Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 515: Tiến Hoá Giả nhỏ nhất Thiên Chi Thành (3)

Vương Song mỉm cười cúi đầu nhìn Lam Lam đang ngủ say, trong mắt hiện lên ngưng trọng, phương pháp phong ấn bản thân mình cũng là học từ Lôi Thành, tuy lúc ấy không có thành công chiếm đoạt nhưng hắn đã có một chút hiểu biết, nguyên lý cơ bản đã biết, hắn có thể dùng biện pháp của mình để hình thành phong ấn thuộc về mình.

- Uống!

Khẽ quát một tiếng, trong tay Vương Song xuất hiện loại năng lượng màu vàng sậm, đây là thổ lực, đất trong tay Vương Song liên tục ngưng tụ rồi lại ngưng tụ, đến khi năng lượng màu vàng sậm trong tay hoàn toàn trở thành năng lượng màu vàng óng, lập tức hướng hai tay mạnh mẽ hướng về phía trên thân thể Lam Lam úp lại.

Tuy tin tưởng Vương Song nhưng mấy người Vương Cầm nhìn năng lượng của Vương Song dừng ở trên người Lam Lam, trong mắt vẫn hiện lên khẩn trương, thổ lực màu vàng óng va chạm vào cơ thể của nàng trực tiếp dung nhập vào, trực tiếp ngăn cản năng lượng mộc phát ra. Trong ngũ hành, thổ sinh mộc, sức mạnh vô tận của thổ là cơ sở để năng lượng mộc không ngừng tăng trưởng, từ thổ lực lượng phong ấn mộc lực lượng trong cơ thể Lam Lam, tương lai mới có thể làm cho thực lực của nàng sinh ra một bước nhảy vọt.

Thổ lực lượng vừa mới dung nhập vào cơ thể Lam Lam, dưới sự khống chế của Vương Song không ngừng làm cho phạm vi của mộc năng lượng thu nhỏ lại, toàn bộ đều nén vào bên trong đan điền.

Năng lượng của thổ tinh thuần đến tận cùng vây quang tầng tầng lớp lớp mộc lực lượng vừa mới sinh ra, nhưng không can thiệp vào chúng mà là không ngừng tẩm bổ năng lượng mộc tựa như chồi non mới chui lên từ mặt đất.

Năng lượng này cảm nhận được thiện ý của thổ lực lượng, không hề bị hoảng sợ mà là ngoan ngoãn ở bên trong đan điền, hưởng thụ dễ chịu từ thổ lực lượng, thỉnh thoảng tràn ra từng đạo năng lượng vô cùng mỏng manh hướng về trong thân thể Lam Lam mà đi.

- Tốt, thành công rồi!

Vương Song nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi thu hồi tay, động tác vừa rồi tuy là đơn giản nhưng cũng là lần đầu tiên hắn làm, trong lòng cũng rất cẩn thận, dù sao cũng là cháu ngoại của mình, vạn nhất xảy ra sai lầm gì hắn cũng không có cách nào cho tỷ tỷ một cái công đạo, thời gian ngắn ngủi này cảm giác còn mệt hơn so với đánh nhau cùng với Thu Ảnh Đồng.

- Ta phong ấn sức mạnh của Lam Lam có thể chống đỡ được một năm, sẽ bị nàng hấp thu hết, hàng năm ta sẽ lại phong ấn một lần nữa, bốn năm sau là có thể không cần phải phong ấn nữa!

Vương Song thản nhiên cười nói.

Nghe vậy, vẻ mặt đám người Vương Cầm cũng lộ ra một chút tươi cười, chỉ có ba người Triệu Hân ánh mắt u oán nhìn mình, Vương Song tức khắc hiểu được đây là các nàng đang ghen, ghét bỏ mình đối với tiểu tôn nữ tốt như vậy, bản thân lại không được như vậy.

Vương Song không khỏi đau đầu, coi như không nhìn thấy.

Rất nhanh Lam Lam liền tỉnh lại, mở to đôi mắt đáng yêu nhìn mấy người Vương Song, nhỏ giọng gọi:

- Ba ba, mẫu thân, cữu cữu......

Gọi từng người, sau đó có chút nghi hoặc nhìn thân thể bé nhỏ của mình, trên mặt cũng hiện lên mơ hồ, dường như nhận ra được thân thể mình có thay đổi nào đó, nhưng lại nghĩ không ra.

Mấy người Vương Song cười nhìn tiểu nha đầu, đều không nói cho nàng biết, đợi cho nàng thực sự trưởng thành rồi nói cùng không muộn.

Thời gian ba tháng, Vương Song nhận Phạm Ninh Ninh ở thành phố Long Giang làm muội muội cũng đã hoà nhập vào đại gia đình này, mấy người Triệu Hân cũng đối xử với nàng như tiểu muội muội.

Bên cạnh Tiểu Lam Lam lại nhiều thêm một thân ảnh, ngoại trừ Đổng Mộng Kỳ, Liễu Lôi, Trần Diệu, hiện tại lại có thêm Phạm Ninh Ninh, còn Dương Tử thì bị Triệu Hân sắp xếp tới bên người nàng, nói là hỗ trợ nàng, ý của Triệu Hân Vương Song cũng hiểu được, cho nên không nói gì thêm.

Thời tiết mùa đông dần chuyển sang ấm, mầm non mới màu xanh chui lên từ mặt đất, toàn bộ Thiên Chi Thành giống như là một người khổng lồ đang dần thức tỉnh, dần dần lộ ra nanh vuốt sắc bén của mình.

Từng cơn gió nhẹ mang theo hơi thở mùa xuân thổi qua, trên đường khắp nơi đều là những bóng dáng bận rộn, đi tới đi lui rất náo nhiệt.

Bên trong đại sảnh của biệt thự Thiên Chi Thành, Vương Song cùng mấy người Triệu Hân vẻ nhàn nhã uống một bát tào phớ, binh lính ở cổng báo lại Vương Ngang đến đây, mắt Vương Song sáng lên, tuy rằng hắn giao tất cả chuyện thông tin Internet cho Vương Ngang nhưng ngẫu nhiên vẫn sẽ hỏi một chút, lúc ấy hắn cho Vương Ngang thời gian ba tháng, hiện tại thời gian cũng đã gần hết, cũng tới lúc hắn nghe báo cáo thành quả!

- Đến đây, ngồi đi, ăn một chút,

Vương Song cười nhạt nhìn Vương Ngang, phân phó nữ hầu xinh đẹp một bên cho Vương Ngang một bát tào phớ.

Vương Ngang không dám từ chối, cẩn thận uống hai ngụm, tỏ vẻ bản thân đã no, ngồi nghiêm chỉnh, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy hưng phấn.

- Xem ra ngươi đến là để báo tin tốt!

Vương Song lau miệng, cười khẽ, nữ hầu một bên chớp mắt thu dọn hết đồ vật.

- Thành chủ, không phụ sự mong đợi của mọi người, toàn bộ thông tin Thiên Chi Thành đã được khôi phục, chúng ta cũng đã thành lập được một mạng lưới internet, Thiên Chi Thành, trong phạm vi mười dặm đều có thể dùng điện thoại di động truyền tin kết nối Internet, có thể thông báo các loại tin tức, cũng có thể nói chuyện thoải mái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận