Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1831: Thực lực của Tần Vũ (2)

Nhưng mà uy lực Ngũ Sắc Thần Quang của Tần Vũ lại vô cùng khủng bố, cho dù năng lực của đối phương có vô song đi chăng nữa nhưng khi Ngũ Sắc của hắn lại hóa thành Ngũ Sắc luân bàn rơi xuống như trời giáng.

- Cản hắn lại!

Tên kia thấy vậy càng ánh mắt trở nên điên cuồng. Nghĩ đến hậu quả khi thất bại, hắn nghiến răng nghiến lợi, phía một bên đầu hắn phát nổ ngay tức thì, một luồng sáng màu xám bùng lên mạnh mẽ hướng đến đỉnh đầu mà đánh.

- Vô dụng thôi, Sát Linh Kiếm!

Tần Vũ thấy thế, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, hai tay kết ấn, khí tức trên đỉnh đầu cuồn cuộn dâng trào và một thanh kiếm nhỏ màu vàng từ đâu xuất hiện, giống như tia sét điện. Ngay giây tiếp theo nó trực tiếp xuyên qua hư không rồi xuất hiện ngay phía sau tên Thiên Kiêu kia.

- Rầm rầm.

Chùm tia sáng trên trời bỗng chốc nổ tung. Ngũ Sắc luân bàn của Tần Vũ ngay lập tức rơi xuống nghiền nát Dị Vực này thành bột.

Kiếm nhỏ màu vàng run lên một hồi rồi trở về thân thể của Tần Vũ. Sắc mặt hắn trở nên tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn rất lạnh lùng.

- Hay!

Đám người Vương Song thấy Tần Vũ tiêu diệt đối thủ gọn ghẻ như vậy, trong mắt hiện lên sự vui mừng, vỗ tay tán thưởng không ngừng.

Phía đối diện một sự im lặng bao trùm cả Dị Vực. Bọn hắn kinh ngạc nhìn Tần Vũ, không ngờ rằng thực lực của Tần Vũ lại mạnh đến vậy. Chỉ với hai chiêu đã tiêu diệt được Xà Nhân!

- Tốt lắm!

Ngay cả Lam công tử tính tình vốn ôn hòa nay cũng ánh mắt cũng đầy sự giá lạnh.

Hắn nhìn về phía đám Vương Song, lạnh lùng nói:

- Phục Cầm, ván cuối đến lượt ngươi.

Vừa dứt lời, lại xuất hiện một bóng người. Đây là một nam nhân vô cùng anh tuấn, toàn thân một màu trắng, tao nhã vô cùng. Nhưng khi nhìn thấy bóng dáng người đó, đám người Vương Song vô cùng sững sờ. Trước đó họ đã thấy bóng dáng người này dẫn theo một đội Thiên Kiêu xuất hiện ở một hướng khác.

- Bất kể đối thủ là ai, chỉ có một con đường chết!

Bóng dáng đó đi ra, dùng giọng lãnh đạm nói chuyện với vẻ không kính trọng Lam công tử như những người khác.

Mọi người dường như có chút kính trọng người này, họ đều theo bản năng tránh xa. Ngay cả Lam công tử cũng hiểu đối phương có thân phận đặc biệt, không phải là nhân vật mình có thể sai khiến được thế nên sắc mặt cũng có phần dịu đi.

- Được, ta tin vào thực lực của ngươi!

Đám người Vương Song cau mày lại. Đang suy nghĩ xem ai sẽ ra trận. Tên đó vừa nhìn đã thấy là một siêu cấp cao thủ. Có lẽ sức mạnh của người đó chỉ thua người đứng đầu và thú thật ngoài Vương Song ra, chẳng ai trong họ có lòng tin mình sẽ chiến thắng cả.

Nhưng nếu Vương Song xuất trận vậy ai sẽ đối phó với tên thủ lĩnh đây? Bọn họ không nghĩ rằng sau khi Vương Song đánh bại đối phương sẽ còn sức để đánh với người mạnh nhất nữa.

- Để ta!

- Để ta lên!

Trong lúc mọi người đang lâm vào thế khó thì hai giọng nói bỗng cất lên. Là một giọng trầm cùng một giọng thanh thoát. Vương Song nghe được một trong hai âm thanh, trong mắt lóe lên sự vui mừng, quay đầu nhìn lại thì thấy hai người đang bay tới!

- Sư đệ!

- Bát hoàng tử!

Khi hai người đang từ từ đáp xuống, mọi người trong phút chốc nhận ra họ rồi vui mừng cảm thán.

Ngay cả Dị Vực khi nhìn thấy hai người kia xuất hiện cũng cau cả mày lại.

- Làm sao ngươi vào được đây?

Vương Song vui mừng nhìn Dương Mạt, thấy hắn không sao thì thở phào nhẹ nhõm.

- Sư huynh, đừng vội vàng, để ta giải quyết xong tên kia rồi sẽ nói rõ với ngươi sau.

Dương Mạt mừng rỡ nở nụ cười. Nhưng hắn biết bây giờ đang là thời khắc như thế nào. Liếc nhìn phía bên kia, thấp giọng nói.

- Ngươi chắc chắn không?

Vương Song nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của đối phương. Sợ rằng chẳng hề yếu hơn Tần Vũ, thậm chí còn có phần mạnh hơn, Dương Mạt ,mà là Hóa Thần thì may ra… Vương Song kinh ngạc, hắn phát hiện ra Dương Mạt thế mà đã đạt đến Đỉnh Phong Hóa Thần!

- Tu vi của ngươi?

- Ca ca hãy yên tâm. Một khi ta đã nói gì thì nhất định nắm chắc phần đó!

Dương Mạt tự tin nói.

- Hãy để ta xử lý tên đó! Ngươi không cần phải ra tay!

Đột nhiên, người đáp xuống cùng Dương Mạt lên tiếng. Vương Song hoài nghi nhìn hắn, hình như vừa nãy nghe thấy có người gọi hắn là Bát hoàng tử. Chẳng lẽ đây là nhi tử của vị tuyệt thế thiên tài Tần Hoàng đó sao!

- Vương huynh, để ta giới thiệu với ngươi. Vị này chính là Bát hoàng tử, cũng chính là Thiêu Kiêu hàng đầu của Tần gia!

Tần Vũ một bên cười nói. Thấy hai người này bọn họ thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì họ biết rằng thực lực của cả hai vô cùng mạnh, đặc biệt là Bát hoàng tử. Không một ai dám khẳng định Bát hoàng tử mạnh hay yếu hơn Tần Vũ cả.

- Ngươi chính là Vương Song, ta đã nghe nhiều người nhắc đến ngươi. Ngươi vô cùng lợi hại. Trận này cứ giao cho ta. Lộ dẫn tuyệt đối sẽ không thể rơi vào tay đối phương!

Bát hoàng tử trôngcó vẻ là một thanh niên thận trọng. Hắn nhìn Vương Song nói.

Dương Mạt bên cạnh còn muốn nói gì thêm nhưng lại bị Vương Song âm thầm ra tay ngăn hắn lại rồi lại cười nói:

- Nếu Bát hoàng tử có lòng tin như vậy, vậy chúng ta chúc Bát hoàng tử đắc thắng trở về!

Bạn cần đăng nhập để bình luận