Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2460: Chư đế hội đàm!

– Không có khả năng, dù cho tu vi của Ám là nửa bước Vĩnh Hằng, dù chúng ta có dung hợp, cũng không khả năng đột phá đến cảnh giới vĩnh hằng.

Phong Hiên vẫn chưa nói xong, Vương Song đã trầm giọng cắt ngang!

– Ta biết, cho nên, còn cần một chút Đế Quân Bản Nguyên, ta đã từng thôi diễn qua, ít nhất cần bản nguyên của mười hai tôn đế quân, chỉ cần sư tôn dung hợp được bản nguyên của mườingai tôn đế quân, lập tức có thể triệt để thoát khỏi tất cả , trở thành Vĩnh Hằng Giả vĩnh viễn bất diệt...

Nghe được lời nói của đối phương, Vương Song biến sắc, cần bản nguyên của mười hai tôn đế quân, đây há phải muốn bắt đám người Vương Lâm, Lam Phong đều chủ động chịu chết sao!

Đạt đến cảnh giới này, mất đi Đế Đạo Bản Nguyên, bản thân chắc chắn cũng không thể nào sinh tồn được!

– Đây là tất cả những gì ta biết, cũng là chút chuyện cuối cùng đệ tử có thể làm cho sư tôn.

Phong Hiên thở dài một tiếng, tựa như biết rõ bản nguyên của mười hai tôn đế quân đại biểu cho cái gì.

– Nếu như sư tôn thật sự đã lựa chọn quyết định này, đệ tử vẫn muốn nhắc nhở một chút, tu vi bây giờ của nhị sư tôn đã là nửa bước Vĩnh Hằng, trong quá trình hai vị sư tôn dung hợp, đến cùng sẽ xảy ra chuyện gì, đệ tử không dám thôi diễn, nhưng khả năng rất lớn ý thức cùa Đại Sư Tôn sẽ vĩnh viễn biến mất, ý thức chiếm chủ đạo chính là nhị sư tôn, dù cho tương lai thật sự có cơ hội tấn thăng vĩnh hằng, ý thức của Đại Sư Tôn cũng sẽ không trở lại!

– Bởi vậy, mặc dù đệ tử để Phong Duyên lưu lại thời đại này, nhưng từ đầu đến cuối không có bảo hắn giao tộc văn cho sư tôn.

Nghe Phong Hiên nói, Vương Song không biết mình nên khóc hay nên cười, cười chính là vì mình rốt cuộc đã biết cách tấn thăng vĩnh hằng, nhưng cái giá phải trả quá lớn, lớn đến nỗi không ai có thể thừa nhận nổi!

Bản Nguyên của mười hai tôn Đế Quân, hiện tại phương vũ trụ này trừ hắn ra, chưa tới mười tôn Đế Quân, còn có hai tôn, phải đi đâu mà tìm?

Hơn nữa, mười tôn Đế Quân kia, sẽ cam tâm tình nguyện để hắn thôn phệ, tác thành cho bản thân hắn, bỏ qua địa vị và tu vi vô thượng của bọn họ sao!

Nếu hắn dám nói thế, chư thiên vạn giới, chắc chắn đều sẽ coi hắn là địch nhân lớn nhất!

Nhìn thấy Vương Song trầm mặc, Phong Hiên dường như hiểu rõ tình cảnh của Vương Song, than nhẹ một tiếng, giọng nói chấn động vạn cổ:

– Sư tôn, ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, nếu quả thật quyết định như vậy, ngũ thải tộc văn chính là chìa khoá, dựa vào nó, sư tôn mới có thể tiến vào bên trong.

"Grào..."

Sau bức Hắc Ám Ma Tường, một tiếng gầm cực lớn vang lên, kích phóng ra một cỗ uy thế khủng bố đến tận cùng, nhưng một khắc sau, Nhân Hoàng Đao chiếu rọi vạn cổ, lần nữa trấn áp cỗ uy thế kia lại.

Có thể trấn áp một vị Nửa Bước Vĩnh Hằng, có thể tưởng tượng thực lực lúc trước của Nhân Hoàng, tuyệt đối cũng là Nửa Bước Vĩnh Hằng!

Thân ảnh Phong Hiên dần dần mờ đi, tựa như hắn đã hoàn thành sứ mệnh của mình, nhìn Vương Song, Phong Hiên khẽ cười một tiếng:

– Cách xa nhau vạn cổ, cuối cùng cũng được nhìn thấy sư tôn, Phong Hiên đã hài lòng rồi…

Vương Song đưa tay, muốn bắt lấy hư ảnh của đối phương, nhưng điều này rõ ràng là phí công, thực lực của Vương Song quả thực vang danh cổ kim, nhưng đây chỉ là một tia thần hồn của Phong Hiên, chân thân của hắn, đã sớm vẫn lạc trong vạn cổ trước đó!

Thân ảnh của Phong Hiên hóa thành một phiến quang vũ chậm rãi tiêu tán, chỉ để lại Vương Song đứng yên tại chỗ, nhìn về phía lồng giam Thái Sơ!

– Ta đã tìm được biện pháp, nhưng biện pháp này cũng không thể thực hiện được.

Vương Song dường như giở khóc giở cười, ngũ thải tộc văn trong tay chớp động quang mang, bị hắn siết chặt trong tay.

Vương Song không hề rời đi, mà xếp bằng ở trong vùng hư không này, lẳng lặng nhìn tất cả trước mắt, đồng thời cảm nhận được cổ khí tức quen thuộc kia truyền tới!

Ngày thứ bảy, Vương Song rời khỏi nơi này, về Thiên Minh, khiến Phong Duyên, và đám người Nghệ Tử vô cùng chấn động, bọn họ đều kinh ngạc không ngờ Vương Song lại nhanh như vậy đã trở về.

Nhưng Vương Song quay về cũng không nói câu nào, một mình đứng trên đỉnh núi.

Lam Phong lặng yên đi tới phía sau Vương Song, nhìn bóng lưng của Vương Song, lông mày của hắn hơi cau lại.

– Xảy ra chuyện gì, có thể khiến ngươi buồn bực như thế.

– Nếu như ta nói, ta tìm được cách tấn thăng vĩnh hằng, ngươi tin không?

Vương Song không có quay đầu lại, nhẹ nhàng nói.

– Cần bỏ ra đại giới gì?

Lam Phong không hề hoài nghi, nhẹ nhàng cười nói.

Hắn tựa như không có chút kinh ngạc, dù cho đây là bí mật chung cực nhất của phương vũ trụ này.

– Ngươi tin tưởng ta?

Vương Song nhìn hắn một cách.

– Ha ha, ta vì sao không tin, chẳng qua, ta phỏng đoán, muốn tấn thăng vĩnh hằng, cái giá hẳn sẽ rất lớn, nếu không, ngươi sẽ không như thế này.

Lam Phong cười nói.

– Nếu như ta nói, những cường giả cấp bậc Đế Quân như các người đều phải chết, thì sao?

Vương Song trầm giọng nói.

– Các ngươi? Nói như vậy, là cần có lực lượng của chúng ta lực lượng, giúp ngươi tấn thăng cảnh giới vĩnh hằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận