Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2316: Áo Đô (2)

Nghe vậy, Thần Chiến dừng bước, nhìn đối phương, ánh mắt tĩnh mịch, ngay sau đó mở miệng:

- Được, có điều Thiên Tuyệt là của ta, ta phải giết hắn!

Nhìn thấy Thần Chiến cuối cùng cũng đồng ý, trong lòng mọi người cũng thở phào.

Bây giờ hắn tỉnh lại, sau đó đám người Vương Song dự định tiến về Vĩnh Hằng Điện.

Trong tinh không, đám người Vương Song dưới sự chỉ dẫn của Lam Phong tiến lên, đồng thời liên hệ càng nhiều cường giả, ngược lại gặp không ít thiên kiêu bọn họ bên này, thánh tử, thần nữ cấp bậc thánh địa.

Nhưng tin tức bọn họ truyền đến làm cho lòng tất cả mọi người lạnh lẽo, Vương Huyền bị giết, Phật Tử vẫn lạc, Quân Bất Quy trọng thương, Chu Vô Tâm trọng thương, Thời Thương ngược lại là không có chuyện gì, đánh chết không ít thiên kiêu Dị Vực.

Còn một người là Sư Phạm, từ đầu đến cuối không có tin tức của hắn, Ngao Phong thì lưỡng bại câu thương với thiên kiêu Dị Vực, nghe nói từ đầu tới cuối đều tu dưỡng.

Bên này của bọn họ, vô số thiên kiêu đứng đầu vẫn lạc, có thể nói là tổn thất nặng nề, cường giả Dị Vực mặc dù cũng có tổn thương, nhưng so sánh với bên vũ trụ này của Vương Song bọn họ, có thể nói là toàn thắng!

Trong một chỗ hư không, đám người Vương Song đi theo đám người Lam Phong không ngừng tiến lên, tránh thoát khỏi nguyên một đám bẫy rập hư không, những cái bẫy tập hư không này cho dù đối với Thánh Giả không tính là gì, nhưng đối với người dưới Thánh Giả mà nói cũng không cách nào chống cự tai họa.

"Ầm."

Một chỗ hư không bỗng nhiên đổ sụp xuống, tạo thành một cái lỗ đen cỡ nhỏ, một người còn chưa kịp phản ứng đã bị hút vào, may mắn ngay sau đó, một bàn tay to xuất hiện, trực tiếp túm hắn lại.

- Cảm ơn Vương sư huynh!

Vẻ mặt đối phương cảm kích nhìn Vương Song.

Vương Song mỉm cười, lắc đầu, không để ý.

Lúc này bọn họ đã đi được gần nửa năm, thế nhưng theo lời Lam Phong thì còn cần thời gian chừng mười năm.

Ở loại địa phương này, bọn họ căn bản không dám phá vỡ không gian, cái này sẽ khiến hư không triều tịch, đến lúc đó, Thánh Giả cũng sẽ bị quét sạch vào mê thất trong vô tận tinh không..

Bỗng nhiên, lấy Vương Song cầm đầu đông đảo cường giả cũng sững sờ, đồng thời nhìn về bên trái, ở nơi đó, hư không nổi lên gợn sóng kịch liệt, giống như có cường giả đang chiến đấu.

- Đáng chết, không biết nơi này không thể chiến đấu sao, chẳng lẽ không sợ đồng quy vu tận à?

Lam Phong tức giận mắng một tiếng.

- Một bên trong đó là người của chúng ta.

Vương Song trầm giọng mở miệng, cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.

Nghe vậy, Lam Phong biến sắc, ngay sau đó cắn răng một cái:

- Đi, đi cứu người!

.....

Đợi đến khi bọn họ chạy đến, phát hiện hai bên giao chiến, một bên này của bọn họ rõ ràng là Tôn Ngôn và Vương Lâm, đối phương là một nam tử hết sức tuấn dật.

Phong thần tuấn dật, mỗi một sợi tóc giống như đang chớp động quang mang, Vương Song chưa bao giờ thấy qua nam tử hoàn mỹ như vậy, giống như là con cưng của trời xanh, vô số đại đạo thần huy tràn ngập trên người đối phương, tản ra từng tia dao động khủng bộ.

Lúc này nam tử này chiến đấu với hai người Tôn Ngôn và Vương Lâm, không thể nói là chiến đấu, giống như đang trêu đùa, thần sắc tùy ý, giống như mèo vờn chuột.

Chiến lực Tôn Ngôn và Vương Lâm không cần nói nhiều, ngạo thị thiên hạ, không kém bất luận kẻ nào, bây giờ chiến lực tăng lên tới cực hạn, có thể nói dù cho Thánh Giả đối mặt với hai người bọn hắn, cũng chưa hẳn có thể chiếm được tiện nghi!

Đương nhiên phía sau bọn hắn, còn có số lớn cường giả, cũng là vẻ mặt ngưng trọng nhìn hai người chiến đấu.

Hư không xung quanh sụp đổ từng mảnh, nhưng đối với giao chiến của hai bên mà nói hoàn toàn không tạo thành ảnh hưởng.

- Ha ha, trước đó gặp được hai tên gia hỏa, thực lực rất không tệ, bị ta giết một tên, còn một tên trọng thương đào tẩu, thực lực hai người các ngươi so với bọn họ hình như mạnh hơn một chút.

Nam tử vỗ một chưởng ra, giống như vô số thần dương nổ tung, hào quang sáng chói nháy mắt nổ bay hai người ra ngoài.

- Áo Đô, hắn là thân tử Áo Cổ Đế Quân.

Sắc mặt Vương Song ngưng tụ, khí tức trên thân đối phương rõ ràng là Tôn Giả Cửu Trọng Thiên, dừng trong mắt hắn lại còn kinh khủng hơn so với một tôn Thánh Giả.

Thực lực như vậy, trừ bỏ vị thân tử kia của Đế Quân Dị Vực, hắn cũng không nghĩ ra người khác!

Sắc mặt những người khác cũng nghiêm túc đến cực hạn, Tôn Ngôn và Vương Lâm là thiên kiêu chí tôn bên này của bọn họ, thế nhưng ở trong tay đối phương lại

Trong mắt Thần Chiến bộc phát một chùm hỏa diễm, chiến ý vô thượng nhịn không được bộc phát, trực tiếp kinh động đến đội ngũ hai bên ở phía xa.

- Vương Song, Thần Chiến, Khương Dao....

Một bên đội ngũ trong đó vẻ mặt mừng rỡ nhìn bọn họ, mấy người Vương Song nhìn lại, đều là người quen, Đường Tâm Liên, Bắc Minh Thánh Tử, Quy Nguyên Thánh Tử, Thương Hải Thánh Tử, Ma Kha Thiên, Phạn Diệt, Huyền Tố, Huyền Đạo....

Lúc trước bọn họ tác ra khỏi Huyền Tố và Huyền Đạo, Vương Song muốn tìm được bọn họ, kết quả bởi vì khắp nơi bị đuổi giết, cũng không có cơ hội, hiện tại, hai người này cũng tiến đến, nhìn tu vi cũng là tăng lên rất nhiều!

- Vương Song đại ca!

Bạn cần đăng nhập để bình luận