Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1063: Thôn trại kỳ lạ (3)

Hai tên thanh niên nghe vậy, muốn tiến lên:

- Đóa Nhi, ngươi theo chúng ta đi thôi, chuyện nơi này giao cho Thanh ca xử lý là được rồi.

- Không muốn, ta không đi!

Đóa Nhi nhìn thấy hai người tiến lên, lại không chịu lùi bước, giống như là Bồ Công Anh bay lượn, thân thể vô cùng nhạy bén muốn chui qua khe hở giữa hai người.

Nhưng mà rõ ràng nàng đã xem thường mọi người chung quanh rồi, nam tử cầm đầu thân thể quét ngang, trực tiếp ngăn trước người Đóa Nhi:

- Đóa Nhi, đừng hồ nháo, ngoan ngoãn trở về đi.

- Không, ta muốn nói cho gia gia, ngươi đang lạm sát kẻ vô tội!

Nữ tử có chút tức giận, sắc mặt có chút hồng nhuận phơn phớt, ánh mắt của nàng nhìn về nam tử thanh niên phía sau, trong lúc mơ hồ cảm thấy nếu như mặc cho đám người Thanh ca hành động rất có thể sẽ phát sinh một số chuyện kinh khủng, cho nên, nàng kiên quyết phản đối hành vi của mọi người.

Nhìn thấy Đóa Nhi không nghe lời, nam tử lắc đầu, chuẩn bị tự mình động thủ, cho dù điều này khiến Đóa Nhi vô cùng chán ghét mình cũng không đoái hoài tới, nhưng đúng lúc này, hắn lại phát hiện trên mặt Đóa Nhi xuất hiện vẻ kinh ngạc, dường như phát hiện chuyện gì đó.

Thậm chí trong mắt người khác cũng lộ ra vẻ chấn động.

Nam tử trong nháy mắt cảm thấy da đầu tê rần, năng lượng cường hãn trong nháy mắt bao trùm thân thể, sau đó mãnh liệt xoay người lại.

- Phù…

Một thanh âm trầm thấp vang lên, nam tử nằm bên bờ sông từ từ mở mắt, có chút vụng về đứng dậy, nhìn mọi người chung quanh, trong mắt lóe lên một vòng mê mang.

- Cẩn thận!

Thanh niên cầm đầu biến sắc, thấp giọng phân phó mọi người một câu, còn bản thân gắt gao nhìn chằm chằm nam tử.

Những người khác đều biến sắc, nhao nhao chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch.

- Ngươi là ai? Sao lại xuất hiện ở nơi này?

Thanh niên cầm đầu lạnh giọng mở miệng hỏi, năng lượng trong thân thể đã vận sức chờ phát động, bất cứ lúc nào cũng cs thể bộc phát ra công kích cường đại!

Hắn đã quyết định, nếu nam tử nói không rõ nguyên cớ, hắn tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình, trực tiếp chém giết đối phương, miễn bị đối phương trà trộn vào phá hủy gia viên của mình!

Nhưng mà nam tử trước mắt nghe thấy lời hắn nói, trong mắt lại hiện lên một vòng mê mang.

- Ta là ai? Tại sao ta lại ở chỗ này? Nơi này là nơi nào...

Nam tử mày nhăn lại, dường như đang không ngừng suy nghĩ lai lịch của mình.

- Hừ, mất trí nhớ, diễn tốt lắm!

Thanh niên cầm đầu cười nhạo một tiếng, đang muốn động thủ, cũng bị Đóa Nhi đằng sau ngăn lại, trơ mắt nhìn Đóa Nhi đứng trước người đối phương, không khỏi hoảng sợ kêu to một tiếng!

- Đóa Nhi, ngươi điên rồi sao, quay lại đây!

Sau một tiếng, trong một viện tử, bên trong có không ít thanh niên vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn nam tử xa lạ ngồi sau lưng Đóa Nhi, mà Đóa Nhi giống như tiểu mẫu kê che chở cho con, vẫn luôn bảo vệ đối phương sau lưng.

Mà nam tử cũng trầm mặc không nói, tựa hồ cảm thấy tất cả bên cạnh vô cùng lạ lẫm, chỉ có nữ tử trước mắt khiến hắn cảm thấy khá an tâm, không khỏi nắm lấy cánh tay nữ tử.

Nhìn thấy động tác của nam tử, đám người Thanh ca vô cùng phẫn nộ, hận không thể trực tiếp ăn hắn.

- Thôn trưởng đến, thôn trưởng đến rồi!

Lúc này, bên ngoài phát ra thanh âm rối loạn, một lão giả tinh thần quắc thước từ bên ngoài đi tới, đôi mắt đục ngầu lộ ra vẻ cơ trí khám phá trần thế.

Thấy lão giả, đám người Thanh ca vội vàng cung kính hành lễ, ở chỗ này, thôn trưởng một thôn do tất cả mọi người đề cử ra, tất nhiên có Đại Uy lớn nhất, có thể nói, so với phụ mẫu bọn hắn càng kính sợ hơn.

- Thôn trưởng, ngươi xemn..

Thanh ca cung kính mở miệng, có chút bất đắc dĩ chỉ Đóa Nhi.

- Ngươi không cần phải nói, ta đều biết hết rồi!

Nhìn thấy một màn kia thì cắt ngang lời của đối phương gật đầu, ra hiệu mình đã biết đầu đuôi sự tình.

Nghe vậy, Thanh ca cũng không nói gì nữa.

Lão giả nhìn về phía thiếu nữ, nhìn thấy ánh mắt đó, thân thể Đóa Nhi co rụt lại, có một tia e ngại, đầu giống như Đà Điểu cuộn mình đứng lên, chỉ có một thanh âm be bé không thể nghe thấy vang lên.

- Gia gia...

- Hừ, còn biết ta là gia gia ngươi sao! Theo ta đi!

Lão giả hừ lạnh một tiếng, dường như rất tức giận:

- Về nhà ta phải giáo huấn ngươi thật tốt, đám người Thanh ca vì muốn tốt cho ngươi, sợ ngươi xuất hiện nguy hiểm! Sao ngươi có thể đối xử với bọn họ như vậy!

- Đi, về nhà ta sẽ thu thập ngươi!

Nói xong thì tiến lên lôi kéo tay thiếu nữ muốn dẫn nàng rời khỏi, không biết vì sao lão giả cũng không nhắc tới nam tử xa lạ kia nên xử trí như thế nào.

Nữ tử cũng vô cùng thông tuệ, phát giác được động tác của gia gia mình khóe miệng lộ ra một lúm đồng tiền, tay còn lại nắm nam tử, muốn rời khỏi.

- Thôn trưởng, ý của chúng ta là...

Thanh ca cầm đầu đám người thấy cảnh này, cảm thấy lạ ở chỗ nào, Thanh ca trực tiếp tiến lên một bước, chuẩn bị mở miệng lần nữa, nhưng mà lại bị lão giả cắt ngang.

- A Thanh à, lần này thật sự vất vả cho ngươi rồi, yên tâm, đợi đến khi về nhà ta nhất định sẽ giáo dục lại Đóa Nhi, để cho nàng về sau sẽ không vô lễ như vậy nữa, các ngươi cũng vất vả cả rồi, đi thôi, đừng tụ tập ở chỗ này nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận