sát trận ở đây, bọn họ tạm thời sẽ không cần phải quá lo lắng, nhưng nếu như trận pháp bị lấy đi, vậy hơn trăm vạn Thánh Kim Giáp Phong đang nhìn chằm chằm này, tuyệt đối sẽ xé nát bọn họ thành mảnh vụn.
- Từ Khuyết, chờ một chút, khốn sát trận này của ngươi có bán hay không?
Lúc này, một ông già lớn tiếng hỏi.
- Không bán, cút, hỏi lại đánh chết ngươi!
Từ Khuyết trực tiếp từ chối, lòng rời đi cũng rất quyết tuyệt, thật sự là đang thu dọn đồ đạc để rời đi.
Husky cũng hết sức phối hợp chạy đến bên ngoài khốn sát trận, không ngừng đào trận kỳ ra ngoài, có vẻ như thật muốn đem khốn sát trận lấy đi.
Trong nháy mắt, sắc mặt của đám Tiên Nhân bên trong khốn sát trận đều thay đổi, triệt để tức giận.
- Chờ đã, trước tiên dừng tay. Chúng ta mua sữa tắm, cũng mua khốn sát trận, có thể không?
Ông lão của Đông Thắng Thư Viện rống to, vô cùng không cam lòng và uất ức.
Lại có lúc, bọn họ phải đi cầu xin một tên Độ Kiếp kỳ như thế?
- Ồ? Đều mua sao? Chuyện này đúng là có thể nói một chút.
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, lập tức dừng lại, xoay người cười híp mắt nói, nhanh chóng trở mặt, hiển nhiên đúng là một tên gian thương.
Mặt của người của tam đại thư viện đều tối sầm lại, lạnh lùng nói:
- Ngươi ra giá đi!
Từ Khuyết không cần suy nghĩ, mở miệng nói:
- Sáu cái Tiên Khí, mười vạn Linh Tinh, cùng với mười mỹ nữ xinh đẹp!
"Phốc!"
Lập tức, một ít đệ tử của Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái cùng Tứ Tượng Thanh Long Phái không nhịn được bật cười.
CMN đây là cái quỷ gì?
Sáu cái Tiên Khí cùng mười vạn Linh Tinh thì còn được, lại còn nói muốn mười mỹ nữ xinh đẹp?
Đôi mi thanh tú của Liễu Tịnh Ngưng lúc này cũng vẩy một cái, tựa như cười mà không phải cười hỏi:
- Tiểu bại hoại, ngươi trắng trợn như thế, Hồng Nhan có biết không?
- Tiểu yêu tinh, ngươi hiểu lầm rồi, ta muốn mười mỹ nữ, chính là vì để sắp xếp làm hầu gái cho các ngươi thôi.
Từ Khuyết mở to hai mắt, tỏ vẻ chân thành nói.
- Vậy ngươi tuy thử một chút xem.
Liễu Tịnh Ngưng quyến rũ nở nụ cười.
Thử một chút xem?
Lời này quả thực chính là uy hiếp trắng trợn, khóe miệng của Từ Khuyết co giật.
Hắn cũng không phải là muốn mười nữ đệ tử, thuần túy là thuận miệng nói một chút mà thôi.
Nhưng bây giờ hắn tin tưởng nếu như mình thật lấy về mười nữ đệ tử, đoán chừng Liễu Tịnh Ngưng thật sự sẽ đi cáo trạng đâm thọc với Khương Hồng Nhan, thêm mắm dặm muối, hơn nữa bằng vào những tâm tư quỷ quái kia của Liễu Tịnh Ngưng, Từ Khuyết thật là có điểm không yên lòng.
Trước đây ma nữ này sở dĩ liền được gọi là ma nữ ở tứ đại châu, thủ đoạn cũng không phải là đơn giản, vạn nhất đến lúc lật thuyền trong mương, liền cái được không đủ bù đắp cái mất.
- Khặc khặc, quên đi, không muốn mỹ nữ nữa, sáu cái Tiên Khí thêm 11 vạn Linh Tinh!
Lúc này, Từ Khuyết vội ho lên một tiếng, nhìn về phía mọi người bên trong khốn sát trận nói.
Đám cường giả Tiên Nhân lập tức trừng to mắt.
Lúc Từ Khuyết mới vừa nói muốn Tiên Khí, mặt của bọn họ cũng đã đen lại.
Nhưng bây giờ con hàng này càng xấu xa hơn, lại đổi giọng không muốn 10 nữ đệ tử, nhưng phải bỏ thêm 1 vạn Linh Tinh.
CMN đây là ý gì?
Hoá ra 10 nữ đệ tử ở trong mắt hắn cũng chỉ trị giá 1 vạn Linh Tinh?
Lập tức, đám nữ tu ở bên trong khốn sát trận nổi giận, triệt để nổi giận, đều trừng mắt nhìn về phía Từ Khuyết hô:
- Đồ vô sỉ!
- Dâm tặc!
- Dâm bá!
- Phi!
- Đừng tưởng rằng dung mạo của ngươi đẹp trai là có thể sỉ nhục chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận