Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 297: Dòng nước xiết phun trào (2)

Nghe vậy, Tô Vũ đứng dậy, nhìn Lôi Thành, trầm giọng nói:

- Thực lực Tiến Hóa Giả tên Vương Song kia rất mạnh, ngay cả ta e rằng cũng chưa hẳn có thể đối phó, tuyệt đối là một cao thủ đỉnh tiêm vô cùng đáng sợ!

- Ta tin rằng, cho dù xuất động xe bọc thép, cũng chưa chắc có thể giữ lại hắn, trừ phí ngươi phát ra tất cả Tiến Hóa Giả cùng nhau hành động, có lẽ còn có thể.

Nghe xong, đám người đang ngồi trong lòng đều chấn động, vô cùng kinh hãi, nhưng mà chẳng người nào dám nghi ngờ lời nói của Tô Vũ.

- Thực lực của hắn thật sự đáng sợ như vậy, ngay cả xe bọc thép cũng không cách nào đối phó!

Lôi Thành cũng có chút không dám tin mở miệng, hắn không phải Tiến Hóa Giả, nhưng lại hiểu rõ sự đáng sợ của Tiến Hóa Giảm, không phải người bình thường có thể so sánh được, nhưng hắn không thể ngờ ngay cả điều động xe bọc thép vẫn bị người nói là không có tác dụng.

- Thực lực một khi đạt tới một loại cấp độ, cái gọi là vũ khí đã không có bao nhiêu tác dụng!

Tô Vũ thở dài, tay phải trực tiếp duỗi ra, một vòng điện quang xuất hiện, lại trực tiếp rơi trên mặt đất, “rầm” một tiếng, nổ ra một cái hố to.

- Đây chính là sự chênh lệch, cho dù đối mặt với xe bọc thép, chỉ cần không cho cơ hội nổ pháo, đối mặt với công kích của ta cùng tấm bảng gỗ đều không có sự chênh lệch gì!

Nhìn hố to trên mặt đất vẫn đang bốc khói, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, có chút kinh hãi nhìn Tô Vũ.

Đồng tử Lôi Thành co rụt lại, có chút kiêng kỵ nhìn Tô Vũ.

- Không chỉ như thế, e rằng lần này, gia hỏa Trương Thiên Khải kia dù nói gì cũng sẽ không đồng ý điều động xe bọc thép.

Tô Vũ tiếp tục lên tiếng. Nghe vậy, Lôi Thành lại hơi nghi hoặc, quan hệ giữa hắn và gia hỏa Trương Thiên Khải kia mặc dù không tốt, nhưng nếu hắn mở lời mượn dùng xe bọc thép, hắn cũng không tới nỗi từ chối đi!

Tô Vũ mỉm cười:

- Trương Thiên Khải cũng phái người tới, e rằng cũng đánh chủ ý giống như chúng ta, nhưng chỉ là bọn hắn may mắn vẫn chưa kịp ra tay, cho nên mới sẽ an toàn quay về, biết được thực lực của Vương Song, chúng ta và Vương Song đã kết thù, nhưng chuyện này lại không liên quan đến hắn, hắn nghĩ tới cũng sẽ rất vui vẻ khi nhìn thấy chúng ta lưỡng bại câu thương, để hắn có sức mạnh từ đó, có lẽ hắn ước gì chúng ta và Vương Song đánh nhau tới ngươi chết ta sống!

- Cho nên, nếu muốn điều động vũ khí của cả căn cứ để báo thù riêng, bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý!

Nghe Tô Vũ phân tích, tất cả mọi người đều bừng tỉnh đại ngộ. Lập tức, vẻ mặt oán hận chửi mắng gia hỏa Trương Thiên Khải kia âm hiểm.

Lôi Thành im lặng, biết Tô Vũ nói không sai, nếu như cưỡng ép động thủ, sợ rằng sẽ hợp tâm ý người khác, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Nhìn thấy Lôi Thành bỏ qua, trong lòng Tô Vũ cũng thở phào, hắn trước đó cũng từng cảm nhận qua cỗ khí tức đó, biết Vương Song này e rằng là một Tiến Hóa Giả vô cùng khủng bố, những lời bản thân vừa mới nói chưa hẳn bắt được đối phương vẻn vẹn chỉ là cường điệu, nhưng trong lòng hắn lại hiểu rõ bản thân tuyệt đối không phải đối thủ của đối phương, một khi thật sự khai chiến, bị thua chắc chắn sẽ là hắn, lời nói này cũng là vì thể diện của chính mình.

…….

Lúc này, ở chỗ Trương Thiên Khải, cũng là một phen cảnh tượng, nghe hai người kể lại, sắc mặt của Trương Thiên Khải cũng dần dần trở nên ngưng trọng, sau khi nghe xong, thở ra một hơi:

- Xem ra ta vẫn là coi thường hắn, không ngờ tới hắn thế mà làm kiên quyết như vậy, trực tiếp toàn bộ giải quyết người của Lôi Thành, chỉ có thả đi một Tiến Hóa Giả!

- Nếu cách bắt người nhà Vương Song uy hiếp Vương Song đã thất bại, vậy thì chúng ta phải thay đổi thái độ đối với bọn họ!

- Trương thị trưởng, ngài có biện pháp gì?

Trịnh Kiệt và Chu Kiến Hằng hơi nghi hoặc dò hỏi. Bọn họ đều biết kế hoạch lần này thất bại, sợ rằng cũng phải thay đổi thái độ đối với Vương Song, dù sao sau lưng Vương Song cũng có thế lực một phương, một khi chơi cứng đối cứng, đối với bên nào cũng không tốt.

Độ nhiên, sắc mặt hai người biến đổi, mãnh liệt nhìn về một bên, Trương Dao xuất hiện, nhìn thấy Trương Thiên Khải, nụ cười trên mặt đã cứng đờ. Nhìn cha mình, làm sao cũng không thể tin nổi loại chủ ý này lại nghĩ ra từ phụ thân khoan hậu thiện lương kia của chính mình.

- Dao Dao!

Trương Thiên Khải biến sắc, trong lòng thầm nói không xong, con gái mình tiếp cận như vậy mà hắn không hề phát hiện.

- Dao Dao, ngươi nghe ta giải thích!

Trương Thiên Khải gấp gáp mở miệng, muốn giải thích những gì mình vừa nói.

- Được, ta nghe ngươi giải thích! Ngươi có thể chậm rãi nói, thứ ta có là thời gian!

Khuôn mặt Trương Dao không chút biểu tình, vẻ mặt lạnh nhạt lên tiếng.

- Haizz, ta đây cũng là không có cách nào!

Nhìn vẻ mặt của con gái mình, cả người Trương Thiên Khải cứng đờ, thân thể giống như nhũn ra, tựa vào ghế, bất đắc dĩ nói.

- Bây giờ, thế lực của Lôi Thành là đệ nhất đại thế lực trong thành phố Hoa Tân, ta đã cảm giác được dã tâm của hắn không ngừng tăng lên, vẫn luôn coi ta là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, mưu tính chiếm đoạt thế lực của ta, bây giờ, thế lực của ta đã không ngừng giảm bớt, nhưng Lôi Thành vẫn không vừa lòng, vẫn muốn dồn ta vào chỗ chết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận