Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 994: Tặng bảo vật!

Nhưng đợi đến khi hắn đi ra, lại phát hiện không ít người ở Thanh Vân môn đều là vẻ mặt xanh mét, vẻ mặt phẫn nộ nhìn phía xa xa!

- Vương Song đâu! Các ngươi không ngăn cản đối phương sao! Hắn trộm Tru Tiên kiếm của môn phái chúng ta rồi!

Đạo Huyền tức giận hét lên.

- Sư bá, chưởng giáo đã đuổi theo.

Nhìn thấy khuôn mặt gần như vặn vẹo của Đạo Huyền kia, đệ tử ở đây đều là hoảng sợ, một đệ tử thật cẩn thận mở miệng.

Nghe vậy, Đạo Huyền hóa thành một đạo hồng quang, mãnh liệt đuổi theo phía xa, mất đi Tru Tiên kiếm, hắn coi như là chết cũng không biết nên ăn nói như thế nào với liệt tổ liệt tông của Thanh Vân Môn!

Mà Vương Song ở phía trước lúc này lại bị Vạn Kiếm Nhất gắt gao đuổi theo, nhìn thần kiếm dưới chân đối phương, Vương Song không khỏi có chút hâm mộ, đây chính là ngự kiếm phi hành trong truyền thuyết, làm sao giống mình, chỉ có thể dùng cánh.

- Vạn Kiếm Nhất tiền bối, ta chỉ là mượn Tru Tiên Kiếm một chút, dùng xong lập tức trả lại cho các ngươi, không cần đuổi theo không rời như vậy đâu!

Giọng nói của Vương Song theo gió truyền ra phía sau.

- Vương Song, để lại Tru Tiên kiếm, ta có thể coi chuyện này như chưa có gì xảy ra, nếu không, Thanh Vân môn ta cho dù là dốc hết lực lượng của môn phái cũng phải chém giết ngươi!

Trong mắt của Vạn Kiếm Nhất cũng không che dấu được sự phẫn nộ, tựa như không nghĩ tới Tru Tiên kiếm của tông môn mình sẽ bị người trộm đi!

Cho dù lấy tâm tình ngày đó của hắn sụp đổ không sợ hãi và lòng khoan dung rộng lượng đều cảm thấy có một loại xúc động muốn giết người!

- Ha, ta thật vất vả mới lấy ra được, làm sao có thể lập tức trả lại, yên tâm, ta nói chuyện tính toán, chờ ta dùng xong, nhất định sẽ trả lại!

Vương Song bĩu môi, trong tay xuất hiện Phá Nguyệt đao, sau đó chém về phía sau.

"Ầm"

Một đạo đao khí Kinh Thiên dài trăm trượng xé rách trường không, trực tiếp đánh về phía sau!

Cảm nhận được một kích kinh khủng của Vương Song, Vạn Kiếm Nhất biến sắc, thân ảnh chớp động, nhanh chóng tránh sang một bên, đao khí kinh thiên chợt lóe rồi biến mất, biến mất ở xa xa, mà đợi đến khi Vạn Kiếm kịp phản ứng, đã phát hiện thân ảnh Vương Song đã biến mất ở xa xa.

- Hỗn đản!

Vạn Kiếm Nhất không khỏi lớn tiếng mắng chửi, khoảng cách xa như vậy, mình cho dù muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp!

“Vút”

Phía sau, từng đạo hồng quang đuổi theo, lộ ra bóng dáng Đạo Huyền, Điền Bất Dịch các vị đứng đầu các đỉnh núi.

- Sư huynh, Tru Tiên Kiếm đoạt lại chưa?

Đạo Huyền đỏ mắt hỏi, Tru Tiên là hắn trông coi, trách nhiệm của hắn là lớn nhất, nếu không có đuổi theo, hắn cho dù chết trăm lần cũng không đủ để triệt tiêu tội danh này!

Vạn Kiếm Nhất thở dài một tiếng, trên mặt vô cùng đìu hìu, cả người giống như trong nháy mắt già nua rất nhiều.

- Trở về đi!

Nhìn thấy biểu tình của Vạn Kiếm Nhất, tất cả mọi người đều trầm xuống, biết Tru Tiên Kiếm bị triệt để mang đi!

- Sư huynh, chúng ta tách ra tìm, coi như là hao phí thời gian dài hơn nữa cũng phải tìm được tên này! Tru Tiên Kiếm tuyệt đối không thể bị mất như vậy!

Sắc mặt Điền Bất Dịch kích động nói, những người khác cũng nhao nhao gật đầu.

- Quên đi, cho dù đuổi kịp các ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn!

Vạn Kiếm Nhất lắc đầu, nói:

- Sau khi trở về chuyện này không cần lên tiếng, đệ tử biết nói cho bọn họ biết Tru Tiên kiếm đã bị cầm về, nghiêm cấm bọn họ tiết lộ ra ngoài!

- Các ngươi trông coi tông môn, ta một mình đi tìm hắn, nhất định lấy laị Tru Tiên Kiếm!

Nghe được Vạn Kiếm Nhất nói như vậy, sắc mặt Đạo Huyền hiện lên một trận kích động:

- Sư huynh, Tru Tiên kiếm là do ta làm mất, để cho ta đi tìm, ngươi thân là tông môn chưởng giáo, không thể dễ dàng mạo hiểm !

- Ta là chưởng giáo, ta ra lệnh cho các ngươi đều trở về, trấn an đệ tử tốt, không nên bị Ma giáo nhân cơ hội đánh lén!

Vạn Kiếm Nhất xuất ra khí thế thân là chưởng giáo của mình, trực tiếp mệnh lệnh cho mọi người.

Nhìn thấy Vạn Kiếm Nhất kiên quyết như thế, những người khác cho dù không đồng ý cũng chỉ có thể trở về tông môn. Dù sao Tru Tiên Kiếm bị trộm, trong tông môn lòng người hoảng sợ, bọn họ nhất định phải đưa ra một cách thuyết pháp để ổn định lòng người.

Thấy đám người Đạo Huyền rời đi, Vạn Kiếm Nhất liếc mắt nhìn thoáng qua phương hướng Vương Song rời đi, thân ảnh hóa thành một đạo hồng quang, tiếp tục đuổi theo.

......

Mà lúc này, Vương Song đã triệt để cắt đuôi Vạn Kiếm Nhất, cảm thụ được Tru Tiên Kiếm trong tay mình không ngừng rung động, trong lòng cũng cảm khái tru tiên kiếm này uy lực rất mạnh, nếu không phải thực lực của mình đại tiến, chỉ sợ thật đúng là không cách nào trấn áp Tru Tiên Kiếm!

Vừa nghĩ đến mình sẽ đưa thanh tuyệt thế thần binh này cho Trương Tiểu Phàm, Vương Song chính là cảm giác có chút buồn bực.

- Trương Tiểu Phàm a Trương Tiểu Phàm, ta hao phí khí lực lớn như vậy, đều là vì ngươi đó, ngươi tuyệt đối đừng để ta thất vọng, nhanh chóng nắm giữ Tru Tiên Kiếm, để ta mau chóng trở về!

Vương Song lẩm bẩm, bay về phía chỗ Trương Tiểu Phàm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận