Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1767: Từ bỏ chiến đấu!

– Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, trong mắt Tiêu Thần lóe lên một vòng hỏa diễm, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại nguyên chỗ, xuất hiện tại trên lôi đài!

– Vương Song, tiếp theo để ta lãnh giáo một chút thần thông của ngươi đi!

Tiêu Thần đạm mạc mở miệng, khí tức trên người giống như là một vòng mặt trời lớn, tản ra nhiệt độ và ánh sáng vô cùng.

Không biết xấu hổ, thừa dịp Vương Song bị thương nặng tới khiêu chiến!

Không ít người đều là ở trong lòng thầm mắng, Tiêu Thần này thật đúng là không biết xấu hổ, Vương Song vừa mới đánh bại Lý Vân cùng, bản thân cũng bị thương nặng, hắn lại nhảy ra kiếm tiện nghi, không hề chờ Vương Song khôi phục thương thế, mới cùng nhau quyết đấu!

Dù sao, Tần Vũ cũng vì lo ngại điều này mới một mực do dự, đến tột cùng là xuất thủ hay không xuất thủ, mà Tiêu Thần đã vượt lên trước.

Chẳng qua, bọn hắn cũng đều biết rõ quy tắc, nếu Vương Song đã đồng ý, như vậy chỉ có thể tiếp nhận loại hậu quả này.

– Tần đại ca, Tiêu Thần xuất thủ, như vậy còn chuyện của chúng ta thì sao!

Tần Ngọc và Tần Chiến ở bên cạnh biến sắc.

– Không nên gấp gáp, ta cảm thấy mọi chuyện không có đơn giản như vậy!

Ánh mắt Tần Vũ tĩnh mịch, tựa như không thấy đáy, nhẹ giọng nói, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Mặc dù bản thân Vương Song nhìn có vẻ đã bị trọng thương, nhưng trực giác khủng bố của hắn lại mơ hồ ở giữa phát giác được trong cơ thể Vương Song tựa như có một loại lực lượng ẩn tàng, cỗ lực lượng này so với trước đó Vương Song biểu hiện ra còn muốn càng mạnh!

Cho nên, đối với hành vi của Tiêu Thần, Tần Vũ ngược lại vô cùng chờ mong, nếu như nhờ vào đó có thể bức ra lực lượng ẩn tàng của Vương Song, vậy thì thời điểm chính hắn ra tay trong lòng cũng sẽ có chút chuẩn bị!

Nhìn thấy Tiêu Thần, Vương Song cười nhạt một tiếng, không nói thêm gì, ánh mắt đạm mạc liếc đối phương:

– Ra tay đi!

Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Thần lạnh lẽo, không có một lời dư thừa, thân ảnh hơi chuyển động, một chưởng đánh về phía trước, theo một chưởng này đánh ra, tựa như một vòng mặt trời mọc sáng chói, nhiệt độ khủng bố hoàn toàn khiến lôi đài hóa thành dung nham địa ngục!

– Thuần Dương Chưởng!

Thuần Dương chưởng, lấy Thuần Dương Chi Lực ngưng tụ vô biên liệt diễm, đốt cháy vạn vật!

Tiêu Thần biết rõ thực lực của Vương Song cường hãn, dù cho bị Lý Vân Đồng làm trọng thương, nhưng hắn vẫn không yên tâm, bởi vậy, vừa ra tay đã dùng tuyệt kỹ thành danh của chính mình!

Cảm nhận được nguyên khí đều bị tràng cảnh thiêu đốt, Vương Song hít thở sâu, từng đạo năng lượng màu xanh lục trong thân thể điên cuồng chữa trị thương thế của mình, đồng thời, tâm niệm Vương Song khẽ động, trong hắc động hiện ra một cỗ năng lượng kỳ dị, hình thành một cái tiểu hắc động, trong nháy mắt thôn phệ kiếm khí, sau đó hắc động biến mất, xuất hiện trong tay Vương Song!

"Ầm."

Trong tay trống rỗng của Vương Song xuất hiện một đạo kiếm quang sáng chói, trong ánh mắt khiếp sợ của Tiêu Thần, va chạm mạnh với bàn tay hắn, ngay sau đó, chưởng ảnh và kiếm quang đồng thời biến mất, thân ảnh Tiêu Thần trong nháy mắt bay rớt ra ngoài, dừng lại ở một bên khác của lôi đài!

- Thương thế của ngươi!

Vẻ mặt Tiêu Thần khó coi nhìn chằm chằm Vương Song. Giờ khắc này, khí tức từ trên thân thể Vương Song truyền cường đại như thế, đồng thời vô cùng hoàn chỉnh, giống như không có nhận bất luận thương thế gì!

Hắn không thể tin được, chẳng lẽ thương thế trước đó của Vương Song đều là giả!

- Niết Bàn Thánh Thuật!

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Lâm viện trưởng trong không gian thần bí khẽ động, chậm rãi mở miệng:

- Trước đó lúc Dương Mạt chiến đấu ta có phát hiện, bây giờ thấy biểu hiện của Vương Song, ta càng thêm xác định bọn họ có được môn thần thông này, Niết Bàn Thánh Thuật gần như tiêu vong trong dòng lịch sử, tuyệt học Niết Bàn Tôn Giả!

- Cái gì, vậy mà là môn Niết Bàn Thánh Thuật có thể lấy tốc độ cực nhanh khôi phục thương thế, bách chiến không chết kia, bọn họ vậy mà lại!

Mấy vị lão giả khác nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia kinh hãi, bản thân là cường giả cảnh giới Tôn Giả, bọn họ đều rõ ràng môn thần thông Niết Bàn Tôn Giả này lúc trước đến tột cùng nghịch thiên đến loại tình trạng nào, có thể nói, chỉ cần còn lưu một hơi, như vậy muốn chết cũng khó khăn!

Hơn nữa, chẳng sợ tử vong, giống như có Nghịch Thiên Chi Lực phục sinh, loại phương pháp Nghịch Thiên này, dù cho Thánh Giả cũng động tâm, nghe nói lúc trước một vị Thánh giả muốn ép buộc Niết Bàn Tôn Giả giao môn thần thông này ra, bất quá truy sát đối phương mấy chục năm, từ đầu đến cuối không có cách nào giết chết.

Bởi vậy, môn thần thông này bị liệt vào Thánh Thuật Chi Liệt, thật sự là năng lực bảo mệnh của môn thần thông này quá mạnh!

- Lúc trước Niết Bàn Tôn Giả biến mất thần bí, chẳng lẽ là đến Tây Tinh Vực, lưu lại truyền thừa của hắn ở Tây Tinh Vực?

Một vị lão giả tự lẩm bẩm, trong mắt bên có chút kỳ dị.

- Quả nhiên là môn thần thông này, không nghĩ tới Vương Song và Dương Mạt có thể thu hoạch được loại truyền thừa này, chẳng lẽ phía sau bọn họ cũng là Niết Bàn Tôn Giả?

Mấy vị lão giả ở nơi đó thấp giọng tự nói, trong mắt cũng có một tia tâm động, loại thần thông này, dù cho đối với bọn hắn tới nói, cũng có dụ hoặc lớn lao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận