Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1187: Thuyết phục

Tần Chính Nghĩa nghe thấy lời của Tần Mẫn, trong mắt cũng hiện lên vẻ bát quái, hắn không biết nữ nhi mình vậy mà lại có quan hệ sâu sắc với Vương Song như vậy!

- Tiểu Mẫn, ngươi biết Vương thành chủ sao?

Tần Chính Nghĩa thực sự không nhịn được nội tâm hiếu kỳ, hỏi.

- Một vị bằng hữu mà thôi!

Tần Mẫn dường như nghĩ đến cái gì, có chút nghiến răng nghiến lợi mở miệng.

Tất cả mọi người nghe thấy lời nói của Chu Ảnh đều sững sờ, lập tức sắc mặt cổ quái liếc mắt nhìn nhau, bọn họ dường như hiểu rõ chuyện này rồi!

Nhìn Tần Mẫn cùng Tần Chính Nghĩa, bọn họ chỉ có thể cảm thán vận mệnh trêu người, bọn họ nằm mơ cũng muốn có quan hệ với căn cứ địa Thành phố Giang Nam, kết quả Tần gia người ta trực tiếp có quan hệ với không tầm thường với thành chủ căn cứ địa Thành phố Giang Nam!

- Xem ra sau này phải kết thân với Tần gia thôi!

Trong lòng mọi người đều không tự chủ được nghĩ đến, đặc biệt là mấy người trước đó làm ăn với Tần Chính Nghĩa, hối hận muốn thổ huyết, lúc ấy bọn họ bởi vì Nhậm Thanh mà cự tuyệt lười thỉnh cầu của Tần Chính Nghĩa, hiện tại mắt thấy Tần Chính Nghĩa nghịch chuyển kinh thiên động địa, bọn hắn cũng trở thành người khó xử nhất!

Chu Ảnh đi, hắn không chờ lâu, chỉ xử lý một chút gia sản của Nhậm gia toàn bộ đưa cho Tần gia, lập tức làm cho tài sản của Tần gia ở thành phố Thịnh Hải giành vị trí hàng đầu!

Nhưng mà trước khi rời đi, Chu Ảnh cũng nói cho Tần Mẫn, nếu như muốn qua căn cứ địa Thành phố Giang Nam thì bất cứ lúc nào cũng có thể, đồng thời giao phương thức liên lạc của Vương Song cho Tần Mẫn, nếu sau này có chuyện gì, như vậy có thể trực tiếp thông báo cho Vương Song!

Sau ngày hôm nay, cửa lớn nhà Tần gia gần như bị quấy phá, mỗi ngày đều có người đến cửa nói chuyện làm ăn, chắp nối, so với tình hình giăng lưới bắt chim trước đó gần như khác một trời một vực!

Nhưng mà hiện tại những người này cũng cực kỳ đúng mực, đối với công việc làm ăn, bọn họ tình nguyện chịu thiệt thòi, đối với Tần Mẫn, bọn họ không ai dám tơ tưởng.

Tần Chính Nghĩa có đôi khi phải đang cảm thán phúc khí của nữ nhi nhà mình!

Nhưng mà Tần Mẫn dường như không thế nào vui vẻ, thường xuyên ngẩn người.

- A Mẫn.

Tiết Ngưng đẩy cửa tiến đến, nhìn thấy Tần Mẫn mặc đồ ngủ hoạt hình, nhìn ngoài cửa sổ, không khỏi nhẹ giọng mở miệng kêu.

Tần Mẫn quay đầu nhìn một chút, nhàn nhạt gật đầu, không nói gì thêm, chuyện xảy ra trước đó khiến nàng hiểu rõ một vài chuyện, đối với Tiết Ngưng, nàng cũng dần dần xem như một vị bằng hữu bình thường.

Đóng cửa lại, đi lên phía trước, Tiết Ngưng có chút áy náy mở miệng:

- A Mẫn, ta biết hành vi của ta trước đó khiến ngươi thất vọng, ta không yêu cầu xa vời ngươi tha thứ cho ta, ta tới nơi này, chủ yếu là nghe bá phụ nói gần nhất tinh thần ngươi không đúng lắm, ta lo lắng cho ngươi lắm!

- Ta không sao, ngươi không cần lo lắng!

Tần Mẫn nhàn nhạt đáp.

- Ngươi đang nghĩ đến làm sao đối mặt với Vương Song sao?

Tiết Ngưng phối hợp mở miệng:

- Mặc dù ta không biết tại sao ngươi quen biết Vương Song, nhưng bây giờ hắn là thành chủ căn cứ địa Thành phố Giang Nam, càng là một trong những tứ đại ủy viên trưởng của Hoa Quốc, nghe nói nữ nhân của hắn không ít, còn có thêm một nữ hài…

Tiết Ngưng một hơi nói ra hiểu biết của bản thân đối Vương Song, càng nói, càng thấy sắc mặt Tần Mẫn càng thêm khó coi.

- Bây giờ ngươi không biết làm sao để đối mặt với hắn, dù sao đối phương có gia đìnhcủa mình, nếu như ngươi muốn dính vào, sợ rằng sẽ bị người ta đâm sau lưng. Đồng thời, lấy sự kiêu ngạo của ngươi, hẳn là cũng không muốn cùng những nữ nhân khác cùng sở hữu một người nam nhân!

- Nhưng mà, A Mẫn, ngươi biết đấy, đổi thành những nữ nhân khác, chỉ sợ căn bản không hề sầu lo, bọn hắn hận không thể sống chết ôm lấy cơ hội lần này, bay lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng, cho dù là ta cũng không là ngoại lệ!

- Các nàng là các nàng, ta là ta!

Tần Mẫn nhàn nhạt mở miệng:

- Những người khác nguyện ý làm loại chuyện này, không có nghĩa là ta cũng nguyện ý!

Tiết Ngưng thở dài:

- Ngươi đó, tính khí này, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, bây giờ mọi người đều biết quan hệ của ngươi cùng Vương Song, căn bản không người nào dám đánh chủ ý lên người ngươi!

- Như vậy cũng rất tốt!

Ngữ khí Tiết Ngưng trì trệ, bất đắc dĩ mở miệng:

- Ngươi chẳng lẽ cứ như vậy không để ý đến đối phương, ngươi phải biết lúc trước chỉ có một tên Nhậm Thanh đã bức ép Tần gia gần như phá sản, hiện tại nếu ngươi mất đi sự ủng hộ của Vương Song, ta nghĩ, hậu quả chính ngươi cũng rất rõ ràng!

- Hắn dám!

Tần Mẫn nhướng mày, hừ lạnh nói!

Tiết Ngưng cười khổ một tiếng, nhưng mà nàng cũng thở phào, nếu Tần Mẫn đã nói như vậy, như vậy chứng tỏ trong lòng nàng cũng cực kỳ tán thưởng Vương Song chỉ là không thể gạt bỏ phần cao ngạo trong lòng mình mà thôi.

Nàng chớp mắt, thấp giọng mở miệng:

- Ngươi biết đấy, hiện tại Vương Song chưa từng tổ chức hôn lễ, ngươi hiểu rõ đây là ý gì không?

- Thật sao?

Thân thể Tần Mẫn chấn động, có chút giật mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận