Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 974: Tiến vào Tru Tiên! (3)

Nhưng lúc này Vương Song lại nhíu mày, hắn phát hiện đứa nhỏ phía sau rất nhanh đã bắt được đứa nhỏ phía trước tên là Trương Tiểu Phàm, một đôi tay nhỏ bé bóp cổ đối phương, khiến Trương Tiểu Phàm thở không nổi.

- Trương Tiểu Phàm, ngươi có phục hay không!

Thoạt nhìn đứa nhỏ lớn tuổi hơn Tiểu Phàm đang tức giận hỏi.

- Không phục!

Trương Tiểu Phàm bị bóp cổ làm cho sắc mặt trở nên đỏ bừng, thậm chí còn sắp không thở nổi, nhưng lại không nhận thua chút nào, quật cường muốn chết. Vương Song nhướng mày, cứ tiếp tục như vậy, bọn nhỏ sẽ không biết mức độ nghiêm trọng của việc mà chúng đang làm, rất có thể sẽ bị mất mạng!

Hắn đang muốn ra tay tách hai đứa nhỏ ra, dù sao cũng là con nít, Vương Song cũng không thể trơ mắt nhìn đứa nhỏ cứ như vậy mà chết ở trước mắt hắn, nhưng hắn còn chưa xuất thủ thì bên trong thảo miếu phía sau truyền đến một trận phật hiệu trang nghiêm.

- A Di Đà Phật!

Một cánh tay gầy gò nhanh như chớp xuất hiện trên người hai đứa nhỏ, trực tiếp tách hai đứa nhỏ ra, đồng tử Vương Song co rụt lại, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, người vừa tách hai đứa nhỏ ra là một lão hòa thượng, mặt đầy nếp nhăn và chiếc áo cà sa trên người cũng rách nát.

- Tiểu Phàm, ta không phải cố ý!

Đứa nhỏ lớn hơn một chút kia có chút khẩn trương nói với Trương Tiểu Phàm.

Trương Tiểu Phàm lại nhìn lão hòa thượng, cung kính hành lễ:

- Đa tạ đại sư cứu giúp!

Tuy rằng động tác vụng về nhưng có thể thấy được đứa nhỏ được giáo dưỡng rất tốt.

- Tiểu tử kia, sau này làm việc gì cũng không nên xúc động, nếu không hại người lại càng hại mình!

Khóe miệng lão hòa thượng nhếch lên ý cười chậm rãi mở miệng nói.

Những lời này là nói với hài tử lớn hơn.

- Hừ, Tiểu Phàm, hòa thượng này có chút cổ quái, chúng ta đừng để ý tới hắn, mau đi thôi!

Đứa nhỏ lớn hơn hừ lạnh một tiếng, kéo Trương Tiểu Phàm rời đi.

Trương Tiểu Phàm quay đầu nhìn lại, trong ngôi chùa đổ nát chỉ có Vương Song và lão hòa thượng.

Sắc trời không biết từ lúc nào đã tối sầm lại, từng mảnh mây đen nhanh chóng tụ tập lại, một màu đen kịt giống như có một cơn bão sắp tới.

Vương Song chậm rãi đi vào ngôi đền đổ nát, nhìn hòa thượng kỳ lạ trước mắt này, trầm ngâm một chút, vẫn quyết định hỏi tên đối phương phía trước, bởi vì từ cảnh tượng vừa rồi cho đến giờ, hắn mơ hồ nhớ tới cái gì đó nhưng lại không dám khẳng định, cho nên hắn cần một người đến chứng minh phỏng đoán trong lòng mình.

Hơn nữa hòa thượng trước mắt nhìn như có thể chết bất cứ lúc nào nhưng Vương Song lại từ trên người đối phương cảm nhận được một luồng năng lượng cực kỳ kinh người, nhất thời hiểu được hòa thượng trước mắt tuyệt đối không dễ đụng đến! Nếu không vừa rồi đối phương đột nhiên xuất hiện ở trong ngôi đền đổ nát, hắn lại không phát hiện ra.

- Dám hỏi quý danh của đại sư?

Vương Song chắp hai tay lại, nhẹ giọng hỏi.

- Bần tăng pháp danh Phổ Trí!

Lão hòa thượng với vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Vương Song, trong mắt tựa như có phàm nhân thế giới, nhân gian bách thái.

- Phổ Trí thần tăng, một trong tứ đại thần tăng của Thiên m tự!

Vương Song thất thanh nói, trong đầu lại giống như bị sét đánh trúng, nghĩ đến tên đứa nhỏ vừa rồi, trong miệng không khỏi chua xót.

- Trương Tiểu Phàm, đây là Tru Tiên!

Vương Song thật không ngờ mình lại đi tới Thế Giới Tru Tiên, tuy rằng thế giới này không phải động một cái là có thể nổ tung tinh cầu thế giới, nhưng đó cũng là một thế giới tiên hiệp thuần khiết, nhưng người tu tiên bay tới bay lui trên trời có thể dùng kiếm để bay!

Ai khi còn bé không có một giấc mộng ngự kiếm phi hành, Vương Song thật lâu trước kia cũng từng ảo tưởng dáng người oai phong lẫm liệt của mình khi phi hành ngự kiếm, thậm chí còn ảo tưởng không ít thiếu nữ đang kêu gào vì mình trên mặt đất!

Mà khi nhìn thấy hòa thượng trước mắt, Vương Song hiểu được hiện tại có thể đang bắt đầu giai đoạn Tru Tiên, Phổ Trí thần tăng rời khỏi Thanh Vân Môn, Thương Tùng đạo nhân vì Thị Huyết châu mà giết đến, hai người đánh đến trời đất tối mù, cuối cùng thôn Thảo Miếu bị tàn sát, hai người Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ mang theo cốt truyện Thanh Vân Môn!

Nghĩ đến trận đại chiến buổi tối đó, có lẽ hắn có thể nhìn thấy tuyệt kỹ trấn phái của Thanh Vân Môn - Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết! Lấy thân làm dẫn, dẫn động thiên địa thần lôi, tiên pháp như vậy Vương Song thật sự rất muốn nhìn thấy một chút! Nếu có cơ hội, Vương Song cũng không ngại học một chút.

- Không biết quý danh của thiếu hiệp? Bần tăng thấy ngươi thực lực mạnh mẽ, không biết là đệ tử gia tộc nào?

Giọng nói của Phổ Trí thần tăng vang lên bên tai Vương Song, kéo Vương Song từ trong những suy nghĩ lung tung trở về.

Tuy rằng trong đầu Vương Song suy nghĩ rất nhiều nhưng nghe được lời thần tăng vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi lộ ra một nụ cười:

- Tiểu tử Vương Song, một tiểu tốt vô danh mà thôi, không đáng để đại sư khen ngợi!

- Thì ra là Vương thí chủ.

Phổ Trí thần tăng nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa, yên lặng nhắm mắt lại, hắn vẫn một mực suy tư làm sao có thể kết hợp sức mạnh phật đạo lưỡng gia chi trưởng để chứng minh siêu thoát, nên đối với một số người lạ cũng không quá quan tâm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận