Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 609: Đằng Dã Thứ Lang tìm đường chết!

- Nhưng Lưu Mộng Vũ đã chạy ra ngoài, tin tưởng nàng sẽ đi tìm Vương đại ca, Vương đại ca là Tiến Hóa Giả, hắn nhất định sẽ tới cứu chúng ta!

Các nàng đều tự an ủi mình như thế ở trong lòng, bọn họ đều tin tưởng Vương Song sẽ tới cứu mình, có điều lại không xác định được thời gian, vạn nhất Vương Song tới chậm, chỉ sợ các nàng....

Trương Dũng nhướng mày, không để ý đến lời của bọn họ, ánh mắt lửa nóng cũng nhìn các nàng một chút, sau đó cung kính cúi đầu, nhìn hai người phía sau, một người trẻ tuổi chính là Đằng Dã Thứ Lang trước đó Vương Song giáo huấn, còn một người là một tên mặt mày hung hãn, chính là lão đại Đỗ ca của hắn, cũng là một tên tiểu đầu mục ở Hòa Bình Xã.

- Ha ha, Trương Dũng, lần này làm không tệ, ta sẽ nhớ nhớ ngươi một công!

Ánh mắt Đỗ ca lộ ra một tia hài lòng, vỗ vỗ bả vai Trương Dũng, sau đó có chút nghiền ngẫm mở miệng:

- Nữ nhân lần trước ngươi đưa tới kia rất lợi hại, có điều chơi không tốt, khi nào thì...tìm cho ta người nữa.

- Đỗ ca, nữ nhân này là nữ nhi của nữ nhân kia, tuy mặt bị hủy dung, nhưng nghe nói nàng trước kia thế nhưng là cấp bậc hoa khôi, dáng người cũng là nhất lưu.

Trên mặt Trương Dũng lộ ra ý cười, một mặt nịnh nọt mở miệng:

- Nữ nhân nha, tắt đèn kỳ thật đều giống nhau.

Đỗ ca nhìn thoáng qua Hồ Văn Văn, nhìn thấy các vết sẹo khủng bố trên mặt kia, nhướng mày, có điều nghe Trương Dũng, tâm lý giống như bị mèo bắt, hắn thích nhất là Mẫu Nữ Hoa, mà Trương Dũng chính là nhìn ra điểm này, cho nên làm hắn động tâm.

- Được rồi, không tồi.

Đỗ ca lộ ra một tia ý cười.

- Đằng Dã thiếu gia, ngươi xem?

Có điều Đỗ ca cũng biết hiện giờ ở chỗ này ai là người chủ trì, một mặt cung kính nhìn Đằng Dã Thứ Lang, đây chính là nhi tử của Đằng Dã Nguyên Nhất, mình có thể không đắc tội nổi, về sau thăng quan phát tài còn phải trông cậy vào đối phương đề bạt.

- Hai nữ nhân này là của ta, người ngươi muốn thì lấy đi chơi đi! Có điều bây giờ còn chưa được, ta phải dẫn tên gia hỏa đã dám vặn gãy tay ta ra ngoài trước!

Trên mặt Đằng Dã Thứ lang hiện lên một tia hung ác, cổ tay phải mềm oặt, giống như không có một chút sức lực, nhìn cổ tay mình, hắn liền nhớ lại loại đau nhức khắc cốt ghi tâm kia, lại phẫn nộ.

- Lần này, ta muốn ở trước mặt hắn chơi nữ nhân của hắn, để hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn, bất lực, sau đó lại cắt từng mảnh thịt của hắn, băm hắn cho Zombies ăn.

Nghe lời ngoan độc của Đằng Dã Thứ Lang, hai người đều rùng mình, không khỏi nhìn về phía bốn tên đại hán áo đen bên cạnh, bốn người này đều là Đằng Dã Thứ Lang muốn từ cha của hắn, đều là cao thủ nhất lưu, có thể gọi là binh lính của vua, chính là vì đối phó Vương Song, trước đó bọn họ đã thấy được thực lực đối phương, thức lực của Lưu Mộng Vũ ở trong người bình thường cũng coi như cao thủ, dù cho một bộ đội đặc chủng cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng, còn là dưới thế đang đánh lén, thế nhưng là mấy tên này quả thực kịp phản ứng, chỉ một người bị quẹt làm bị thương bả vai.

- Nữ nhân kia đào tẩu vừa lúc, hẳn là trở về tìm gia hoả kia, ta ngược lại muốn xem xem, hắn đến cùng lợi hại bao nhiêu, có phải là có thể chống lại đạn luôn hay không?

Đằng Dã Thứ Lang cười lạnh, vì hành động lần này, hắn không chỉ mang đến bốn đại cao thủ, còn chuẩn bị một nhóm vũ khí, căn bản không sợ Vương Song đến, chỉ sợ hắn không dám tới.

- Đằng Dã thiếu gia, vạn nhất hắn không dám tới thì làm sao bây giờ?

Đỗ ca một bên nhỏ giọng hỏi. Dù sao đội hình mạnh như vậy, người bình thường thật đúng là chưa chắc có dũng khí tới cứu người.

- Sẽ không, ta nghe qua, hắn đối với mấy nữ nhân này đặc biệt ưa thích, bản lĩnh của hắn hẳn là không kém, anh hùng cứu mỹ nhân, tuổi trẻ khí thịnh, đây chính là cơ hội tốt làm hắn náo động, một tên tiểu tử nhiệt huyết sao lại trơ mắt nhìn nữ nhân của mình bị người bắt đi chứ?

Trương Dũng bên cạnh cười rộ lên, một mặt khẳng định mở miệng.

- Không tệ, vạn nhất hắn không đến, ta cách mỗi giờ đưa cho hắn một bộ phận trên người mấy nữ nhân này, ta cũng không tin hắn không đến!

Đằng Dã Thứ Lang cũng cười lạnh.

Nói xong ngồi xổm người xuống, nhìn các nàng một mặt phẫn nộ, rút vải bông trong miệng bọn họ ra.

- Muốn nói gì mau nói, nếu không lát nữa không có cơ hội!

- Vương bát đản, lão công ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!

Vẻ mặt Đồng Vũ phẫn nộ mở miệng mắng.

- Chờ lão công ta đến, nhất định cắt tất cả các ngươi thành miếng cho chó ăn!

Bạch Manh Manh cũng một mặt tức giận mở miệng.

Hồ Văn Văn không mắng bọn họ, mà là gắt gao nhìn Đỗ ca:

- Mẫu thân của ta thế nào?

m thanh nàng run rẩy, vừa mới nghe được lời bọn họ, trong nội tâm nàng hiện lên một tia dự cảm không tốt.

- Ha ha, chết thì không chết, bị ta ban thưởng cho các huynh đệ chơi, hiện tại không biết còn sống hay không.

Đỗ ca nhún nhún vai, một mặt không quan trọng mở miệng, nói xong, ánh mắt đánh giá nàng một vòng:

- Thật sự là đáng tiếc, phụ thân ngươi cũng thật sự nỡ xuống tay, hủy đi khuôn mặt xinh đẹp như vậy, có điều Trương Dũng nói đúng, tắt đèn vẫn có thể dùng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận