Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1039: Di hình hoán vị! (3)

Hai bên đều bộc phát ra thực lực mạnh nhất của chính mình, phía xa xa, Tào Lệ dẫn thủ hạ của Hầu Phong từ xa nhìn nơi này, trong mắt đều hiện lên một tia khiếp sợ.

- Thực lực thật mạnh!

Không ít người đều gian nan nuốt một ngụm nước miếng, một người có chút chần chờ mở miệng:

- Tào tỷ, chúng ta đầu nhập vào Vương Song, hắn sẽ không chỉ là tạm thời trấn an chúng ta, đợi đến khi sự tình qua đi rồi mới bắt đầu tính sổ sau thu chứ?

Nghe vậy, trong mắt những người khác đều hiện lên một tia lo lắng, hiển nhiên đều có lo lắng như vậy.

- Đúng đó, Tào tỷ, chúng ta là tín nhiệm tỷ, cho nên mới đáp ứng ngươi phản bội Hầu Phong, nếu Vương Song quay đầu đối phó chúng ta, vậy chúng ta thật sự chết không nhắm mắt!

Một người cũng lo lắng mở miệng.

Bọn họ đều nhận được ân huệ của Tào Lệ, có thể nói đều được Tào Lệ cứu mạng, bởi vậy, sau khi Tào Lệ mở miệng lập tức không do dự đã đồng ý, nếu không, làm sao có thể dễ dàng đầu hàng như vậy, hiện giờ nhìn thấy đám người Thu Ảnh Đồng, bị vũ lực của bọn họ chấn nhiếp, sợ Vương Song đến lúc đó thu xong tính sổ, vậy bọn họ sẽ thiệt thòi chết đi được!

Tào Lệ tức giận nhìn bọn họ một cái:

- Ta còn không sợ, các ngươi sợ cái gì! Còn tưởng rằng Vương Song người ta là Hầu Phong, nếu không có tâm tính khoan dung, làm sao có thể phát triển đến mức này!

- Chúng ta đều là thủ hạ của Hầu Phong, tất cả mọi chuyện đều do Hầu Phong làm, cũng đều là hắn phân phó, có liên quan gì tới chúng ta!

Mọi người nghe vậy, biểu tình lo lắng trên mặt hơi thả lỏng. Tào Lệ tiếp tục mở miệng:

- Hơn nữa chúng ta đều là Tiến hóa giả cao cấp, chỉ cần đoàn kết lại, cho dù đặt ở nơi nào, đều là một cỗ lực lượng không thể khinh thường!

- Chỉ cần không phải kẻ ngốc, ai sẽ nhằm vào chúng ta, lập tức lôi kéo chúng ta mới là cách làm chính xác nhất!

- Đúng vậy, Tào tỷ nói rất đúng, về sau chúng ta sẽ gắt gao đi theo phía sau Tào tỷ, ngươi nói cái gì chính là cái đó!

Tào Lệ cũng không phải kẻ ngốc, Tào Lệ là người đầu tiên đầu nhập vào Vương Song, nghĩ đến khẳng định cũng là người khiến thành phố Giang Nam coi trọng nhất. Đồng dạng, Tào Lệ là người của thành phố Trung Vân bọn họ, cũng là điều khiến bọn họ yên tâm nhất, không lo lắng Tào Lệ sẽ tổn hại lợi ích của bọn họ, thậm chí Tào Lệ còn cần mượn nhờ lực lượng của bọn họ để đứng vững gót chân ở thành phố Giang Nam của Vương Song!

Cho nên quan hệ giữa bọn họ có thể nói là có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục! Bởi vậy, cả đám đều là lập tức không ngừng biểu thị thái độ của chính mình.

Đám người Tào Lệ ở phía xa xa bàn tán, mà trung tâm chiến trường, bỗng nhiên xuất hiện một đạo sóng xung kích khủng bố.

Năng lượng cường hãn tản ra bốn phía, san bằng mọi thứ xung quanh, lộ ra một khối đất bằng phẳng!

Hào quang màu xanh của Hầu Phong đối mặt với công kích của mấy người, vẻn vẹn chưa tới ba giây đã hoàn toàn bị nghiền nát!

Màn hào quang màu xanh nghiền nát, hơn mười mũi tên ngăn trở một bộ phận năng lượng sau đó cũng biến mất, thân ảnh Hầu Phong bại lộ trong mắt mọi người!

- Giết!

Tốc độ Chu Ảnh nhanh nhất, giống như một cái bóng, trong nháy mắt đã đến trước người Hầu Phong, một đạo hàn quang trắng như tuyết hiện lên, lúc này, vẻ mặt của Hầu Phong tuyệt vọng, một kích vừa rồi đã tiêu hao hoàn toàn tất cả năng lượng trong cơ thể hắn, hiện tại hoàn toàn dựa vào thân thể của hắn.

Chủy thủ của Chu Ảnh xẹt mạnh qua cổ Hầu Phong, lúc này, công kích của những người khác cũng ngay lập tức rơi vào trên người Hầu Phong.

"Ầm ầm"

Nhìn cảnh tượng xa xa, Tào Lệ khẽ thở dài:

- Kết thúc rồi!

Tất cả mọi người nghe vậy đều có chút phức tạp, ai có thể nghĩ tới Hầu Phong lúc trước còn là người đứng đầu căn cứ thành phố Trung Vân, hiện tại lại ngã xuống, còn chết trong tay cao thủ thành phố Giang Nam!

- Đi thôi, kế tiếp sẽ là thời điểm các ngươi biểu hiện!

Mọi người đi theo Tào Lệ bước về phía trước.

Đám người Thu Ảnh Đồng chém giết Hầu Phong, trên mặt đất chỉ có một đôi cánh chim màu đen và Thanh Nguyên Cung uy lực cực kỳ cường hãn!

- Sau khi trở về giao cho thành chủ!

Thu Ảnh Đồng tiến lên thu hai loại bảo vật này lại, nhìn tàn chi cụt tay trên mặt đất, ánh mắt vô cùng lạnh nhạt, sau đó liếc Đàm Long, trong mắt hiện lên một tia ý tứ khó tả.

- Khụ khụ, đây là chiến lợi phẩm của ta mà!

Đàm Long thấy thế, vội vàng mở miệng:

- Thành chủ lúc trước đã từng nói, phàm là chiến lợi phẩm trong chiến đấu đều thuộc về bản thân!

- Đúng vậy, thành chủ đã nói qua, nhưng đó là chiến đấu cá nhân, đây là một mình ngươi chiến đấu sao?

Tô Vũ ở một bên tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái.

Những người khác ngược lại không có mở miệng, đều coi như không nhìn thấy.

Nhưng Đàm Long thấy Tô Vũ hơi nháy mắt với mình, không khỏi nhìn về phía Chu Ảnh ở một bên, nhất thời trong lòng hô hỏng rồi , không cần đoán cũng biết, sau khi trở về Chu Ảnh chắc chắn sẽ nói chuyện hắn ở chỗ này cho Vương Song!

Bạn cần đăng nhập để bình luận