Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 511: Vô Tình Treo Lên Đánh

Chưởng pháp từ trên trời giáng xuống?
Không chỉ có nam tử mặc áo đỏ, mọi người ở đây đều sửng sốt một hồi.
Phạm vi đáp án của vấn đề này, tựa hồ có hơi lớn hơn à nha.
Chưởng pháp từ trên trời giáng xuống có nhiều lắm, ai biết ngươi nói đến loại chưởng pháp gì?
- Chết đến nơi rồi còn giả thần giả quỷ, không có tác dụng gì đâu! Ta không có thời gian lãng phí với các ngươi, muốn chết, bổn thiếu gia liền tác thành cho các ngươi!
Nam tử mặc áo đỏ lắc lắc đầu, ngón tay lần thứ hai hướng Từ Khuyết điểm một cái.
Ầm!
Trong nháy mắt, hư không xuất hiện từng vòng gợn sóng, nam tử mặc áo đỏ điểm ra ngón tay, lần nữa hóa thành một thanh trụ lớn, mang theo sức mạnh bàng bạc, bỗng nhiên đập tới phía trước.
- Lần này liền xem ai có sức mạnh lớn hơn.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, trong tay lấy ra một thanh Huyền Trọng Xích mới tinh, Chân Nguyên trong cơ thể bỗng nhiên tăng lên, trên cánh tay vờn quanh một tia khí lưu, không ngừng hội tụ hướng về Huyền Trọng Xích.
Ầm!
Ngay sau đó, hắn trực diện nghênh chiến ngón tay to lớn của đối phương, Huyền Trọng Xích bỗng nhiên đập xuống, chính là một chiêu Diễm Phân Phệ Lãng Xích chân chính!
"Ầm!"
Huyền Trọng Xích cùng ngón tay to lớn của nam tử mặc áo đỏ va chạm, bạo phát một tiếng nổ vang nặng nề, Từ Khuyết bị đẩy lui ra xa mấy mét, mà nam tử mặc áo đỏ cũng bị chấn động đến mức liên tục rút lui, suýt nữa ngã xuống đất.
Đòn đánh này của hai người, ai cũng đều không bị thương, hầu như là một lần song phương ngang sức tranh tài.
- Làm sao có khả năng?
Nam tử mặc áo đỏ lập tức thay đổi sắc mặt, khó có thể tin.
Đòn đánh này, y vẫn giống như trước đây, dùng hết toàn lực.
Nhưng Từ Khuyết mới vừa rồi còn bị một đòn của y làm trọng thương, nhưng vào lúc này sức mạnh lại đột nhiên tăng lên dữ dội, đủ để ngang hàng với y, khiến cho y chấn động không thôi.
- Xem ra tiểu hải tiên ngươi cũng chỉ đến như thế.
Từ Khuyết liên tục cười lạnh, mái đầu bạc trắng tung bay theo gió, cực kỳ tiêu sái.
Tất cả mọi người ở đây cũng đều ngạc nhiên, hiển nhiên không nghĩ tới, vị Thực Thần của Tạc Thiên Bang trước mắt này lại lợi hại như vậy.
Nhưng đây là chuyện gì thế này?
Vừa nãy hắn còn không đánh lại mà, làm sao chỉ trong chớp mắt liền trở nên mạnh mẽ đến như vậy?
- Hừ, chỉ là một tên đầu bếp cũng dám làm càn ở trước mặt bổn thiếu gia!
Sắc mặt của nam tử mặc áo đỏ âm trầm, hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên ngang trời lướt tới, từ trong lòng đất gọi ra nước biển lạnh lẽo, giống như là gọi lên một con thủy long to lớn, nhằm phía vòm trời.
Ngay sau đó, nam tử mặc áo đỏ chân đạp đầu Thủy Long, giống như theo gió vượt sóng, trực tiếp giết chết lao đến
- Thực Thần cẩn thận!
Mọi người ở đây đều thốt lên kinh ngạc.
Nhưng Từ Khuyết lại cực kỳ hờ hững, Huyền Trọng Xích trong tay nhẹ nhàng vung một cái, chân đạp vũ bộ, thân thể cũng trong nháy mắt vọt lên, triển khai ra một chiêu Chân Lục Hợp Du Thân Xích.
Ầm!
Hư không phát ra một tiếng vang trầm thấp, vô số xích ảnh đột nhiên xuất hiện, dường như che kín bầu trời, bỗng nhiên đánh về thủy long cùng với nam tử mặc áo đỏ.
Đây là tuyệt đối là đấu pháp cứng đối cứng, người bình thường tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.
Nhưng Lục Hợp Du Thân Xích cùng với Diễm Phân Phệ Lãng Xích bây giờ của Từ Khuyết, đều đã lên tới cấp bậc Tinh Thần, căn bản không có gì phải sợ.
Lấy tính cách của con hàng này, đánh nhau chỉ là một chữ: Phang!
"Ầm ầm ——!"
Xích ảnh phô thiên cái địa trong nháy mắt va chạm với nam tử mặc áo đỏ cùng với con thủy long kia.
Không trung bạo phát ra một tiếng vang thật lớn, sức mạnh đáng sợ bao phủ tứ phương, vô số cung điện xung quanh bị sụp đổ, tảng đá xanh lát trên mặt đất trực tiếp bị nứt toác, bắn lên vô số đá vụn.
Toàn bộ thủy long cùng xích ảnh đầy trời đồng thời tan biến, nam tử mặc áo đỏ cùng Từ Khuyết cũng bị đánh bay ra.
Nhưng vào lúc này, Từ Khuyết đang bay ngược ra, đột nhiên biến mất tại chỗ, hóa thành từng mảng từng mảng lá liễu màu xanh biếc, tung bay rơi xuống đất.
- Cái gì?
Trong mắt của nam tử mặc áo đỏ đột nhiên kịch liệt run rẩy, nói thầm một tiếng không ổn.
Nhưng ngay sau đó, Từ Khuyết đột nhiên xuất hiện ở phía sau nam tử mặc áo đỏ, giơ Huyền Trọng Xích lên, mạnh mẽ nện một chiêu Diễm Phân Phệ Lãng Xích xuống đầu đối phương!
"Ầm!"
Nam tử mặc áo đỏ hoàn toàn không có cách nào tránh thoát đòn đánh này, giống như con ruồi bị đập xuống.
Nhưng mà công kích của Từ Khuyết chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.
Hắn triển khai tốc độ đến cực hạn, Huyền Trọng Xích một đòn lại một đòn đánh về nam tử mặc áo đỏ, thậm chí vừa đánh vừa vận dụng Long Đằng Cửu Biến.
Một con lại một con rồng, từ trên người Từ Khuyết thoát ra, rót vào đỉnh đầu hắn.
Sức mạnh trong cơ thể không ngừng tăng lên.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Một xích lại một xích, trọng xích nhìn sắp hoa cả mắt kia liên tiếp oanh tạc ở trên người nam tử mặc áo đỏ, đánh cho y không còn chút sức đánh trả nào.
Tất cả mọi người ở đây đều nhìn há hốc mồm, tỏ vẻ dại ra, thậm chí đều nín thở, cũng không dám thở mạnh một cái, chỉ lo không cẩn thận quấy nhiễu đến loại thảo phạt liên tiếp này.
Một tên Thực Thần của Tạc Thiên Bang, theo lý mà nói, chí có thể am hiểu làm món ăn mới đúng, nhưng bây giờ, hắn lại đem tên nam tử vốn mạnh đến khiến người ta giận sôi đến từ Hải tộc kia, đánh cho chật vật như vậy, quả thực là làm người ta chấn động.
Cái gì gọi là treo lên đánh? Đây chính là treo lên đánh!
"Ầm!"
Cuối cùng, ở Từ Khuyết từng cái nện xuống, nam tử mặc áo đỏ bị đánh thành trọng thương, trong miệng phun ra một tia máu tươi, cả người mạnh mẽ đập về phía mặt đất, sụp ra một cái hố lớn.
Toàn trường lập tức vắng lặng một mảnh!
Mãi đến tận một lát sau, tất cả mọi người mới rốt cục thở dài ra một hơi, loại công kích nối liền vừa nãy kia của Từ Khuyết như nước chảy mây trôi, thực sự khiến người ta nhìn tới sắp nghẹt thở.
Ầm!
Lúc này, Từ Khuyết cũng nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, Huyền Trọng Xích trong tay va chạm với mặt đất, phát sinh một tiếng vang vọng.
Ánh mắt của tất cả mọi người lúc này đều tập trung lên trên người hắn, tràn ngập kính nể.
- Ngươi dám đả thương ta?
Lúc này, một đạo thanh âm tràn ngập tức giận, đột nhiên từ bên trong hố sâu kia truyền đến, chính là tên nam tử mặc áo đỏ kia.
Y chỉ là bị thương nặng, còn chưa bị tiêu diệt, nhưng đã không còn làm gì được.
Từ Khuyết nhẹ nhàng nâng cánh tay lên, cao lãnh nói:
- Công phu, hai chữ! Xoay ngang dựng đứng, thua, nằm xuống. Thắng, mới có tư cách đứng nói chuyện!
Híttt!
Mọi người lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
Thô bạo, quá thô bạo, Thực Thần quả thực là phi phàm.
"Ầm!"
Đột nhiên, bên trong hố sau phát sinh một tiếng vang thật lớn, vô số đá vụn bị đánh bay ra.
Tiếp đó, nam tử mặc áo đỏ từ bên trong vọt lên, gầm lên dữ dội:
- Ngươi muốn chết!
Ngay sau đó, cả người y phóng ra ánh sáng óng ánh, giống như một vòng mặt trời, không ngừng phóng to.
- Không được, y đang hóa thành chân thân!
Tô Linh Nhi lúc này kinh ngạc nói.
Nam tử mặc áo đỏ chỉ dựa vào thân thể hình người liền đã cường đại như thế, nếu để y hóa thành chân thân ra, thực lực sẽ không thể tưởng tượng.
Con ngươi Từ Khuyết híp lại, cũng muốn nhìn xem nam tử mặc áo đỏ này đến cùng là món đồ quỷ quái gì, lại có thể làm ngón tay trở nên khổng lồ như vậy.
Dựa theo hắn biết, bên trong những sinh vật dưới đáy biển, tựa hồ không có đồ vật kỳ quái như thế.
Mà tốc độ nam tử mặc áo đỏ chuyển hóa thành chân thân vô cùng nhanh, theo ánh sáng phóng to, thân thể y đã giống như một ngọn núi lớn, trôi nổi trên không trung.
Gần như cùng lúc đó, linh khí bốn phương tám hướng đột nhiên hội tụ, cuồn cuộn mà đến, ở bầu trời trên đầu nam tử mặc áo đỏ hình thành một cơn lốc xoáy, giống như biến thành một vùng biển mênh mông.
- Ngày hôm nay, tất cả các ngươi đều phải chết!
Nam tử mặc áo đỏ bên trong huy mang phát sinh ra tiếng gầm lên giận dữ.
Trong khoảnh khắc, ánh sáng cấp tốc tiêu tan, một con quái vật khổng lồ rốt cục xuất hiện ở trước mặt mọi người, khí thế đáng sợ, trong nháy mắt trấn áp toàn trường.
Tất cả mọi người ngây người tại chỗ, tỏ vẻ sợ hãi.
Từ Khuyết cũng không khỏi trợn to hai mắt, kinh ngạc thốt lên thành tiếng:
- Đậu em gái ngươi, đây cmn không phải là ốc vòi voi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận