Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1094: Căn cứ thành phố Giang Nam sôi trào! (2)

Miêu Đóa Nhi cắn chặt môi,

- Đây là chỗ ở trước kia của Vong ca sao?

Tiến vào một biệt thự cực lớn, nhất thời cảm thấy có chút ồn ào, khắp nơi đều là người, các thân ảnh hoặc là trầm ngâm, hoặc tùy ý, ổn trọng 9ều đứng ở một bên, khí thế lại cực kỳ cường đại!

Hai người Tô Vũ nhìn mọi người đang vây ở giữa Vương Song, đám người Triệu Hân, Thu Ảnh Đồng và người nhà của Vương Song đều đứng ở một bên.

- Thành chủ thế nào rồi?

Hai người Tô Vũ vội vàng tiến đến, hiếu kỳ hỏi.

Đám người Triệu Hân nhìn thấy hai người Tô Vũ đến, lại có chút hiếu kỳ nhìn Miêu Đóa Nhi, nhưng cũng không quá để ý. Chu Ảnh ở một bên cũng nhìn Miêu Đóa Nhi, ánh mắt lóe sáng nhưng cũng không lên tiếng.

- Dường như thành chủ sử dụng sức mạnh quá độ, khiến cơ thể không chịu nổi, cho nên lâm vào tình trạng tự thân bảo hộ, chìm vào giấc ngủ.

Đàm Long ở một bên kỳ quái nói.

- Nhưng mà, ta rất hiếu kỳ, vừa nãy ta có cảm ứng một chút, năng lượng bên trong của thành chủ chỉ có nhất giai thôi, sao lại sử dụng sức mạnh quá độ được?

- Vấn đề này, ta có thể biết một chút.

Tô Vũ nhìn mọi người, nhẹ giọng nói.

Những người khác nghe vậy nháy mắt đều nhìn về phía Tô Vũ.

- Cái gì, ngươi biết? Vậy rốt cuộc mọi chuyện là sao?

Triệu Hân có chút vội vã nói, Vương Song thật vất vả mới trở về được, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này, bọn họ thật sự rất vội.

- Ặc, thật ra lúc trước không biết thành chủ đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên xuất hiện ở trong Miêu Trại…

Sau đó, Tô Vũ chính thức kể hết mọi chuyện cho đám người Triệu Hân, còn cường điệu chuyện Vương Song đột nhiên mất trí nhớ.

- Mất trí nhớ?

Tất cả mọi người đều nhíu mày.

- Chẳng lẽ trong não đã xảy ra vấn đề?

Trong lòng mọi người dâng lên một chút nghi hoặc.

- Ta đã dùng Trị Liệu Thuật rồi, không có chút tác dụng gì, hẳn là không phải vấn đề thương thế!

Triệu Hân thở dài một hơi, sau khi Vương Song trở về, mọi người đều dùng đủ loại biện pháp, mời đến tất cả bác sĩ lợi hại nhất, còn có cả Tiến Hóa Giả chữa bệnh, ngay cả trái của Sinh Mệnh Thụ cũng để cho Vương Song dùng rồi, nhưng cũng vô dụng, Vương Song vẫn rơi vào tình trạng ngủ say.

- Đúng rồi, đây là ai? Sao các ngươi lại trở về muộn như vậy?

Lúc này, có người dường như nghĩ đến hai người Tô Vũ, nghi hoặc hỏi, vừa nghi hoặc, vừa đưa mắt đánh giá Miêu Đóa Nhi. Đây là nơi tụ tập của các nhân vật cấp cao của căn cứ, sao nữ nhân này lại được tiến vào.

Nghe vậy, trên mặt của hai người Tô Vũ trở nên mất tự nhiên, cuối cùng Tô Vũ vẫn lên tiếng,

- Khụ khụ, người này hả, đương nhiên là có lý do rồi, nhưng ta vẫn nên giưới thiệu cho các ngươi trước, người bên cạnh ta là Miêu Đóa Nhi, lúc rước ở cùng thôn trại với thành chủ.

- Thì ra là thế, vậy bọn ta phải cảm ơn tiểu muội muội đã chiếu cố thành chủ…

Đám người Triệu Hân nghe vậy, gương mặt miễn cưỡng nở nụ cười, đang muốn sắp xếp cho đối phương, Tô Vũ lại trực tiếp cắt ngang.

- Trong Miêu Trại, thành chủ và Miêu Đóa Nhi tiểu thư đã kết hôn với nhau, Đóa Nhi tiểu thư còn đang mang hài tử của thành chủ.

- Ầm

Giống như một đợt sấm sét vang lên, khiến mọi người lập tức trừng to mắt, gương mặt không thể tin được mà nhìn Miêu Đóa Nhi.

- Ta, ta không nghe lầm chứ.

Có người lắp bắp nói.

- Kết hôn? Còn có hài tử?

Một người khác cũng dường như không dám tin.

Tuy tất cả mọi người đều chấn động không sao tả nổi, những vẫn có người phản ứng rất nhanh, ánh mắt long lánh nhìn Miêu Đóa Nhi, không ngừng đánh giá đối phương, dường như muốn nhìn cho đến khi đối phương mọc rể luôn.

Ánh mắt mọi người lấp lóe, không biết suy nghĩ đến chuyện gì, có người lại đưa mắt nhìn về phía đám người Triệu Hân, thái độ như muốn xem kịch vui.

Không khí dường như có chút ngưng trệ, nụ cười của đám người Triệu Hân, Hoàng Bối Bối, Thái Hiểu dần dần ngừng lại, gương mặt ngốc trệ nhìn nữ tử trước mắt.

Bọn họ cảm thấy trong đầu giống như có phong ba bão táp vừa mới quét qua, bản thân thấy có chút hỗn loạn.

Nhưng mà, cha mẹ của Vương Song có hơi kinh ngạc nhìn Miêu Đóa Nhi trước mắt, lập tức vô cùng vui mừng, điều mà hai người bọn họ hy vọng nhất chính là nhìn thấy Vương Song có người kế tục, sớm ngày được ôm cháu trai cháu gái.

Bây giờ, đột nhiên nhận được tin tức thế này, có thể nói là bọn họ vui mừng nhiều hơn là kinh ngạc.

- Quên… Sao hắn lại?

Miêu Đóa Nhi dưới ánh mắt soi mói của mọi người cũng cảm thấy áp lực cực kỳ lớn, nhưng nhìn thấy Vương Song đang nằm trên giường, nàng cũng không nhịn được nói.

Lúc này, không ít người phát hiện ra không khí có chút không đúng, lặng lẽ rời đi, thuận tiền truyền ra tin tức vô cùng kinh thiên động địa này.

Chỉ trong mấy phút, người cũng rời đi hết bảy tám phần, chỉ còn lại những người quan trọng.

- Có thể thành chủ phải mất một khoảng thời gian mới có thể tỉnh lại, Thái Hiểu, ngươi đưa vị Đóa Nhi tiểu thư này đến một phòng, nhớ phái người chăm sóc nàng cho tốt! Nàng đang mang thai hài tử của thành chủ, chúng ta không thể để Đóa Nhi tiểu thư phải chịu ủy khuất.

Lấy lại tinh thần, Triệu Hân nhàn nhạt lên tiếng, không mừng rỡ, cũng chẳng chán ghét, mà vô cùng bình thản.

Bạn cần đăng nhập để bình luận