Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1600: Đãi ngộ!

- Ta hiểu rồi!

Chu Càn gật đầu.

- Haizzz...

Thanh Nguyên Tử thở dài một cái, ánh mắt vô cùng xa xăm, dường như nghĩ đến điều gì, không nói gì nữa, bưng chén trà lên uống một hơi cạn sạch, sau đó rời đi.

Nhìn thấy Thanh Nguyên Tử rời đi, ánh mắt của Chu Càn cũng trở nên vô cùng xa xăm, trong tay hắn xuất hiện một cánh hoa, tản ra ánh sáng vô tận, tràn đầy một loại khí tức thánh khiết, đây là cánh hoa của Thần Linh Hoa.

Chu Càn nhìn cánh hoa này, dường như quyết định chuyện gì đó, cất cánh hoa đi, nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ một vài chuyện.

Vương Song rời khỏi Vô Danh Phong, đến Thanh Nguyên Phong, ở trong một cung điện nhìn thấy ba người Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm, Tư Đồ Tuyết sắc mặt ba người có hơi tái nhợt, có thể thấy được bị thương không nhẹ.

Nhưng mà khi nhìn thấy Vương Song, trong mắt ba người họ đều lộ ra ngạc nhiên, vui mừng.

Sở Vân Phàm có hơi hâm mộ nói:

- Vương sư đệ, lúc trước ngươi đột nhiên biến mất, bọn ta còn mất công lo lắng cho ngươi, không ngờ ngươi lại có được cơ duyên lớn như vậy, tu vi tăng vượt bậc lên đến Hóa Thần sơ kỳ, ngay cả Mục Hàn Phong cũng không làm gì ngươi được!

Đương nhiên, bọn hắn cũng biết đây là Vương Song dùng mệnh mới có được, lúc trước lão giả mang Vương Song đi, sau đó tên ma đầu kia biến mất, bọn hắn bèn đoán tên đó biến mất chắc chắn có liên quan đến Vương Song.

Cho nên, bọn hắn chỉ hâm mộ, chứ không phải ghen ghét.

Vương Song cười nhẹ nói:

- Ha ha, cũng là do may mắn mà thôi.

Trên mặt không hề kiêu ngạo, hắn nhìn sắc mặt của mấy người, nhẹ giọng hỏi:

- Thương thế của mọi người đều do Mục Hàn Phong làm sao?

- Haizzz, đừng nói nữa, lúc trước đệ tử của Nguyên Lăng tông khiêu khích, chúng ta nhịn không được mà ra tay, kết quả dẫn đến biến thái kia, ta đoán chừng đối phương chỉ cách cảnh giới Tinh Chủ một bước mà thôi, dù gì ta cũng là cường giả Hóa Thần đỉnh phong, vậy mà đến một chiêu của hắn ta cũng không đỡ được!

Sở Vân Phàm có hơi buồn bực nói.

Lý Thuần Kiếm lạnh giọng nói:

- Sức mạnh của tên này đúng là rất lớn, ta cũng giống với ngươi đến một chiêu của hắn cũng không đỡ được!

Tư Đồ Tuyết chỉ cười khổ lắc đầu, không cần nói cũng biết.

Vương Song thấy thế, trong mắt lóe lên sát ý:

- Sớm biết thế, lúc ở Thanh U Cổ thành đã giải quyết hắn rồi, hoàn toàn chặt đứt tương lai của Nguyên Lăng tông!

Sở Vân Phàm thấy thế, an ủi Vương Song nói:

- Được rồi, không nói đến tên đó nữa, chờ tu vi của ngươi được nâng cao thậm chí ngang bằng với tu vi của hắn, muốn giết hắn chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!

- Chờ ngươi bước vào Hóa Thần hậu kỳ, nhất định sẽ tự tay làm thịt hắn!

Dương Mạt đứng ở bên cạnh nghe thế trong mắt xuất hiện chiến ý khiếp người, trầm giọng nói.

- Ha ha, xem chút nữa là quên Hoàng Kim Thần Thể ngươi rồi, đúng vậy, chờ ngươi bước vào Hóa Thần hậu kỳ, chỉ cần một tay là có thể đập chết hắn rồi!

Nghe vậy, Sở Vân Phàm cười.

Những người khác cũng cười vang lên, nhưng không một ai coi lời này là lời nói đùa, bằng sức mạnh của Hoàng Kim Thần Thể muốn làm đến bước này đi, thật ra cũng không khó.

Mọi người đều tự nói về tình hình dạo gần đây của bản thân, Vương Song thì là lại một lần nữa nhắc đến Đoạn Thiên Nhai.

- Tên này bị trấn áp ở dưới Thanh Nguyên Chung, chịu sự thiêu đốt của thần hỏa, không ngờ tên Đoạn Thiên Nhai này lại là gian tế của Nguyên Lăng, thật là đáng sợ!

Tư Đồ Tuyết hơi hoảng sợ nói, lúc trước nàng cùng ở đội với Đoạn Thiên Nhai, lúc đó nếu Đoạn Thiên Nhai ra tay đối phó với nàng. Sợ là bản thân nàng cũng không có cơ hội trốn thoát.

- Thần hỏa thiêu đốt, với nguyên thần của hắn, ít nhất phải chịu đựng 3 năm! Thần hỏa thiêu đốt ba năm, còn hơn cả luyện ngục!

Lý Thuần Kiếm cũng hừ lạnh nói.

- Được rồi, không nhắc đến hắn nữa, sau này tông môn sẽ không còn tên này nữa, chúng ta vẫn nên nói sang chuyện khác đi. Nghe nói tông chủ hạ lệnh, rất nhiều tài nguyên của tông môn đều sẽ gỡ bỏ yêu cầu đối với chúng ta và lại đệ tử càng ưu tú thì tài nguyên càng nhiều, bây giờ ta đã có thể bước vào tầng thứ tư của Thông Thiên các, lại được chọn thêm một thần thông nữa!

- Ta cũng vậy!

Tư Đồ Tuyết chậm rãi nói:

- Ta dự định bước vào Chiến Đường, để tôi luyện võ học của bản thân!

Chiến Đường, cũng là một bí cảnh của tông môn, được các cao nhân tiền bối thiết kế tầng tầng lớp lớp trận pháp, một khi bước vào trong, có thể gọi ra cường giả đồng cấp với mình, nhưng những cường giả này lại được tích lũy võ đạo và kinh nghiệm đối chiến của các cao nhân tiền bối sáng tạo ra Chiến Đường. Trong quá trình chiến đấu có thể mài dũa võ học của bản thân, thậm chí có thể nâng cao độ thành thục võ học của bản thân.

Vương Song và Dương Mạt sững sờ, bọn hắn đúng là không biết chuyện này, cho nên, bản thân rốt cuộc có những quyền hạn gì, đúng là không rõ.

Nhìn thấy dáng vẻ của Vương Song, đám người Sở Vân Phàm cười nói:

- Xem ra Vương sư đệ các ngươi còn chưa biết nhỉ, nhưng mà với thiên phú của hai người các ngươi, quyền lợi chắc chắn sẽ lớn hơn bọn ta, ngươi có thể đi hỏi Chu lão, có lẽ ngài ấy sẽ biết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận