Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1661: Nữ Nhân Bá Đạo! (2)

Nghe vậy, Dương Mạt chỉ có thể ngừng động tác, tiếp tục dùng Hoàng Kim Thần Kích chống cự lôi kiếp, dẫn càng nhiều thiên lôi vào thân thể của mình.

- Oành! Oành!

Trên hoàng kim thần thể thần quang lấp lánh, giống như hoàng kim, chống cự lôi kiếp giáng xuống, từng miệng vết thương vỡ ra, máu tươi vàng ánh chảy xuống, mặt đất nổ ra một cái hố lớn.

Trong cuộc đối đầu khốc liệt này, dường như có một mảng xanh xuất hiện trên cơ thể của Dương Mạt, tỏa ra một sức sống mãnh liệt.

- Mầm giống Niết Bàn thánh thuật thần thông đang bị kích thích!

Vương Song chấn động, tiếp tục nói với Dương Mạt:

- Sư đệ, đừng chống cự, cứ để cho tất cả lôi kiếp bổ xuống, toàn lực vận chuyển Niết Bàn thánh thuật!

- Sư huynh, như vậy sẽ chết ta đó!

Dương Mạt kêu thảm thiết.

- Niết Bàn thánh thuật, chính là tử vong tân sinh, phá rồi sau đó lập, nếu không, ngươi cho rằng phép thần thông này là dễ học như vậy sao!

Vương Song thấp giọng mở miệng:

- Chỉ cần ngươi dùng toàn lực thi chuyển môn thần thông này, đủ để bảo toàn tính mạng của ngươi!

Trên thực tế, muốn vượt qua lôi kiếp, với thực lực của Dương Mạt hoàn toàn có thể, nhưng Vương Song lại không muốn lãng phí cơ hội này. Lần này đi Tần Hoàng Thành phải trải qua vô số cuộc chiến trên đường đi, bất cứ cái gì ngoài ý muốn cũng có thể phát sinh, nếu như không có thần thông bảo mệnh, Vương Song tuyệt đối sẽ không để Dương Mạt đi. Niết Bàn thánh thuật này có thể nói là đệ nhất bí thuật bảo mệnh, chỉ cần học được môn bí thuật này, cho dù là tinh chủ cảnh giới, cũng đừng hòng dễ dàng đánh chết bọn họ.

Cho nên, Vương Song mới yêu cầu Dương Mạt phải học bằng được môn thần thông bí thuật này. Như vậy sau này khi gặp nguy hiểm bọn họ mới có thể sống sót.

Nghe vậy, Dương Mạt cắn răng, buông thả tất cả phòng ngự, hộ thể thần quang của hoàng kim thần thể dần tiêu tán, thân thể bại lộ dưới lôi đình vô tận.

- Oành!

Từng đợt lôi đình lớn như nắm tay bổ xuống, trực tiếp đánh xuyên thân thể Dương Mạt, máu vàng kim văng tung tóe bốn phía.

Nhưng dựa vào đặc tính hoàng kim thần thể, Dương Mạt vẫn tiếp tục chống cự, Niết Bàn thánh thuật điên cuồng vận chuyển, mơ hồ trong đó, từng đợt ánh sáng lục hiện lên trên thân thể của hắn.

- G..rừ..

Dương Mạt phát ra một tiếng gầm giận dữ, cảm thấy hạt giống thần thông trong thân thể mình đang dần phát sáng, thân ảnh nhảy vào đám mây giông.

Lôi đình cuồng bạo hoàn toàn bao trùm lấy Dương Mạt, thân thể của hắn biến mất vào lôi vân.

Sắc mặt Vương Song thoắt biến đổi, ánh mắt đầy lo lắng, Dương Mạt trực tiếp xông vào trong lôi vân, chỉ sợ uy lực lôi đình sẽ tăng lên mấy lần!

Sau một khắc, lôi vân nứt ra, một thân ảnh từ trong đó xuất hiện, rơi thẳng xuống mặt đất.

- Sư đệ!

Vương Song biến sắc, nhìn bóng dáng rơi xuống, giống như than cốc, không có chút sinh mệnh nào.

Trong một tức, trên mặt đất đập ra một cái hố sâu thật lớn.

Lôi vân trên bầu trời tựa như đã hoàn thành sứ mệnh của mình, chậm rãi biến mất.

Vương Song nhanh như chớp lao tới, nhìn thấy thân hình cháy đen của Dương Mạt, không còn một tia sinh mệnh, trên mặt không kiềm được lo lắng.

- Két.

Một thanh âm rất nhỏ vang lên, làm cho hai mắt Vương sáng lên, thấy được từng mảnh đen rơi khỏi người Dương Mạt, lộ ra da thịt trắng như tuyết.

Đây là một loại tân sinh, Vương Song lúc trước đã trải qua, bây giờ chỉ đổi lại thành Dương Mạt mà thôi.

Vương Song nở một nụ cười hài lòng, cái chết và sự tái sinh của Dương Mạt đã thành công, những tia sáng xanh ngọc tỏa sáng rực rỡ, tạo thành một cái kén, bao bọc lấy Dương Mạt.

Vương Song không quấy rầy, hắn biết, đây là một loại lột xác, đợi đến khi Dương Mạt tỉnh lại, sẽ có một loại biến hóa thoát thai đổi thịt.

- Ấy!

Vương Song chợt nhướng mày, hắn nhận ra một cỗ khí tức cường đại hướng đến nơi này, tốc độ nhanh như ánh sáng, hơn nữa trong đó ẩn chứa một ý niệm lạnh như băng.

Để đảm bảo sự lột xác của Dương Mạt không bị quấy rầy, Vương Song đan hai tay, vận thần thông phong ấn sơn cốc lại, một màn bảo hộ lấp lánh khổng lồ lóe ra bao phủ xuống, che dấu hết tất cả vào trong.

Vương Song quay đầu, nhìn về xa xa phía chân trời, từng đợt ánh sáng nhanh như tia điện rơi xuống, cầm đầu là một nữ nhân lạnh lẽo như băng.

- Là ngươi!

Vương Song kinh ngạc, nữ tử trước mắt chính là người lúc trước hắn nhìn thấy ở tửu lâu.

Đối phương hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc:

- Là các ngươi! Bên trong là bạn đồng hành của ngươi đang độ kiếp!

Vương Song nhướng mày, không trả lời:

- Không biết chư vị có chuyện gì?

- Hỗn xược, chúng ta đang hỏi ngươi!

Nữ tử còn chưa mở miệng, phía sau nàng, một nam tử đã lạnh lùng nói, khí tức trên người những người này đều sắc bén vô cùng, giống như đã trải qua vô số trận sát phạt, không giống đệ tử được nuông chiều từ bé của đại gia tộc chút nào.

Một cỗ khí tức Hóa Thần hậu kỳ lao về phía Vương Song, bọn họ đều đã nhìn ra tu vi của Vương Song, tu vi Hóa Thần sơ kỳ, có thể nói, tùy tiện chọn ra một trong số bọn họ cũng có tu vi cao hơn Vương Song.

- Muốn chết!

Vương Song nổi giận, mình không tìm đối phương gây phiền toái, thật không ngờ lại bị người ta đến tận nhà!

Bạn cần đăng nhập để bình luận