Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 583: Người nước Nhật!

Bạch Manh Manh và Đồng Vũ đều phẫn nộ nhìn nam tử trước mặt, muốn né tránh lại không thể tránh được. Người chung quanh nhìn thấy cảnh này đều dần dần xúm lại, cực kỳ hứng thú vây quanh.

“Phịch”

Một bàn tay trắng như ngọc giống như kìm thép, lập tức tóm được cánh tay của nam tử, một cỗ lực đạo kinh khủng từ cánh tay truyền tới khiến cánh tay nam tử giống như bị một hòn đá cạn cân không ngừng đè xuống, cả phần cổ tay cũng bị nghiền nát.

“A”

Nam tử không nhịn được kêu lên từng tiếng rên thảm thiết, cánh tay vốn dĩ đang giữ chặt Đồng Vũ lập tức buông ra, hai đại hán mặc quần áo màu đen phía sau hắn nghe thấy tiếng kêu thảm của công tỷ nhà mình, sững sờ, nhanh chóng tiến lên lạnh lùng trách mắng Vương Song:

- To gan, dám đả thương Đằng Dã thiếu gia! Ngươi không muốn sống nữa sao!

Vương Song cười lạnh nhìn nam tử trước mặt, bước chân xiêu vẹo, sắc mặt tái xanh, hốc mắt hãm sâu, rõ ràng là dáng vẻ túng dục quá độ, nữ nhân phía sau hắn ngực nở mông cong, xem ra đã ép khô hắn không nhẹ. Chẳng qua chuyện khiến Vương Song tò mò nhất chính là một chùm ria mép màu đen trên nam tử này, nhìn qua trông có vẻ giống người Nhật.

- Ngươi, là người nước Nhật?

Vương Song có chút không xác định dò hỏi.

- Cha của thiếu gia chúng ta chính là Đằng Dã đại nhân, không muốn chết thì mau thả thiếu gia của chúng ta ra!

Hai tên vệ sĩ lạnh lùng trách mắng, nhưng nhìn thấy dáng vẻ có chút thống khổ của nam tử muốn tiến lên giải cứu nhưng lại sợ Vương Song lại tiếp tục đả thương thiếu gia, bọn họ cũng nhìn ra lực lượng của Vương Song tựa như rất lớn, nếu không cũng sẽ không ép thiếu gia kêu đau đớn tới như vậy.

Nữ nhân phía sau nam tử nhìn thấy Vương Song, nhất thời trong mắt hiện lên một vòng kinh diễm, sau đó lộ ra một cỗ nóng rực, nàng thế nhưng chưa từng gặp được công tử nào tuấn tú như thế, nhìn lực lượng kia, e rằng công phu trên giường cũng sẽ khiến nàng vô cùng kinh hỉ.

- Hừ, một tên người Nhật dám tác oai tác quái trên địa bàn của Hoa Quốc, các ngươi đang tìm đường chết!

Vương Song lạnh băng nói, trên tay hơi dùng lực, nhất thời chỉ nghe thấy từng tiếng “răng rắc”, cổ tay nam tử trực tiếp uốn lượn biến hình, một trận tiếng kêu vô vùng thê lương thảm thiết vang lên, Vương Song mạnh mẽ vung tay, nam tử trực tiếp bị ném ra ngoài, được hai tên vệ sĩ tiếp được.

- Tay của ta, tay của ta!

Bờ môi nam tử run rẩy, cổ tay rũ xuống, có vẻ như đã triệt để bị phế.

- Lão công! Hắn là người Nhật đó!

Bạch Manh Manh đột nhiên tiến lên, giữ chặt cánh tay của Vương Song, lặng lẽ mở miệng nói, trên mặt mơ hồ có chút bất an.

- Người Nhật thì đã sao? Trên đất Hoa Quốc, sao có thể để một tên người Nhật tác oai tác quái!

Vương Song hờ hững trả lời.

- Không giống nhau, lão công.

Bạch Manh Manh có chút gấp gáp giải thích:

- Người Nhật này có thể là người Hòa bình xã, hòa bình xã chính là một trong tứ đại bá chủ, nghe nói còn là thực lực mạnh nhất trong tứ đại bá chủ, tổ chức này phần lớn đều là người Nhật, chúng ta đắc tội không nổi!

- Ha, vị tiểu thư này nói không sai, Vương huynh đệ, người này là Đằng Dã Thứ Lang, từ nhỏ lớn lên ở Hoa Quốc, cha hắn là Đằng Dã Nguyên Nhất, trong hòa bình xã mặc dù không phải quan chức lớn gì, nhưng nghe nói bói cánh rất cao, cho dù một số Tiến Hóa Giả cũng không muốn tùy tiện đắc tội!

Không biết từ lúc nào, thân ảnh Lý Trạch đã xuất hiện ở đây, ở bên cạnh Vương Song âm thầm nói một câu, sau đó lập tức lui về phía sau hai bước, bày ra dáng vẻ không hề liên quan tới mình.

Ánh mắt Vương Song hơi chuyển động, Hòa bình xã, một trong tứ đại bá chủ, còn là tổ chức mạnh nhất, Vương Song không hiểu được tại sao thực lực của một nước Nhật ở thành phố Thiên Thủy thế mà là mạnh nhất, nhưng hắn cũng hiểu rõ ý tứ của Lý Trạch, khuyên bản thân cố nhịn cục tức này xuống, không nên đắc tội đối phương, chẳng qua đừng nói chỉ có một tên như vậy, cho dù là lão đại của lão đại bọn hắn tới đây, bản thân cũng không thèm quan tâm.

- Tên khốn này, giết hắn cho ta, băm hắn thành thịt vụn, từ trước tới giờ không ai dám đắc tội ta! Ta muốn hắn chết!

Sắc mặt Đằng Dã Thứ Lang nhăn nhó nhìn Vương Song, khàn giọng quát, hắn từ nhỏ tới lớn, đều là muốn gì được nấy, cho dù là sau khi mạt thế, cũng bởi vì nguyên nhân từ cha hắn, ở thành phố Thiên Thủy như cá gặp nước, Tiến Hóa Giả cũng quen biết một số, cũng sẽ không đi trêu chọc, nhưng một tên khốn kiếp không biết từ đâu xuất hiện, thế mà dám đả thương hắn, hắn sao có thể bỏ qua.

- Lên!

Hai tên vệ sĩ nhìn thiếu gia nhà mình tức giận như vậy, cũng liếc mắt nhìn nhau. hai người đồng thời công kích, giống như liệp báo, thân thủ vô cùng nhanh nhẹn, xem ra cũng là tinh anh trải qua trăm trận. Quyền phong gào thét, một quyền đánh về phía đầu, một quyền đánh về bụng dưới, muốn khiến Vương Song không có không gian né tránh, Vương Song dám khẳng định nếu là người bình thường, cho dù là binh sĩ đặc chủng, chỉ sợ cũng không thể chống lại.

- Lão công, cẩn thận!

Bạn cần đăng nhập để bình luận