Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1363: Siêu Phàm là gì?

- Chuyện này không có gì đáng kinh ngạc, không có ai mãi mãi vô địch, người này mạnh thì sẽ có người khác mạnh hơn, Vũ Trụ rất lớn, Tuyệt Thế Thiên Kiêu nhiều vô số kể, nói không chừng lúc nào đó sẽ nhảy ra một yêu nghiệt khủng bố, trấn áp hết tất cả.

Chu Càn nhàn nhạt mở miệng.

Bọn người Vương Song im lặng:

- Con đường Chí Tôn, thật sự đáng sợ như vậy sao?

Bọn họ đều tự hỏi ở trong lòng.

- Các ngươi không cần như thế, Hoàng Kim Thần Thể, đích thật mạnh mẽ vô song, nhưng năm đó tên kia sở dĩ bị người khác một kiếm giết chết, có rất nhiều nguyên nhân, các ngươi không cần bi quan như thế.

Chu Càn lắc đầu, cổ vũ bọn hắn:

- Chỉ cần Tiểu Mạt có thể khôi phục thương thế, tu hành môn bí thuật Vô Danh Phong kia của ta, đủ để cho hắn tung hoành Tinh Không!

- Chu lão, nếu như so sánh với vị một kiếm giết chết Hoàng Kim Thần Thể mà Lâm tiền bối nói, rốt cuộc thì ai mạnh ai yếu?

Vương Song bỗng nhiên tò mò hỏi.

- Hừm...

Nghe vậy, Chu lão bỗng nhiên ngập ngừng, có chút kinh ngạc, lại có chút chần chờ.

- Vẫn là không địch lại thật sao!

Vương Song nhìn thấy vẻ mặt của Chu lão, nhướng mày.

- Tên tiểu tử, đi còn chưa vững, lại muốn học cách chạy sao!

Lâm Kinh Thiên bỗng nhiên mở miệng, nhìn Vương Song, trong mắt hắn lóe lên một tia nghiêm nghị:

- Ngươi biết người lúc trước kia là ai không? Thế hệ trẻ tuổi của toàn bộ vũ trụ, người có thể làm đối thủ của hắn lác đác không có bao nhiêu, trong kiếm đạo, tông môn của tên kia có thể gọi là đệ nhất!

- Bất kể là ai, bại trong tay hắn, trong mắt của ta, đều là bình thường!

- Không sai, bây giờ điều các ngươi cần làm là nâng cao thực lực của mình, chứ không phải mơ tưởng xa vời, khoảng cách đến con đường Chí Tôn còn rất nhiều thời gian, nói không chừng sau này các ngươi có được cơ duyên gì, có thể đạt tới bước kia.

Chu Càn cũng cất lời.

Bọn người Vương Song im lặng, trong mắt Dương Mạt lúc này lại dâng lên một tia ánh sáng, giống như một đám lửa nhỏ, một khi thiêu đốt , có thể bốc cháy lan xa!

- Ông nội, người mà tiền bối Lâm nói đến rốt cuộc là ai?

Giọng nói có vẻ hơi non nớt của Dương Mạt vang lên.

Chu Càn và Lâm Kinh Thiên liếc mắt nhìn nhau, nhìn thấy hỏa diễm trong mắt Dương Mạt này dường như muốn bốc cháy lên.

- Bỏ đi, nói cho ngươi cũng không sao, có lẽ cả đời này ngươi cũng không gặp được hắn.

Chu Càn thở dài một tiếng, nói ra tên của người kia.

- Người kia, tên là Kiếm Quân, một kiếm quét sạch Tam Thiên Giới, Nhất Kiếm Quang Hàn Thập Cửu Thiên!

- Có điều, trải qua nhiều năm như vậy, chắc hẳn, thực lực của hắn cũng đã đạt tới một cấp độ cực kì khủng bố, Tôn Giả cũng không phải là đối thủ của hắn!

Chu Càn lắc đầu, trong lời nói cực kỳ tôn sùng người này.

Nói xong, lão nhìn Dương Mạt, trong tay xuất hiện một bụi linh thảo toàn thân sáng chói, bụi linh thảo này chỉ lớn chừng bàn tay, lại giống như là một đứa bé con.

Phía trên bụi linh thảo này, bọn người Vương Song đều cảm nhận được một cảnh ý hoàn hảo, dường như, linh thảo này chính là sự tồn tại hoàn mỹ.

- Bổ Thiên Thảo!

Lâm Kinh Thiên lần nữa nghẹn ngào, giọng nói của hắn trong có một tia xúc động:

- Đây chính đồ trên Chư Thiên Thần Vật Bảng, ngươi lại có thể có được.

Bọn người Vương Song nghe vậy, không khỏi sững sờ, Cố Hồng Y ở một bên mở to hai mắt, nhìn bụi dược này, tự lẩm bẩm:

- Bổ Thiên Thải, thứ 9178 Chư Thiên Thần Vật Bảng, công hiệu, sửa thiết sót của Tiên Thiên.

- Hoàng Kim Thần Thể ở lúc còn là thai nhi bị tổn thất, dẫn đến Hoàng Kim Thần Thể của hắn không cách nào tu hành, chỉ có loại thần dược bổ sung sự thiếu sót của trời đất là Bổ Thiên Thảo này mới có thể bù đắp toàn bộ.

Chu Càn nhàn nhạt mở miệng.

- Có điều, ta nhớ loại Bổ Thiên Thảo này, chỉ tồn tại ở trong một số cấm địa, ngươi đi vào đó rồi à!

Ánh mắt của Lâm Kinh Thiên như ngọn lửa cháy phừng, gắt gao nhìn Chu Càn.

Chu Càn không trả lời, nhìn Dương Mạt:

- Tiểu Mạt, đúng lúc Kinh Thiên ở chỗ này, để hắn giúp ngươi luyện hóa thần dược này, đến lúc đó, Hoàng Kim Thần Thể của ngươi có thể xuất hiện lần nữa trên thế gian.

- Xem ra, ngươi thật sự tiến vào cấm địa, ngươi điên rồi, chỗ kia là chỗ có thể tùy tiện vào sao, biết bao nhân vật cái thế tiến vào bên trong, ngay cả một giọt nước cũng không bốc hơi lên! Ngươi chính là tự mình đi tìm cái chết!

Lâm Kinh Thiên thấp giọng quát, bọn người Vương Song lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Kinh Thiên tức giận như thế.

- Không phải ta đã quay về rồi sao!

Ánh mắt Chu Càn không có chút dao động:

- Dạng Thần Dược này, ngoại trừ cấm địa, chỗ khác không có thể có.

- Dãy núi Hắc Ám, hay là trên đỉnh núi Đọa Nhật?

Lâm Kinh Thiên lạnh giọng mở miệng.

- Dãy núi Hắc Ám!

Trong lòng Vương Song chấn động, nhớ đến chỗ mình đi ra kia, hoàn toàn tĩnh mịch, nếu không phải hạt bồ đề trợ giúp, e là chính mình thật sự mãi mãi cũng ra không được!

- Dãy núi Hắc Ám, ngươi thật sự đúng là to gan lớn mật, nơi này là một mảnh đất dữ, truyền thuyết kia ngươi cũng không phải là không nghe qua, chôn vùi liên tiếp cường giả vô thượng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận