Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 389: Tin tức Zombie! (2)

Vương Song cả kinh, đây cũng không phải là một số lượng nhỏ, lúc trước bọn họ cùng nhau chiếm lĩnh huyện Đồng Tâm cũng chỉ mất một tuần chém giết Zombie, cũng lsf bởi vì bọn họ chủ động chiếm cứ, lần này Zombie đột kích chỉ sợ căn cứ thành phố Hoa Tân sẽ ở vào thế bị động, nhiều Zombie như vậy chỉ bằng bọn họ cũng đừng nghĩ đến ngăn cản.

- Đúng vậy, hai trăm nghìn Zombie, cho dù chúng ta có dùng hết đạn dược cũng có cách nào đối phó, nếu căn cứ thành phố Hoa Tân chúng ta bị diệt vong thì mấy ngàn người bình thường còn sống kia cũng không thể sống sót!

Trương Dao có chút vội vàng nói.

- Điều này thì có liên quan gì tới chúng ta? Căn cứ thành phố Hoa Tân các ngươi vốn có khoảng cách với Thiên Chi Thành chúng ta, hiện tại các ngươi gặp nguy hiểm dựa vào cái gì muốn chúng ta đi hỗ trợ!

Triệu Hân một bên không đợi Vương Song mở miệng, vẻ mặt cười lạnh nói.

Tuy bọn họ đều biết lần này phải đi hỗ trợ thành phố Hoa Tân, nếu không không chỉ là mấy nghìn người kia tử vong chỉ sợ Zombie sau khi nuốt sống thành phố Hoa Tân mục tiêu kế tiếp chính là Thiên Chi Thành bọn họ!

Mà bọn họ rõ ràng không thể một mình chống cự thuỷ triều như vậy, cho dù là bằng vào tường thành không thể phá vỡ kia nhiều lắm cũng chỉ có thể kiên trì lâu hơn một chút, Tiến Hoá Giả bọn họ cùng với một số ít người thường có thể trốn thoát nhưng còn phần lớn người khẳng định sẽ bị Zombie nuốt hết.

Cho nên lần này liên thủ là điều tất nhiên, sở dĩ Triệu Hân làm như vậy chỉ là vì có thể đạt được một ít ưu đãi mà thôi, dù sao nếu bọn họ xuất binh, chắc chắn sẽ hao phí một lượng nhân lực vật lực khổng lồ, tuy bọn họ có thể tự mình gánh vác nhưng nếu quá mức sẽ làm cho người ta không cam lòng.

Nghe thấy Triệu Hân nói, trong lòng Trương Dao không chút nào tức giận, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, trước khi đến đây phụ thân của nàng cũng đã nói, không sợ Thiên Chi Thành mở miệng chỉ sợ bọn họ không mở miệng, chỉ cần mở miệng thì bọn họ còn có thể thương lượng, hơn nữa lúc này đang là thời điểm tồn vong của thành phố Hoa Tân, bọn họ cũng không cần đến một ít tổn thất ích lợi.

Cho nên Trương Dao trực tiếp mở miệng nói:

- Các ngươi xuất binh, tất cả vật tư chúng ta bằng lòng gánh vác một nửa! Hơn nữa chúng ta biết các ngươi thiếu người lần này chỉ cần có thể vượt qua chúng ta có thể tặng một ngàn người thường qua đây! Như vậy thế nào?

Có thể nói, căn cứ bọn họ lần này là hạ vốn gốc, đám người Vương Song xuất binh chịu một nửa vật tư, hơn nữa còn tặng một ngàn người thường, tuyệt đối xem như là vô cùng có thành ý.

Đám người Trương Dao cũng nghĩ như vậy, nghĩ rằng Vương Song sẽ đồng ý không nghĩ tới Triệu Hân trực tiếp cười lạnh nói:

- Một chút đồ vật này nọ cũng muốn chúng ta xuất binh, đuổi ăn mày sao!

Đám người Vương Song vẻ mặt bình tĩnh, mặc cho Triệu Hân mở miệng, hiện giờ Triệu Hân tay cầm quyền to, trên người cũng dần dần hình thành một cỗ khí thế người trên cao, nhất cử nhất động của nàng cũng đều đại biểu cho Thiên Chi Thành, Vương Song tin nàng sẽ không tổn hại đến ích lợi của Thiên Chi Thành.

Nhưng khi nghe được Triệu Hân nói như vậy, Trương Dao biến sắc vô cùng khó coi, nhìn Triệu Hân có chút phẫn nộ nói:

- Các ngươi còn muốn bao nhiêu?

Triệu Hân cười ha ha, nhẹ giọng mở miệng:

- Các ngươi không chỉ phải gánh vác toàn bộ vật tư của chúng ta mà còn phải đưa cho chúng ta hai ngàn người bình thường!

- Không thể nào!

Triệu Hân vừa nói xong, Trương Dao trực tiếp kiên quyết cự tuyệt, vừa rồi cái điều kiện kia cũng đã là sức chịu đựng tối đa của bọn họ, hiện giờ Triệu Hân đưa ra đâu chỉ là công phu sư tử ngoạm, quả thực chính là muốn nuốt luôn bọn họ!

Gánh vác một nửa vật tư đã đủ làm cho bọn họ móc sạch toàn bộ, nếu toàn bộ vật tư bọn họ cũng không cần sống, hai ngàn người kia nếu cũng đưa cho bọn họ thì đoán chừng thành phố Hoa Tân bọn họ cũng trở thành cái xác rỗng, đừng quên bọn họ còn cầu viện tới sư đoàn 21, không có khả năng chỉ trả thù lao cho Thiên Chi Thành.

Cho nên yêu cầu của Triệu Hân nàng không thể đáp ứng cũng không đáp ứng nổi.

- Xem ra các ngươi đây là không có ý muốn đàm phán! Một khi đã như vậy thì chúng ta cũng không quấy rầy! Cáo từ!

Trương Dao cũng là một nữ tửmạnh mẽ, mắt thấy Triệu Hân không có một chút thành ý cũng không muốn lãng phí thời gian thêm, mắt lạnh nhìn đối phương muốn quay người rời đi nhưng khi nàng rời đi cũng nhìn thoáng qua Vương Song, thản nhiên mở miệng:

- Vương đội, mặc dù trước đây ta có chỗ không đúng nhưng cá nhân ta vẫn vô cùng bội phục ngươi, có thể mang chúng ta ra khỏi trường học một đường bảo vệ chúng ta, thậm chí cuối cùng còn đưa chúng ta về thành phố Hoa Tân, điểm này ta vĩnh viễn sẽ không quên, nhưng hiện tại vừa thấy, tốt xấu gì cũng đường đường đứng đầu một thế lực lớn, thế nhưng mặc cho một nữ nhân ở đây đương gia làm chủ, đây không phải là Vương Song lúc đó ta biết!

Vừa nói lời này Triệu Hân biến sắc, vô cùng khó chịu muốn mở miệng phản bác thì bị Lý Tân lặng lẽ giữ lại, ý nói không cần mở miệng.

- Đi!

Trương Dao nói xong, nói với Tiến Hoá Giả bên cạnh, xoay người rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận