Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1937: Đột phá Tinh Chủ!

Không gian kỳ lạ, bóng người mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng được, máu xuyên qua thời gian!

Những thứ này, đều vô cùng thần bí.

- Thời không đoạn điểm?

Bỗng nhiên Tiểu Không lẩm bẩm, tựa như nghĩ đến cái gì đó làm hấp dẫn sự chú ý của Vương Song:

- Ngươi có biết không gian thời không đoạn điểm không?

- Ta biết, đó là một loại không gian kỳ dị, nằm trong thời không loạn lưu, trong loại không gian này, không có khái niệm thời gian hay không gian, trừ phi biết tọa độ cụ thể, nếu không, dù cho bản lĩnh của ngươi có to lớn, cũng không thể tìm được!

- Ngươi nói nguyên thần của mình tiến vào loại không gian này, khó trách ta tìm không thấy ngươi.

Tiểu Không không khỏi giật mình.

- Trên địa cầu có nơi như thế sao?

Vương Song hỏi, hắn biết, Tinh Linh nhất định ở đó, chỉ cần tìm được không gian kia là có thể dung hợp Tinh Linh!

- Có, nơi lúc trước chúng ta tới, cũng là từ nơi đó rời đi, thậm chí chuyện viễn cổ lúc trước ngươi nhìn thấy, nếu như nói chỗ nào có khả năng nhất, chỉ có thể là nơi đó!

Tiểu Không thấp giọng nói.

- Tam giác quỷ Bermuda!

Trong hai mắt Vương không khỏi cuồng nhiệt, hắn đứng dậy, thu hồi lại trận pháp, lập tức nhìn thấy đám người Triệu Hân ở bên ngoài.

- Ta có một số chuyện phải ra ngoài, các ngươi ở lại đây nhé.

Vương Song nhìn Triệu Hân và Tần Mẫn, biết mình làm cho các nàng lo lắng, hắn suy nghĩ một chút rồi vung tay lên, Tiểu Không cùng Tiểu Thất lập tức xuất hiện trước mặt các nàng.

- Tiểu Thất, Tiểu Không, bọn họ là bằng hữu của ta, có bọn họ ở trên địa cầu sẽ không có nguy hiểm gì có thể uy hiếp ta!

- Tiểu Thất, Tiểu Không, chào hỏi cùng các nàng một chút.

- Xin chào các ngươi!

Tiểu Thất và Tiểu Không nhìn mấy nữ nhân, cười ha hả mở miệng.

Nhìn thấy chân thân của Tiểu Thất và Tiểu Không, nghe được thanh âm quen thuộc kia, đám người Triệu Hân, Tần Mẫn, Miêu Đóa Nhi vừa kinh ngạc vừa tò mò.

- Hắn đi đâu vậy?

Triệu Hân trầm mặc một chút rồi hỏi.

- Một nơi kỳ diệu!

Vương Song nhẹ giọng nhưng không nói nhiều.

- Chàng sẽ đi bao lâu?

Triệu Hân tiếp tục hỏi.

- Ta không rõ, tìm được thứ ta muốn sẽ lập tức trở về!

Không đợi lâu, Vương Song trực tiếp xé rách không gian, cùng Tiểu Không, Tiểu Thất đến Tam giác quỷ Bermuda, xuyên qua cuồng phong bão táp, lần thứ hai trở lại trận đài ở không gian!

- Ta nhớ rõ đã từng nhìn thấy cảnh tượng thời viễn cổ ở đây!

Vương Song nhìn không gian quen thuộc này, kéo dài tinh thần lực, muốn thu được thêm nhiều tin tức.

Tiểu Không cùng Tiểu Thất cũng kéo dài tinh thần lực của mình, muốn dò xét không gian kỳ dị này.

Từng lực không gian vô hình xuất hiện, tựa như vô số sợi tơ, kéo dài đến chỗ sâu trong không gian.

Đáng tiếc, dù cho bọn họ lật tung không gian này lên cũng không nhận thấy được một điều kì lạ gì.

Vương Song đứng trong hư không, hoàn toàn thả lỏng tinh thần, mơ hồ trong lúc đó, hắn cảm giác được ở thời không nào đó có một thứ như có như không!

Trước kia mình chưa từng có cảm giác này, Vương Song nhìn kỹ, phải nhận ra điểm khác lạ trên người mình!

Sâu trong đầu, một giọt máu tựa như hồng bảo thạch xuất hiện, tản ra khí tức kỳ dị, khí tức này xuyên qua chư thiên, dù là hắc động cùng tam thế thân cũng không dại đi trêu chọc giọt máu này!

Vương Song bỗng thấy trống rỗng, giọt máu này dần phát ra một tia sáng chói mắt, tản ra khí tức khó có thể diễn tả thành lời, như đang câu thông tồn tại của thời không nào đó.

Thân thể Vương Song cũng dần phát sáng, từng tia sáng trải thành một con đường ánh sáng trước người hắn, trên đường ánh sáng, một mảnh hư vô, kéo dài về một chỗ không gian lạ lẫm.

Tiểu Thất cùng Tiểu Không đều nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử co lại, rung động nhìn Vương Song từng bước đi lên đường ánh sáng.

- Đi!

Bỗng nhiên, Tiểu Không khẽ quát một tiếng, hóa thành một chùm sáng, tiến vào bản thể của mình. Lập tức Vạn Giới Châu tiến vào thân thể Vương Song.

Vương Song bước lên con đường, từng luồng ánh sáng dần tiêu tán, tan thành cơn mưa ánh sáng rực rỡ.

......

Trong một thời gian và không gian cổ xưa, yên tĩnh, mơ mộng, giống như vạn năm trôi qua cũng không bao giờ thay đổi.

Lúc này, một con đường ánh sáng bỗng nhiên xuất hiện, kéo dài về phía nơi này, chiếu sáng không gian hắc ám này.

Một thân ảnh mờ ảo từ xa tiến lại từ trên con đường, thân ảnh trở nên rõ ràng hơn, đến khi tới gần không gian này cũng lộ ra bộ mặt chân chính.

- Nơi này chính là tận cùng của thời gian không gian?

Vương Song nhìn không gian yên tĩnh này, nằm ở giữa không gian, một viên cầu tản ra ánh sáng lấp lánh, giống như hạch tâm của thiên địa, nguồn gốc của vạn vật, vô số ánh sáng chớp động ở trong đó.

Núi non cỏ cây, chim thú Trùng Ngư, đình đài lầu các...

- Đây là Tinh Linh của hành tinh này, ta cảm nhận được Tinh Linh này cường đại, mênh mông như tinh hà, cho dù là Long Điêu nhất tộc ta cũng chưa bao giờ cảm nhận được Tinh Linh cường đại như vậy, tựa như thần linh cao cao tại thượng.

Tiểu Thất cùng Tiểu Không từ trong Vạn Giới Châu đi ra, nhìn Tinh Linh trước mắt dường như nguồn sáng mà không khỏi kinh ngạc.

- Ta hiểu rồi, đây chính là mảnh vụn của Vĩnh Hằng Mẫu Tinh, là bị giấu ở trong thời không đoạn điểm, cho nên, trên địa cầu mới không có cường giả!

Bạn cần đăng nhập để bình luận