Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2355: Thời đại viễn cổ! (2)

Một trong số đó còn mang theo một giỏ tre làm bằng dây leo, dường như để đựng trứng của thứ họ gọi là Khai Minh Thú, tản ra từng tia quang mang yếu.

Trên người bọn họ không có chút dấu vết tu hành, nhưng trong thân thể ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, khí huyết dồi dào như là lò nung, Vương Song chắc chắn nếu những người này đều tu hành luyện thể bí thuật, chỉ cần một trăm năm, tôn giả đều sẽ bị bọn họ đánh nát!

Tương tự năm người này nhìn Vương Song, cũng hết sức giật mình, nhưng rất nhanh phát hiện Vương Song là Nhân Tộc, cũng yên lòng.

- Vị bằng hữu này chúng ta là người của Đại Phong, ta là Phong Cổ, ngươi thuộc bộ lạc nào?

Một đại hán cầm đầu thở phào, trong mắt lóe lên một vẻ hiếu kỳ, tiến lên một bước, tò mò hỏi.

- Bộ lạc Đại Phong? Bộ lạc nào?

Vương Song nghe vậy, nghi vấn trong lòng càng thêm nồng đậm, bản thân rốt cuộc đến một nơi quái quỷ gì.

- Ừm, ngươi không phải ở trong bộ lạc xung quanh chúng ta sao?

Nhìn thấy biểu cảm của Vương Song, đại hán này hơi kinh ngạc:

- Chẳng lẽ ngươi từ địa phương khác đến, nhưng làm thế nào vượt qua tuyến phong hỏa của những thiên thần kia?

- Thiên thần, đó là cái gì?

Vương Song cảm giác mỗi chữ đối phương nói hắn đều có thể nghe hiểu, nhưng kết hợp lại với nhau lại hoàn toàn không biết đang nói gì.

Nhìn thấy Vương Song cái gì cũng không hiểu, điệu bộ cái gì cũng không biết, năm người bao gồm cả Phong Cổ nhìn Vương Song với sắc mặt kỳ cục, như thể đang nhìn người ngoài hành tinh.

- Grào.

Lúc này một tiếng rống giận dữ vang lên, lập tức khiến năm người giật mình:

- Không hay rồi, Khai Minh Thú đuổi tới.

Trong mắt bọn hắn cũng hiện lên vẻ kinh hoàng.

Lông mày của Vương Song nhíu lại, khí tức này chỉ có Tinh Chủ cảnh giới, căn bản không tính là cường đại, một ánh mắt của bản thân đủ để chém giết.

Nhưng hắn không vội xuất thủ, mà muốn nhìn xem cái gọi là Khai Minh Thú này có phải dị thú thời đại Viễn Cổ hay không.

- Đùng .

Một tiếng lớn một cái bóng chậm rãi tiến vào trong sơn động, đó là một dị thú thân thể lão hổ, còn có chín cái đầu, khoảng chừng ba trượng.

Mặc dù đối với Vương Song không tính là gì, nhưng đối với năm người chưa tu hành này mà nói chính là một dạng thần linh tồn tại.

Sắc mặt năm người tái nhợt, nhưng đều nắm chặt trường thương trong tay, chuẩn bị liều mạng một trận.

- Chỉ đáng tiếc trứng của Khai Minh Thú này nếu như Phong Hiên có thể ăn hết thực lực của hắn sẽ mạnh hơn so với chúng ta, tương lai bộ lạc Đại Phong chúng ta sẽ trở thành bộ lạc ưu tú nhất!

Một người tiếc nuối nói.

Phong Cổ cầm đầu trong mắt lóe lên một tia hung ác:

- Bất kể như thế nào, cho dù chết cũng phải gặm một miếng thịt của gia hỏa này!

Trong lòng Vương Song giật mình, đây thật sự là Khai Minh Thú, một trong những dị thú thời đại viễn cổ.

Lúc này trong lòng hắn nổi lên một dự cảm không tốt, hắn biết mình bị Nhân Hoàng kéo vào khe hở thời không, có lẽ bản thân đến không đúng lúc.

Khai Minh Giác này nhìn năm người với con ngươi to lớn, trong mắt rõ ràng hiện lên vẻ khinh thường, đây căn bản là chướng mắt bọn họ, cho dù liều mạng cũng không có khả năng đả thương nó.

Điều nó quan tâm hơn chính là đời sau của mình, lại bị đám Nhân Tộc ghê tởm này cướp đi, xem ra đối với chủng tộc này vẫn là quá tốt rồi, một đám huyết thực, lại dám đến trộm cắp đời sau của Khai Minh Thú nó!

Có điều, Khai Minh Thú này cũng nhìn thấy Vương Song, trong con mắt to lớn hiện lên vẻ nghi ngờ, từ trên người Vương Song, hắn không phát hiện ra chút khí tức nào, dưới cái nhìn của nó so với năm người yếu hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng bản năng làm dị thú lại cảm giác được có chút sợ hãi, không sai, chính là sợ hãi giống như đối mặt không phải một Nhân Tộc nhỏ yếu, mà là một Thôn Thiên Cự Thú!

Nhưng mà muốn gia hoả của nó buông tha năm người này mạo phạm này, cái này không thể nào, vì vậy, Khai Minh Thú há to miệng, chuẩn bị trực tiếp mang năm người thôn phệ.

- Xoẹt.

Bỗng nhiên một cỗ uy áp đáng sợ giáng xuống, Khai Minh Thú cảm giác giống như trời sập, không đúng, đây là đại tôn cho khí tức của nó, cũng chỉ có những đại tôn tồn tại cấp bậc kia mới có loại thiên uy vô thượng này.

- Rầm.

Khai Minh Thú trực tiếp quỳ xuống, bị cỗ uy áp này gắt gao trấn áp trên mặt đất.

- Điều, điều này sao có thể?

Đại não của Khai Minh Thú nhất thời sửng sốt, không chỉ có nó, còn có năm người bộ lạc Đại Phong, đều chuẩn bị hy sinh kỹ càng, ai biết sau một khắc, Khai Minh Thú này vừa rồi còn uy phong lẫm liệt lập tức quỳ trước mặt bọn họ.

Bọn họ đều liếc nhau, trong mắt lóe lên vẻ nghi ngờ, cỗ uy áp này của Vương Song chủ yếu nhằm vào Khai Minh Thú, vì vậy bọn họ không có chút cảm giác gì.

Lúc này, Vương Song đi về phía trước, đi thẳng tới trước mặt dị thú này, không nói nhảm mà hai tay một điểm, không ai lập tức phát hiện kinh hoàng, theo một chỉ của Vương Song, trên đầu của Khai Minh Thú xuất hiện vô số tình cảnh, giống như là cưỡi ngựa xem hoa, bị Vương Song biết được.

- Đây, đây là thủ đoạn của Thần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận