Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1470: Thích Không

Đưa một chút để vui đùa?
Mọi người ở đây vừa nghe Từ Khuyết nói, khóe miệng lập tức mạnh mẽ co giật.
Ý của tên này là gì?
Đó chính là Tinh Không Hỏa Hoa đó, còn có thể tùy tiện đưa một chút để cho người ta chơi?
Một chút lại là bao nhiêu?
Bạch!
Ngay sau đó, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ ở tại chỗ, tỏ vẻ dại ra.
Từ Khuyết móc ra mảnh ánh sáng này tản đi, biến thành một bó Tinh Không Hỏa Hoa, vừa nhìn tới, ít nhất phải có mười mấy đóa, đều bị hắn tùy ý cầm ở trong tay, trong đó còn có mấy cái lá cây đều bị chen ở một chỗ.
- Dừng tay, súc sinh!
Mọi người suýt chút nữa tức giận đến muốn la lên.
Tinh Không Hỏa Hoa này quý giá hiếm thấy biết bao, mỗi một đóa đều đủ để để các thế lực lớn tranh nhau vỡ đầu, ngươi lại giống như cầm cỏ dại thô bạo ở trong tay như thế?
- Sao có thể? Hắn từ đâu lấy ra nhiều Tinh Không Hỏa Hoa như vậy?
Lúc này, có người kinh ngạc nói, khó có thể tin.
Đạo Thai Thần Thể Minh Diệc Hiên, càng là kinh hãi qua đi, tỏ vẻ tức giận, cảm giác bị sỉ nhục.
Thánh Tông của y chỉ cất giấu hai cây Tinh Không Hỏa Hoa, lần này y lấy ra một cây, tự nhận đã là thủ bút to lớn nhất, thành ý mười phần, đồng thời cũng phải để toàn bộ Thiên Châu đều biết Thánh Tông bọn họ hào phóng.
Nhưng bây giờ, Từ Khuyết tiện tay liền lấy ra mười mấy cây Tinh Không Hỏa Hoa, toàn thể giá trị hoàn toàn gấp mười mấy lần sính lễ của Thánh Tông y.
Then chốt là mười mấy cây Tinh Không Hỏa Hoa này, còn chỉ là lễ vật nhỏ mà Từ Khuyết đưa cho Khương Hồng Nhan.
Hai người so sánh với nhau, Thánh Tông đã hoàn toàn bị thất bại, mặt mũi đều không còn nữa rồi.
Cùng lúc đó, ánh mắt của rất nhiều người nhìn về phía Từ Khuyết, cũng trở nên quái lạ, sau khi khiếp sợ, tham niệm bắt đầu xâm chiếm lý trí bọn họ.
Bọn Lý viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, ánh mắt giờ phút này cũng lấp loé, trừng trừng nhìn chằm chằm vào Tinh Không Hỏa Hoa trong tay Từ Khuyết.
Tinh Không Hỏa Hoa sở dĩ quý giá, ngoại trừ số lượng của nó hi hữu, càng bởi vì nó có thể luyện chế thành Tinh Thần Đan.
Đó là một loại đan được sau khi dùng, có thể đưa tới tinh thần chi lực, hóa thành tiên nguyên bàng bạc, nếu Kim Tiên cảnh dùng, trong nháy mắt liền có thể đột phá đến Thái Ất Tiên, Thái Ất Tiên chỉ cần dùng hai viên, lúc này có thể đi vào Đại La Tiên.
Nhưng đến Đại La Tiên cảnh, hiệu quả gia trì tiên nguyên của loại đan dược này sẽ mất giá rất nhiều, nhưng tinh thần chi lực mà nó mang đến, chỉ cần không chuyển hóa thành tiên nguyên, liền có thể dùng để rèn luyện thân thể.
Cho nên trước mắt, mười mấy đóa Tinh Không Hỏa Hoa này xuất hiện, khiến tất cả mọi người ở đây cảm thấy động tâm.
Đặc biệt Lý viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, hai tay dưới áo bào, đã không nhịn được đang run rẩy, có chút không nhẫn nại được.
Nếu như có thể lấy được những Tinh Không Hỏa Hoa này, tìm người luyện chế thành Tinh Thần Đan, phân phát cho Thái Ất Tiên của Thiên Cung Thư Viện dùng, vậy Thiên Cung Thư Viện chí ít cũng có thể nhiều thêm vài vị Đại La Tiên, thực lực tổng hợp đều sẽ tăng lên diện rộng.
Dù cho là không cho Thái Ất Tiên dùng, chính y độc chiếm những Tinh Thần Đan kia, rèn luyện thân thể, cũng sẽ trở thành người tài ba bên trong Đại La Tiên, thậm chí là vô địch cùng cấp.
Mê hoặc khổng lồ như thế đặt ở trước mắt, ai có thể không động tâm?
- Ngươi lại từ đâu lừa gạt được đấy?
Lúc này, Khương Hồng Nhan dở khóc dở cười nhìn Từ Khuyết.
Tuy rằng nàng đã đoán được Từ Khuyết sẽ có những thứ đồ này, nhưng cũng không nghĩ tới tên này một lần cầm đi ra mười mấy đóa Tinh Không Hỏa Hoa, thực sự là làm cho nàng cảm thấy bất ngờ.
- Cái gì gọi là lừa gạt, đây đều là ta từng đóa từng đóa tuyển chọn tỉ mỉ hái được, có mấy đóa khó coi, ta đều trực tiếp ném đi rồi.
Từ Khuyết tỏ vẻ tự hào nói, như một hùng hài tử chuẩn bị tranh công chờ khen.
Mí mắt của mọi người ở đây lại mạnh mẽ co rụt, suýt chút nữa điên rồi.
CMN, tên này mới nói cái gì?
Có mấy đóa Tinh Không Hỏa Hoa khó coi, trực tiếp ném đi?
Mẹ nó chứ, ngươi vứt ở chỗ nào?
- Những thứ này đều cho ta?
Khương Hồng Nhan vẫn lạnh nhạt cười như cũ, nhìn về phía Từ Khuyết.
- Đương nhiên rồi.
Từ Khuyết cũng cười nhẹ, đi lên phía trước, đưa Tinh Không Hỏa Hoa tới.
Khương Hồng Nhan tiếp nhận đám Tinh Không Hỏa Hoa này, hơi thưởng thức một chút, trong mắt mang theo từng tia hiếu kỳ giống như một bé gái, từ bên trong lấy ra một đóa.
Xèo!
Tiếp đó, nàng vung tay nhỏ lên, ngưng tụ ra một đóa hỏa diễm màu u lam, đưa tới đóa Tinh Không Hỏa Hoa này.
- Nàng muốn làm gì?
- Gấp gáp muốn luyện hóa đóa Tinh Không Hỏa Hoa này như vậy?
- Không đúng, bây giờ cũng không phải thời điểm luyện đan, tuy nói Tinh Không Hỏa Hoa là vật liệu chủ yếu của Tinh Thần Đan, nhưng những tài liệu khác cũng khó tìm, chẳng lẽ trên người nàng đã có những tài liệu khác?
- Không, không đúng, hỏa hầu của hỏa diễm này quá lớn, rất dễ dàng đốt Tinh Không Hỏa Hoa thành tro bụi.
- Mau dừng tay!
Lúc này, có bao nhiêu người có kinh nghiệm luyện đan lớn tiếng hô lên.
Nhưng mà hỏa diễm u lam do Khương Hồng Nhan ngưng tụ ra, đã bao vây cả cây Tinh Không Hỏa Hoa, trong nháy mắt nhiệt độ nóng bỏng hòa tan Tinh Không Hỏa Hoa, một cái chớp mắt liền đốt thành một đống tro.
Vèo!
Ngay sau đó, bên trong tro tàn tuôn ra một vệt sáng, trực tiếp chiếu ánh đến giữa không trung, hiện ra thành hình ảnh một mảnh tinh không, mấy ngôi sao tỏa ra ánh sáng óng ánh, lưu chuyển từng sợi tinh thần chi lực.
- Đây là. . . tinh không dị tượng?
Có người nhìn hình ảnh cái mâm tinh không trên không trung kia, kinh ngạc nói.
- Đúng như dự đoán, những thứ này đều là Tinh Không Hỏa Hoa thật sự, chỉ có Tinh Không Hỏa Hoa sau khi bị thiêu đốt, mới có thể hiển hóa ra tinh không dị tượng, giống như sau khi thiêu đốt Tinh Mang Thảo cũng sẽ xuất hiện tinh mang.
Có người gật đầu nói.
Nhưng càng nhiều người, lại tỏ vẻ đau lòng và đáng tiếc.
Một cây Tinh Không Hỏa Hoa quý giá như vậy, lại bị lãng phí như thế, đốt thành một đám tro rồi.
- Tinh không rất đẹp.
Lúc này, Khương Hồng Nhan nhẹ giọng mở miệng, mặt mỉm cười.
Giống như nàng làm như thế, chính là chỉ vì xem một bộ hình ảnh tinh không, làm nóng lại một màn năm đó Từ Khuyết thiêu đốt Tinh Mang Thảo.
- Thích không?
Từ Khuyết cười hỏi.
- Ừm.
Khương Hồng Nhan gật đầu.
- Vậy ta cho ngươi toàn bộ tinh không có được hay không?
- Có thật không?
- Đương nhiên, tinh không nhỏ bé như thế, nơi nào đủ xem, chúng ta phải xem thứ lớn hơn.
- Được.
Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan đối thoại, để trong lòng mọi người ở đây đột nhiên co giật, có một loại dự cảm xấu.
Tiểu tử này muốn làm gì?
"Vèo!"
Ngay sau đó, Từ Khuyết một lần nữa vung tay lên, móc ra một mảnh ánh sáng còn lớn hơn lúc trước.
Mọi người vừa nhìn thấy thế, sắc mặt kịch biến.
Đây dĩ nhiên có hơn trăm cây Tinh Không Hỏa Hoa.
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
- Tại sao hắn lại có thể có nhiều Tinh Không Hỏa Hoa như vậy, toàn bộ Tinh Không Hỏa Hoa ở Thiên Châu tụ tập lại, e rằng cũng chỉ đến như thế mà thôi?
- Chờ đã, tên này định làm gì?
Có người hô lớn, tỏ vẻ sợ hãi.
Từ Khuyết lấy ra hơn trăm cây Tinh Không Hỏa Hoa, trực tiếp tụ tập thành một đám, tiếp đó lòng bàn tay vọt lên một đạo hỏa diễm màu xanh, trong nháy mắt bao phủ hơn trăm cây Tinh Không Hỏa Hoa này lại.
- Không!
- Dừng tay, tên súc sinh nhà ngươi!
Rốt cục, có người tan nát cõi lòng la lên.
Bọn Lý viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, càng là trực tiếp xông về phía trước, muốn ngăn cản Từ Khuyết, giải cứu hơn trăm cây Tinh Không Hỏa Hoa này.
Nhưng mà cuối cùng thì bọn họ vẫn chậm một bước, Từ Khuyết thả ra ngoài lửa xanh, mạnh mẽ dị thường, một cái chớp mắt liền nuốt chửng tất cả Tinh Không Hỏa Hoa vào trong đó, một lần đốt sạch.
Tiếp đó, hơn trăm chùm sáng bé nhỏ, từ bên trong tro tàn của đám Tinh Không Hỏa Hoa này khúc xạ ra, giống như vô số máy chiếu, hướng giữa không trung khúc xạ ra từng mảng từng mảng tinh không dị tượng, tổ hợp lại với nhau.
Vốn là một mảnh bầu trời trong sáng, giờ phút này đột nhiên tia sáng lờ mờ, giống như tiến vào đêm tối, từng ngôi sao to lớn này, lập loè điểm điểm ánh sáng, tinh thần chi lực đan chéo thành tuyến, chảy xuôi trên không trung, giống như hội tụ thành một cái tinh hà, treo lơ lửng ở chỗ này.
Đây có thể nói là một bức vẽ tinh không hoàn mỹ, dù cho đêm tối ở Thiên Châu, đều không thể nhìn thấy tinh không sáng sủa như vậy, càng không nhìn thấy tinh hà đồ sộ như thế.
Tất cả mọi người ở đây đều xem tới sững sờ, tinh không dị tượng chấn động như vậy, bọn họ đều là nhìn thấy lần đầu tiên.
Nhưng theo sát mà đến, chính là trái tim kịch liệt co giật, vô cùng đau đớn, giống như tim đang chảy máu.
Tuy rằng những Tinh Không Hỏa Hoa này không thuộc về bất luận một ai trong bọn họ, nhưng ở trong mắt bọn Lý viện trưởng, bọn họ hoàn toàn có năng lực từ trong tay Từ Khuyết cướp đến những thứ đồ này, vậy liền mang ý nghĩa những thứ đồ này sớm muộn cũng là của bọn họ.
Nhưng bây giờ, tất cả đều không còn.
Liền vì xem cảnh tinh không dị tượng này, tên này lại đốt hơn trăm cây Tinh Không Hỏa Hoa.
- Vô sỉ, lão phu muốn giết ngươi!
Lý phó viện trưởng nổi giận mà lên, hét lớn một tiếng, trực tiếp ra tay muốn giết Từ Khuyết cho hả giận.
- Báo!
Đột nhiên, một tiếng la sắc bén chói tai, xa xa truyền đến.
Người còn chưa tới, âm thanh đã truyền đến trên dưới Thiên Cung Thư Viện:
- Cấp báo, bẩm báo viện trưởng, đệ tử đã từ Thiên Sát Thành chạy về, mang đến tin tức mới nhất. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận