Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 440: Nội loạn! (3)

Đám người Lý Tân, Bạch Tiểu Thắng, Chu Ảnh, Viên Doanh đều nghe được động tĩnh bên ngoài, nhao nhao đi ra, nhìn thấy một màn Vương Song bên ngoài một quyền đánh nổ một người, nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra, trực tiếp hét lớn một tiếng, không để ý thương thế trong cơ thể, cường ngạnh giết ra!

- Mẹ nó, dám nhân cơ hội đánh lén chúng ta, muốn chết!

- Vong ân phụ nghĩa bạch nhãn lang!

- Lôi Thành, ngươi muốn chết!

- ….

Nhìn thấy đám người Lý Tân giống như một đám sư tử phẫn nộ, trên mặt Lôi Thành mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tựa như không nghĩ tới Tiến Hóa Giả Vương Song này lại khôi phục nhanh như vậy!

Đi ra bên ngoài, Vương Song chợt dừng bước, những người khác cũng dừng lại, nhìn trước mắt, sắc mặt vô cùng khó coi.

Lôi Thành và hai Tiến Hóa Giả khác đứng vững, quay đầu lại, nhìn Vương Song, vẻ mặt cười lạnh. Phía sau hắn rõ ràng có năm chiếc xe tăng, các loại đạn pháo toàn bộ nhắm vào bọn họ, đây không phải là làm cho bọn họ kinh hãi nhất mà điều càng làm cho bọn họ kinh hãi chính là hai người cầm trong tay cầm hai thanh vũ khí, một thanh chính là loại pháo ion năng lượng cao, một là ánh sáng tử vong. Nhưng khác biệt chính là hiện tại hai thanh vũ khí này đã một lần nữa biến thành ngũ sắc rực rỡ, cảm thụ được loại lực lượng khủng bố ẩn chứa trong đó, đám người Vương Song đều có chút trầm mặc!

Uy lực của hai thanh vũ khí này như thế nào bọn họ đều hiểu rõ, một kích uy lực đủ để đánh chết một con Zombie cấp chín!

Hiện tại bọn họ lại gặp phải hai thanh vũ khí này, đều có chút khẩn trương, đồng thời cũng vô cùng kinh hãi, hai thanh vũ khí này phân biệt ở trong tay Tô Vũ và Thu Ảnh Đồng, hơn nữa trước đó chỉ có một kích lực đều bị tiêu hao, làm sao có thể khôi phục!

Vương Song hít sâu một hơi, nhìn Lôi Thành, lạnh nhạt mở miệng nói:

- Lôi Thành, thật sự là hảo tâm kế, chỉ sợ Thu sư trưởng, Trương thị trưởng, Thu Ảnh Đồng và Tô Vũ, mọi người đều rơi vào trong tay ngươi!

- Ha ha, Vương Song, không hổ là đệ nhất cường giả thế lực của ba chúng ta, thực lực bản thân không chỉ cường hãn kinh người, năng lực phản ứng cũng là nhất lưu!

Lôi Thành cười ha ha, trên mặt có một tia đắc ý,

- Không sai, bọn họ đều bị ta khống chế, ngươi là người cuối cùng, vốn muốn lặng yên không một tiếng động chế phục các ngươi, không nghĩ tới các ngươi khôi phục nhanh như vậy!

Nói cuối cùng, hắn có chút nghiến răng nghiến lợi mở miệng nói.

- Nhưng hiện tại xem ra là không được, nhưng Vương Song, ta có thể cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi thần phục ta. Ta có thể cam đoan ngươi sẽ có quyền lợi dưới một người, trên vạn người! Thủ hạ của ngươi ta đều có thể giữ lại cho ngươi! Thậm chí ngươi có thể tiếp tục thống trị Thiên Chi Thành của ngươi!

Lôi Thành vừa chuyển lời, lập tức vẻ mặt nóng bỏng nhìn Vương Song, thực lực của Vương Song hắn đã thấy rõ, một người có thể so sánh với một sư đoàn, nếu như có thể thu phục Vương Song, tuyệt đối là đạt được một viên tuyệt thế mãnh tướng!

Nhưng trong lòng Lôi Thành cũng không có nhiều mong đợi, dù sao tính tình Vương Song hắn cũng mơ hồ hiểu được, bất kính thiên địa, phóng đãng không bị trói buộc, muốn hắn thần phục mình, quả thực so với lên trời còn khó hơn!

Nghe xong lời của Lôi Thành nói, không chỉ có Vương Song cười. Ngay cả đám người Lý Tân, Bạch Tiểu Thắng trên mặt cũng lộ ra vẻ giễu cợt.

- Họ Lôi kia, não người có phải có vấn đề rồi phải không, lại còn muốn bắt Tiểu Song thần phục ngươi sao, chăng phải là đang nằm mơ còn chưa tỉnh đó chứ! Ha ha...

Lý Tân cười thở không ra hơi, cười chảy cả nước mắt.

- Không chừng là não úng nước rồi, có điều hai ngày trời không mưa rồi, hay là đi tìm hai bác sĩ xem bệnh xem...

Bạch Tiểu Thắng cũng châm chọc nhìn Lôi Thành, lời nói không chút lưu tình.

Bọn họ đều biết rất rõ tính khí của Vương Song, muốn bắt Vương Song thần phục người khác, hoàn toàn là chuyện viển vông.

Những người khác cũng đều chế giễu không thương tiếc, ngay lập tức, Lôi Thành đã bị lời lẽ chỉ trích qua lại.

Khóe miệng Vương Song nở một nụ cười, cũng không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn Lôi Thành ở phía đối diện.

- Im miệng cho ta!

Lôi thành sắc mặt tái xanh, hét to một tiếng, nhìn mọi người, sát khí đằng đằng.

- Được, rất tốt, nếu đã rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!

- Giết cho ta! Một tên cũng không được bỏ sót!

Ánh mắt của Vương Song đột nhiên trở nên lạnh lùng

- Lôi Thành, người thật sự cho rằng lấy những thứ đồng nát này ta không thể làm gì được ngươi sao! Ngươi như thế này là tự tìm cái chết đấy!

Xoẹt!

Thân hình hắn chợt lóe lên, thậm chí đám người bên cạnh Lôi Thành cũng không nhìn thấy bóng dáng của Vương Song, vũ khí trong tay ngay lập tức biến mất, một nguồn Tinh thần lực đáng sợ đột nhiên xuất hiện, xuyên qua vỏ dây của xe thiết giáp, trực tiếp xâm nhập vào và giết những binh sĩ trong đó!

Thậm chí chưa đến một giây, Vương Song lại lần nữa xuất hiện nguyên tại chỗ, trong tay một đống vũ khí, trong đó có pháo ion năng lượng và cả tử vong xạ tuyến cũng nằm trong số đó.

- Bây giờ, ngươi còn có thể dựa vào cái gì nữa đây?

Vương Song thản nhiên nhìn Lôi Thành, ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận