Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 398: Mặc Vũ Tình (2)

Nữ nhân ở bể bơi có vòng eo to, mông to, lộ ra khuôn mặt cũng vô cùng xinh đẹp đặc biệt là một đôi mắt dụ dỗ, quả thực có thể câu dẫn tâm hồn người khác.

Nghe được Vũ Tình cầu cứu nữ tử biến sắc, nhìn nam nhân đang nằm nhàn nhã bên người mình lại nhìn thoáng qua Vũ Tình, lạnh lùng cười lập tức coi như không thấy, tiếp tục cùng nam nhân chơi đùa.

- Vũ Tình đừng trách ta, tuy chúng ta là bạn tốt nhưng ngươi rất không biết điều, Lưu thiếu nhìn trúng ngươi như vậy ngươi lại không đáp ứng với hắn, hiện tại người ta trở mặt ngươi sao có thể trách ai.

- Nếu trước đây ngươi làm theo ta, sớm ở cạnh nam nhân này, cũng sẽ không đến nỗi có bộ dạng như ngày hôm nay!

Trong lòng nữ nhân lạnh lùng nghĩ.

Nhìn thấy hảo bằng hữu của mình cũng từ bỏ mình, sắc mặt Mặc Vũ Tình trở nên xám trắng biết hôm nay bản thân chắc chắn không trốn không.

Đột nhiên ngay lúc Mặc Vũ Tình tuyệt vọng nhất, phát hiện Vương Song giống như một người lữ hành hiếu kỳ đi tới, hơi thở rét lạnh trên người làm cho người xung quanh không tự giác đi qua một bên.

Dường như bắt được một cọng cỏ cứu mạng, nữ tử đột nhiên bắt lấy vạt áo của Vương Song lớn tiếng cầu xin:

- Vị đại nhân này, ta bằng lòng làm nữ nhân của ngươi, cầu xin ngươi hãy cứu ta!

- Chỉ cần ngươi có thể cứu ta, cho dù bảo ta làm gì cũng được!

Đột nhiên bị một nữ nhân giữ chặt, lại nghe câu nói của nàng, sắc mặt Vương Song vốn hờ hững cũng sửng sốt, chậm rãi cúi đầu nhìn nữ nhân vô cùng xa lạ này.

Lúc này nữ nhân tinh xảo giống như băng sơn, một nữ dung nhan tuyệt mỹ có một chút nước mắt chảy xuống làm cho người ta có cảm giác hoa lê đái vũ xinh đẹp cùng nhu nhược.

Đôi mắt cũng không còn cao ngạo như trước, lộ vẻ khẩn cầu, Vương Song tin rằng nếu đổi thành những người khác nhìn một màn như vậy căn bản sẽ không chút do dự mà tiến lên làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Nhưng hắn lạnh nhạt liếc nhìn đối phương một cái, không chút để ý, nữ tử thấy vậy trong mắt lại hiện lên tuyệt vọng.

Nhưng người khác kinh ngạc chính là Lưu thiếu nhìn nữ nhân cầu cứu với Vương Song, trong lòng giận dữ trực tiếp đá một cước, muốn đạp Vương Song sang một bên.

- Cút ngay cho ta!

Lưu thiếu nhìn qua vô cùng mãnh liệt, không chút nào quan tâm đến việc bản thân có thể đắc tội với người không thể đắc tội.

Thân là hài tử của cục trưởng cục cảnh sát, ngoại trừ một số người cùng với Tiến Hoá Giả, Lưu Phong hắn hoàn toàn có thể đi ngang.

Hơn nữa hắn biết buổi tối mới bắt đầu tiệc rượu, những người khác không có khả năng đến vào lúc này, người nơi này hắn đều biết nên thừa dịp nhân vật lớn chưa đến, chạy nhanh đến xem xét một chút nếu không tới buổi tối rồi sẽ bọn họ sẽ không có chuyện gì.

Cho nên hắn mới dám hoành hành không cố kỵ như vậy.

Nhưng nếu hắn không đá ra một cước này thì Vương Song cũng mặc kệ, nhưng Lưu Phong cố tình tìm đường chết cho mình, Vương Song cũng không có cách nào.

- Ầm!

Lưu Phong đá chân ra lúc còn cách Vương Song chỉ còn ba centimet cũng không thể nhúc nhích thêm một chút, cả thân mình giống như bị điểm định thân thuật.

- Đây, đây là có chuyện gì?

Trong lòng Vương Song hoảng hốt, có chút không biết làm sao.

- Vốn ta định không quản loại chuyện này đâu nhưng ngươi lại chọc giận ta.

m thanh lạnh nhạt của Vương Song truyền đến, tức khắc Lưu Phong cảm giác cơ thể hắn không nghe hắn chỉ huy, cả cơ thể đều lơ lửng lên trên.

- Tiến Hoá Giả!

trong lòng Lưu Phong hiện lên hoảng sợ, biết mình lần này đá trúng một tấm sắt rồi.

Tiến Hoá Giả chính là cường giả không thể đắc tội nhất trong tất cả các thế lực, mỗi người bọn họ đều có kỹ năng khủng bố, cho dù là cha của hắn khi đối mặt với Tiến Hoá Giả cũng phải lấy lễ đối đãi không dám có chút chậm trễ.

Nhưng hôm nay hắn lại dám đi đá một Tiến Hoá Giả, hắn không dám tưởng tượng đến hậu quả này.

Nữ tử nhìn thấy một màn như vậy đôi mắt sáng lên, chớp mắt khôi phục lại tươi đẹp như trước đó.

Những người khác thấy được một màn như vậy nhìn đến thân thể nam tử như quỷ dị lơ lửng lên trên, một bên Vương Song thản nhiên đứng, một cỗ khí thế nắm giữ quyền sinh sát hiện trên người hắn, toàn bộ không khỏi biến sắc, chớp mắt hiểu được Lưu Phong đá trúng một tấm sắt.

Nhưng bọn họ đều không dám mở miệng, đừng nhìn bọn họ hiện tại mặc ngăn nắp xinh đẹp nhưng đó là bởi vì đại nhân vật thực sự còn chưa có đến, những tôm tép như bọn họ mới có cơ hội tới nơi này hưởng thụ, đợi cho buổi tối thậm chí vào bọn họ còn không có tư cách!

Cho nên nhìn Lưu Phong chọc vào một Tiến Hoá Giả không ai dám có gan ra mặt.

- Vị Tiến Hoá Giả đại nhân này, ta không phải cố ý, cha ta là cục trưởng cục cảnh sát hy vọng ngươi có thể đại nhân không chấp tiểu nhân, sau này ta cũng không dám...nữa!

Lưu Phong cảm thấy hô hấp của bản thân ngày càng khó khăn, giống như một con cá đang ở trên bờ, sắc mặt bị nghẹn đến đỏ bừng, không ngừng hướng về phía Vương Song cầu xin tha thứ.

Vương Song lạnh lùng nhìn hắn một cái, đây là đang uy hiếp hắn! Thật sự nghĩ rằng mình không dám giết hắn sao.

- Ầm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận