Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 402: Gặp lại Tô Vũ!

Mặc Vũ Tình nghe thấy những lời nói chế nhạo phát ra từ miệng Trầm Kỳ, khuôn mặt nàng đỏ bừng vì tức giận.

Ngược lại, Vương Song lại không để ý, hắn nhìn báu vật này, đáy mắt nổi lên hứng thú. Hắn di chuyển cánh tay, trực tiếp ôm nữ nhân vào trong lòng. Hắn không phải Liễu Hạ Huệ, một mỹ nhân tự động dâng đến cửa thế này, hắn cũng không thể không rung động được.

Nữ nhân yểu điệu kêu lên, thân thể mềm mại trắng trẻo đã dính chặt vào người Vương Song. Nàng ta rất thuần thục, một tay vòng qua cổ Vương Song, một tay cầm một trái táo lên, nhẹ nhàng cho vào miệng Vương Song.

Sau đó lại cầm rượu vang lên, bản thân tự nhấp một ngụm, vết son môi đỏ tươi còn để lại bên mép ly, rồi nàng ta đưa đến gần miệng Vương Song.

Vương Song cẩm nhận được từng động tác của nữ nhân, mắt hắn cũng lộ ra sự hứng thú nồng nặc, hắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang. Vương Song đang muốn mở miệng, đột nhiên hắn khẽ cau mày, nhìn ra đằng xa.

- Ha ha, không ngờ Vương thành chủ đến thành phố Hoa Tân của ta mà không báo trước, thật sự khiến ta cảm thấy sợ hãi!

Một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, theo đó là một nam nhân nhìn rất trẻ trung, lại có hơi lười biếng xuất hiện. Phía sau hắn ta có mấy người đi theo, đều trưng ra bộ mặt nặng nề nhìn Vương Song.

- Úi, Tô Vũ, Tô đại nhân! Cố Ngôn, Cố đại nhân, còn cả Vân Không đại nhân! Không ngờ là mọi người cùng đến đó!

Có người nhận ra ba người họ, đều không kìm được mà hít một hơi lạnh. Ba người này gần như là đại diện cho thực lực đỉnh cao của phe bọn họ, nhưng khi đối diện với Vương Song, sắc mặt họ vẫn vô cùng nặng nề.

- Ngươi đạt đến cấp chín rồi!

Vương Song nhìn Tô Vũ, trong mắt lướt qua một tia sáng, rồi lại nhìn sang hai người khác, bỗng phát hiện Cố Ngôn và Vân Không đều đã đạt cấp tám. Nhưng hắn cũng không quá ngạc nhiên, dù gì hai người này cũng đã đạt đến đỉnh cao cấp bảy từ lâu, chỉ thiếu một bước là đủ đạt cấp tám. Bây giờ cũng đã một tháng trôi qua, có thể thăng cấp cũng không ngoài dự đoán của hắn. Nhưng với Tô Vũ có thể thăng lên cấp chín nhanh như vậy, hắn vẫn có chút ngạc nhiên, dù sao càng về sau, nếu muốn thăng cấp phải cần rất nhiều năng lượng, cũng giống như hắn, giờ đây muốn thăng lên cấp chín, hắn nghĩ bản thân cần phải giết ít nhất hai mươi vạn Zombie bình thường, hoặc là giết một trăm con Zombie cấp tám, hoặc là mười con Zombie cấp chín.

Đối diện với năng lượng cần thiết như dãy số thiên văn này, Vương Song không ngừng mắng chửi trong lòng.

- Chỉ là sớm hơn ngươi một chút mà thôi!

Tô Vũ lắc đầu, hắn ta biết rõ, dù bản thân có đạt cấp chín, nhưng nếu chiến đấu với Vương Song, e rằng cũng là kết cục thảm bại mà thôi. Dù gì kỹ năng trên người Vương Song quá nhiều, cộng với báu vật có thể bay mà hắn giành được trước đây, hiện giờ càng không một ai có thể làm gì được Vương Song.

Vốn dĩ bọn họ đang cùng nhau thương lượng vấn đề làm sao chống lại được đám zombie, không ngờ lại nghe được Vương Song đến, bọn họ đều ngạc nhiên Vương Song vậy mà rời khỏi bộ đội, tự mình đến đây. Bọn họ đã biết được thông tin Vương Song đồng ý liên minh từ chỗ Trương Thiên Khải.

Bây giờ nhìn thấy Vương Song nhàn nhã ngồi trên ghế, bên trên là một người phụ nữ xinh đẹp đầy đặn, phía sau là một người phụ nữ mặc quần áo giúp việc. Mắt bọn họ sáng chưng, không sợ Vương Song háo sắc, chỉ sợ trong lòng hắn không muốn gì cả. Chỉ cần là món đồ Vương Song thích, bọn họ có thể lợi dụng nó để hoã hoãn quan hệ với Lôi Thành.

Dù sao bây giờ cũng là thời khắc mấu chốt, nếu vì những hiềm khich trước kia mà khiến trận chiến phòng thủ lần này thất bại, bọn họ sẽ không cách nào tha thứ cho bản thân được.

Tô Vũ còn muốn nói tiếp, nhưng khi thấy những người khác ở chỗ này, hắn ta cau mày, hừ lạnh:

- Cút hết cho ta!

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều nhanh chóng lao ra ngoài, dường như phía sau có thú dữ đang đuổi đến vậy. Mỗi người đều hận phụ mẫu sao không đẻ mình nhiều thêm hai chân nữa.

Mặc Vũ Tình giật mình, đang muốn rời đi. Nhưng, khi thấy Trầm Kỳ vẫn thản nhiên ngồi trên người Vương Song, không biết vì sao, nàng cắn chặt răng, tức giận đừng ra phía sau Vương Song, hệt như một cây thông.

Thấy những người khác đã rời đi, trang viên to lớn chỉ còn sáu người họ. Tô Vũ thấy Vương Song không hề để ý hai nữ nhân bên cạnh, nên hắn cũng không nói gì thêm, ngồi xuống đối diện Vương Song.

- Vương thành chủ, không biết ngươi có thông tin gì về đám Zombie ập đến lần này hay không?

Tô Vũ nặng nề mở miệng nói.

Nghe thế, Trầm Kỳ và Mặc Vũ Tình cũng dựng tai lên nghe, tuy bọn họ biết Zombie sắp tiến đến, nhưng không rõ rốt cuộc có bao nhiêu Zombie.

Vương Song nhìn bọn họ, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Không những ta biết, mà ta còn tận mắt nhìn thấy rồi!

Thấy thế, đám người Tô Vũ mắt sáng bừng, bọn họ biết rõ Vương Song có năng lực bay, hắn nói hắn đi xem thì nhất định là xem rồi.

- Không biết Vương thành chủ thấy đám Zombie tấn công thành thế nào?

Cố Ngôn ở bên cạnh cũng mở miệng hỏi.

Trong mắt Vương Song lộ ra vẻ nặng nề, hắn nhìn bọn họ, im lặng hồi lâu, rồi chậm rãi cất lời:

- Thập tử nhất sinh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận