Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2253: Đề nghị của Thời Thương!

Về phần các Thánh Giả khác, sau khi kinh hô lên một tiếng thì đều trầm mặc, trong lòng có chút bất đắc dĩ, chẳng trách những tiểu tử này lại ương ngạnh như vậy, thì ra đều có lão đại đứng phía sau, những chống lưng này còn vững chắc hơn so với bọn họ!

Một số cường giả trung lập cảm thấy may mắn, may mắn vì bản thân không ra tay, nếu không, bọn họ cũng sẽ bị mất mặt.

Có thể nói, hôm nay có rất nhiều Thánh Giả, gia tộc, thánh địa đều mất hết sạch mặt mũi!

Xiềng xích kim sắc buông Thương Lan Thánh Giả ra, trong nháy mắt tiêu tán, biến mất trong hư không, Thương Lan Thánh Giả đứng thẳng lần nữa, vẻ mặt âm tình bất định, khí tức không ngừng chập chờn, nhưng lại không nói gì, chỉ an tĩnh đứng đó!

Bị cường giả ở sau lưng Thạch Hạo một kích chấn nhiếp như vậy, ai còn dám ra tay nữa, dù là Đế tộc cũng phải cẩn thận!

Nhất thời, mảnh không gian kia cũng an tĩnh lại, không ai dám lên tiếng, cũng đưa mắt nhìn về phía người cuối cùng.

Kia là Vương Lâm!

Cho đến bây giờ, cũng chỉ còn lại hắn.

Những giờ ánh mắt của đám người này hết sức cổ quái, không ngừng lia mắt giữa Vương Lâm và Thánh Giả Vương gia.

Nhưng mà, trong lòng bọn họ cũng không tin Thánh Giả Vương gia dám ra tay nữa, trước đó có nhiều Thánh Giả ra tay như vậy, đều không còn mặt mũi nào. Dù cho là một con lợn, lúc này cũng phải chấp nhận giáo huấn rồi!

Ánh mắt Vương Lâm cũng bình tĩnh nhìn đối phương, không nói gì, trên thực tế, trong đám người bọn họ, có lẽ chỉ có hắn là thật sự không có chống lưng, hắn là lưu manh mà!

Nhưng mà, vẻ mặt này ở trong mắt người khác, lại giống như trong lòng đã có dự tính, nhất định là muốn nói, ngươi ra tay đi, đằng sau ta có mà không có chống lưng, ta không tên là Vương Lâm!

Thánh Giả Vương gia cảm nhận được vô số ánh mắt, sắc mặt cũng hết sức âm trầm.

Hắn thật sự muốn ra tay, nhưng có nhiều vết xe đổ như vậy, thật sự là không dám, lỡ như lại xuất hiện một Chuẩn Đế, Vương gia bọn họ chống đỡ kiểu gì đây?

Đúng vậy, gia tộc bọn họ là Đế tộc, nhưng Đế tộc không có nghĩa là vô địch, ngay cả đối phó với một Thánh Giả cũng xảy ra một trận gió tanh mưa máu, đối phó với một Chuẩn Đế, chưa chắc có thể thành công!

Vì vậy, Thánh Giả Vương Gia không lên tiếng, xem như là không nhìn thấy.

Trong lúc nhất thời, không ai nói gì, chỉ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi!

Khương Mục Thần thấy thế, sắc mặt lại có chút cổ quái, muốn cười nhưng lại phải ép nhịn xuống, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Vẻ mặt của đám người Phật Tử, Khương Dao đều vô cùng cổ quái, sắc mặt đỏ bừng cả lên, bả vai không ngưng lay động.

- A di đà phật.

Không Trí Phật Đà mỉm cười, tuyên phật hiệu rồi sau đó lên tiếng, cắt đứt bầu không khí này,

- Hay là các vị đều lui một bước đi, dù sao cũng là cuộc tranh đấu giữa các thế hệ trẻ với nhau, những Thánh Giả chúng ta không tham dự thì mới thỏa đáng!

Đây là muốn làm người hòa giải nhỉ.

Nhưng mà, nghe hắn nói như vậy, cũng cho tất cả mọi người một bậc thang, đám người Vương Song, Thạch Hạo, Tôn Ngôn… Những người này ai cũng có chống lưng hết sức khủng bố, cái sau còn cường đại hơn cái trước, vừa nãy bọn họ đã cảm thụ được rồi, nếu đánh thật, ngoại trừ việc bọn họ bị mất mặt ra, dường như không có kết cục nào khác!

Cho nên, tất cả mọi người đều gật gật đầu, đồng ý với ý kiến của đối phương, ngoại trừ Thời gia và Vương gia!

Thậm chí Thái Nhất Thánh Giả cũng không nói gì, bây giờ Vương Song đã được Khương Mục Thần che chở, muốn ứng phó với hắn, dựa vào hắn vẫn chưa có bản lĩnh này!

- Không được, nhất định phải giao ra chí bảo của Thời gia ta!

Thánh Giả Thời gia trầm giọng nói, không nhường nhịn chút nào.

- Vậy là ngươi muốn khai chiến!

Khương Mục Thần cười lạnh một tiếng, thần sắc băng hàn.

- Khai chiến thì khai chiến, vì chí bảo bất hủ của tộc ta, dù có phải trả giá bằng máu cũng không tiếc!

Thánh Giả Thời gia lạnh lùng nói.

- Rầm

Bỗng nhiên, một thân ảnh xuất hiện ở một bên của Thánh Giả Thời gia, là một người cực kỳ trẻ tuổi!

Thấy người kia xuất hiện, Thánh Giả Thời gia nhíu mày,

- Thương nhi, sao ngươi lại đến đây?

- Trưởng lão, ta cũng cảm thấy Không Trí đại sư nói không sai, mọi người đều nên lui một bước đi

Thời Thương chậm rãi nói, hắn là một người trẻ tuổi cực kỳ tuấn dật, tinh mi kiếm mục, sắc mặt cực kỳ nhu hòa, có một loại khí tức xuất trần.

Đông đảo Thánh Giả cũng nhận ra đối phương, là Đế Tử của Thời gia!

Trở thành Đế Tử trong Đế tộc, cũng không phải chỉ dựa vào thân phận đơn giản, mà phải trải qua vô số chiến đấu, lấy thực lực áp đảo tất cả mọi người, trở thành vô địch cùng thế hệ, thật sự có ba phần phong thái vô thượng của Cổ Chi Đế Quân!

Đó cũng là chiến tích thực sự vô thượng!

Thực lực yếu, đã trực tiếp chết trong kỳ tuyển chọn tàn khốc kia lâu rồi.

Vì vậy, cho dù là Thánh Giả, cũng có sự tôn trọng nhất định với đối phương.

Nghe Thời Thương nói như vậy, một số Thánh Giả kinh ngạc nhìn hắn, đây chính là chuyện của Thời gia, chẳng lẽ hắn thần là Đế Tử Thời gia, còn định “Lấy tay bắt cá” sao.

Khương Mục Thần cũng kinh ngạc nhìn đối phương, nhưng trực giác nói cho hắn biết, đối phương không thể nhẹ nhàng bỏ qua chuyện này như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận