Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 212: Cảnh tượng mới (2)

Dư Quang Trung nghe vậy trong lòng mừng như điên, rốt cuộc cũng không cần trở lại những ngày trước kia, vội vàng cảm tạ với Vương Song.

Sau đó mọi người nói chuyện với nhau một lúc rồi giải tán, hiện tại mọi người mạnh mẽ đi vào tiểu trấn có nghĩa còn rất nhiều chuyện cần bọn họ giải quyết, chỉ có việc ăn ở, mặc, đi lại của mọi người cũng đã là một vấn đề lớn, phân chia phòng ốc, quản lý lương thực, cất súng, phòng ngự cho tiểu trấn, tuần tra, vân..vân đều là những vấn đề khiến mọi người đau đầu, nhưng may mắn có Đổng Châu ở đây, dưới sự chỉ huy của nàng tất cả đều không có chút hỗn loạn mà tiến hành, bảy trăm người rất nhanh đã hoà nhập vào trấn nhỏ này.

Vốn là một trấn nhỏ bị Zombie chiếm cứ trong chớp mắt đã được khí tức của con người bao phủ, hơn nữa gần trăm người trước kia, hiện giờ đã biến thành gần bảy tám trăm người, toàn bộ những người này đều tuân theo những quy tắc trước kia, lão nhân không phải lao động, tiểu hài có thể đến trường học, mỗi ngày vẫn có bánh mỳ, rau xanh thậm chí còn có một chút thịt, đối với những người này Vương Song không hà khắc quá mức, dù sao tiều hài cũng là một thế lực tương lai, lão già tuy không thể lao động nhưng những kiến thức và kinh nghiệm của bọn họ, người trẻ không thể so được, trong một số vấn đề cái nhìn thấu đáo của bọn họ hơn rất nhiều so với những người trẻ tuổi.

Cửa thôn, sử dụng cây mây tạo cửa lớn cũng được thay thế bằng cửa kim loại, một bên dùng xi măng cốt thép để dựng tường rào, cao khoảng bốn mét, miễn cưỡng có một chút bộ dáng của ‘tường thành’.

Đây là chủ ý của Hoàng Thiên Hằng, lần trước sau khi trải qua sự tấn công của đàn Zombie, bọn họ hiểu được nếu không có một thành trì phòng ngự ngăn cản Zombie thì cuối cùng chỉ có con đường bị giết chết. Cho nên dù hao phí toàn bộ xi măng, thép, kim loại của cả thôn trấn cũng phải tạo ra một cái ‘tường thành’!

Lỗ châu mai hai bên còn là nơi có thể đặt họng súng, tạo điều kiện cho bọn họ sử dụng trong chiến đấu, toàn bộ lỗ châu mai dài khoảng chừng mười mét, đồng thời có thể chứa hơn mười người, một khi thật sự có Zombie đến, mười súng máy hạng nhẹ có thể phát ra sức mạnh rất lớn.

Toàn bộ thôn trấn nằm giữa một ngọn núi nhỏ và một con sông, một con đường cao tốc thông tới Giang Châu, bốn phía đều là đồi núi bao quanh ngược lại là một nơi gieo trồng hoa màu rất tốt, nhưng hiện tại đã vào cuối mùa thu cũng không có cách nào trồng lương thực, chỉ có thể đợi đến mùa xuân năm sau.

Một cái lưới sắt ngăn cách thôn trấn và ngọn núi nhỏ, phần lớn lá cây trên núi cũng đã ngả vàng rụng xuống, thỉnh thoảng có người muốn đi lên núi xem, may mắn có lẽ sẽ tìm thêm được một số món ăn dân dã, những người tuần tra thường xuyên đến kiểm tra cấm bất kể kẻ nào đi ra khỏi lưới sắt.

Toàn bộ tiểu trấn là một khung cảnh phồn hoa, mỗi một ngày lại có một diện mạo mới, đồng thời đám người Lý Tân cũng tiếp tục mang theo người ra ngoài chiến đấu với Zombie, không ngừng tìm kiếm vật tư và người sống sót, mới có ngắn ngủi vài ngày số người nơi này đã lặng lẽ tăng thêm mười mấy người.

Nhìn thấy cảnh này Vương Song đã để Liễu Thanh Thanh và Thái Hiểu đến nơi đó, phụ trách làm đăng ký cho những người mới đến, phân phát vật phẩm coi như là cho nàng thêm việc để làm, không đến nỗi cả ngày chỉ ở nhà quét tước vệ sinh.

Về phần tiểu nha đầu Liễu Lôi này bị Vương Song cương quyết bắt đi học, một lớp có năm sáu mươi học sinh, trường có bảy tám thầy cô giáo, thầy cô giáo dạy văn hoá vẫn là đám người Lâm Tuyết Tình, còn Hoàng Bối Bối đảm nhiệm dạy cách chiến đấu.

Nhưng làm cho Vương Song ngạc nhiên chính là những học sinh đó đối với lớp học văn hoá không có chút nào hứng thú, ngược lại đối với lớp học cách chiến đấu lại vô cùng nhiệt tình, khiến trong lòng Vương Song nghĩ, có phải hay không từ trong xương tuỷ bọn họ bạo lực chiếm đa số.

Nhưng hắn cũng hiểu được, sự tàn khốc của Mạt Thế đã khiến cho bọn họ hoàn toàn thay đổi, bọn họ đều cho rằng chỉ có bạo lực mới có thể bảo vệ bản thân cho nên đối với lớp chiến đấu mới có nhiệt tình như vậy.

Hiện giờ toàn bộ nơi này đều đã phát triển rất tốt, nhưng vẫn còn những phiền toái nhỏ, thời đại này Zombie, Biến dị thú, thậm chí là con người mỗi ngày đều có thay đổi, chỉ có nhanh chóng, mạnh mẽ phát triển mới có thể có nhiều cơ hội sống sót!

Vương Song ở phòng khách đang tự suy nghĩ về con đường tương lai của bọn họ.

Hiện giờ thế lực bọn họ nhìn sơ qua tuy là không tồi, mỗi một ngày đều có thay đổi, nhưng trong mắt Vương Song như vậy vẫn còn rất kém, ở trong mắt những thế lực cường đại thật sự khác, một chút thế lực này của hắn lúc nào cũng có thể bị giết!

Cho nên bọn họ cần không ngừng mở rộng lực lượng, mở rộng lực lượng rất đơn giản, có lương thực, có súng, có người là có thể, nhưng ba yêu cầu đơn giản nhất cũng là yêu cầu khó khăn nhất, súng ống đạn dược số lượng đều có hạn, một khi dùng hết thì không thể bổ sung, người cũng vậy, chưa đến một ngàn người muốn làm việc gì đều thiếu nhân lực, lương thực ngược lại khá đầy đủ, nhưng thiếu nhân lực vẫn là vấn đề khiến Vương Song đau đầu nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận