Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1753: Đệ tam trọng Hỏa vực! (3)

Bọn hắn càng tiến lên, loại kia thanh âm càng ngày càng rõ ràng, tựa như vang lên bên tai bọn hắn.

Cuối cùng, tráng cảnh phía trước xuất hiện trước mắt bọn họ, chín loại hỏa diễm bao phủ phía trước thành làm một cái hải dương một màu nhưng trong đó ẩn chứa nhiệt độ vô cực, càng đạt tới một loại cấp độc khiến da đầu tê dại.

Từng đạo từng đạo phù văn huyền bí xuất hiện trong làn sương mù chín màu này, hóa thành đủ loại sự vật, nhật nguyệt tinh thần, Giang Hà Hồ Hải, Sơn Xuyên Thảo Mộc, Long Tượng Hổ Báo...

Vô số phù văn hiện lên trước mắt bọn họ, mỗi một đạo phù văn đều tựa như do thiên địa sinh ra, ẩn chứa vô tận thần bí.

Một màn này, nhượng Vương Song nhớ tới cảnh tượng từng nhìn thấy trong Bản Nguyên Chi Hải, khác biệt duy nhất là phù văn trước mắt ẩn chứa đều liên quan tới Hỏa Diễm Chi Đạo.

Mà âm thanh kỳ dị này, bắt đầu từ trong đó truyền ra. Giống như tiếng trống trận ầm ầm vang lên, âm thanh này trực tiếp kích động tới tâm bọn họ, cảm giác được trái tim chính mình cũng theo đó mà nhảy theo.

– Đây rốt cuộc là cái gì?

Vương Song lẩm bẩm, làm sao đều không cách nào xuyên thấu này ngọn lửa chín màu, cái chủng loại hỏa diễm kia, gần như do Thiên Địa Quy Tắc hình thành, điều này đã thoát ly phạm trù của hỏa diễm, chính là hiện ra hỏa diễm chi đạo.

Trừ phi là nhân vật cấp bậc Thánh Giả nắm giữ một đạo, đồng thời phát huy đến cực hạn mới có thể chống cự loại Thần Hỏa chín màu này!

Lúc này, dường như cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ, phù văn bên trong Hỏa vực chín màu tựa như chậm rãi bay về hướng nơi này, tốc độ cực kỳ chậm chạp.

– Không tốt, chúng ta đi mau!

Sắc mặt Vương Song đại biến, hỏa diễm trong đệ tam trọng Hỏa vực hỏa này, bọn họ thế nhưng vô cùng hiểu rõ, cho dù là Tôn Giả cũng sẽ bị thiêu chết, Vạn Giới Châu mạnh hơn, cũng không có khả năng kháng trụ.

"Vút "

Một khắc sau, Vạn Giới Châu tản mát ra từng đạo từng đạo quang mang, trực tiếp tiến hành dịch chuyển tức thời trong hư không, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Mà theo sự biến mất của Vạn Giới Châu, âm thanh đánh trống này đồng dạng cũng biến mất, phù văn gần như sắp ra khỏi đệ tam trọng Hỏa vực cũng đình chỉ động tác, quay vào bên trong đệ tam trọng Hỏa vực.

– Nhân Tổ…

Chỗ sâu trong Hỏa vực, một giọng nói khàn khàn, nghi hoặc nỉ non vang lên, giọng nói tang thương giống như là từ thượng cổ truyền đến, theo thanh âm này hiển hiện, phù văn bên trong đệ tam trọng Hỏa vực đều giống như cảm nhận được cái gì, vậy mà nhao nhao dựa theo phương hướng sắp xếp nhất định, trong mơ hồ, lộ ra cảnh tượng phía sau, đó là một đóa hỏa nguyên màu trắng.

Cùng nói là Hỏa Nguyên, không bằng nói là một Đạo Phù Văn, toàn thân hiện ra màu trắng, khoảng chừng một trượng, phù văn hóa làm một cái chùm sáng, tựa như không có một chút nhiệt độ, ở trung tâm ngọn lửa màu trắng này, một đạo thân ảnh mơ hồ đang ngồi xếp bằng, không thể thấy rõ dáng vẻ cụ thể.

Chẳng qua, đạo thân ảnh này lại là bỗng nhiên mở miệng, giọng nói càng ngày càng yếu:

– Dường như, lại có chút khác biệt, kỳ quái, chẳng lẽ ta sẽ nhận lầm người...

– Đáng tiếc, thương thế của ta quá nặng, cho dù ở cái này khôi phục qua vô số năm, cũng chưa thể khôi phục thương thế, nếu không, có lẽ lập tức có thể xuất quan, điều tra một phen.

Bên ngoài bí cảnh, ba vị trưởng lão giống như ba pho tượng, dường như cho tới bây giờ đều chưa từng di động.

Hôm nay bí cảnh chi địa cũng không có người, chỉ có ba vị trưởng lão khoanh chân ngồi trên đài cao, lúc này, trong đó có một vị trưởng lão mở to mắt, nhìn vào hư không, ngữ khí hơi xúc động.

– Nếu như ta không có nhớ lầm, hôm nay lại đến thi đấu hàng năm một lần của đệ tử Đạo Quán đi!

– Thế nào, chẳng lẽ nhìn qua nhiều lần như vậy, ngươi còn chưa nhìn đủ sao?

Một vị khác lão giả cũng mở to mắt, mở miệng cười nói, bọn họ ở chỗ này thủ hộ bí cảnh không biết bao nhiêu năm, từng nhìn thấy không biết bao lần thi đấu ở Đạo Quán, từ lâu đã sớm đã chết lặng.

– Ha ha, lần này thì không bình thường, các ngươi cũng đều biết, học viên lần này có thể xưng đội hình tuyệt cường ngàn năm khó gặp trong Tứ Tượng Đạo Quán, hội tụ thiên kiêu các đại tông môn, thế gia mạnh nhất. Người thắng được rất có thể sẽ tiếp nhận truyền thừa của Đạo Quán.

Trong mắt vị trưởng lão thứ nhất chớp động từng tia từng tia ánh sáng lộng lẫy không biết tên.

– Tiếp nhận truyền thừa? Bọn họ có tư cách này sao? Ngươi phải biết, Chí Tôn Tinh Thần, không phải thứ Chí Tôn thiên kiêu có thể tiếp nhận!

Vị trưởng lão thứ hai hơi nghi hoặc một chút.

Tứ đại Đạo Quán, đều có Chí Tôn Tinh Thần của riêng mình, chỉ cần dung hợp lập tức sẽ trở thành siêu cấp Tinh Chủ, tương lai có hi vọng trèo lên đỉnh Chí Tôn, loại thiên kiêu này, mới là lãnh tụ chính thức của tứ đại Đạo Quán, đáng tiếc, loại người này, tứ đại Đạo Quán trải qua vô số năm qua đều là lác đác không có mấy ai.

Mà người có thể thuận lợi tiếp nhận truyền thừa, càng là không có người nào.

– Không có thời gian rồi, còn có ba năm nữa, chính là luận võ của tứ đại Đạo Quán, thành bại lần này, quyết định thứ tự của tứ đại Đạo Quán tương lai ngàn năm, đồng thời, cũng liên quan tới việc lần này thế lực nào sẽ nắm giữ bí cảnh kia!

Lúc này, vị trưởng lão thứ ba bỗng nhiên mở to mắt, nhàn nhạt lên tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận