Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1822: Thách Đấu! (2)

Vương Song bọn họ nhìn về phía những người này, đám này chẳng qua mấy chục người, số lượng so với bọn họ vẫn chưa tới một nửa, nhưng khí tức trên những người này đều mạnh mẽ đến đáng sợ, giẫm đạp không gian lôi phong rầm rầm.

Năng lượng trên người những người này và bọn người Vương Song hoàn toàn khác biệt, thuộc về lực lượng đặc biệt của Dị Vực chi nhân, không hợp với thiên địa này.

Đám người Vương Song nhìn người cầm đầu, đó là nam tử rất hoàn mỹ, dáng người thon dài, toàn thân bao phủ từng tầng thần quang nhạt, vô số Thần Hoàn vây quanh sau đầu đối phương, trợ giúp đối phương giống như nhất tôn Tiên Vương lâm thế.

Giọng nói vừa rồi, là từ miệng đối phương truyền đến, giọng nói dịu dàng, nhưng ẩn chứa chút uy nghiêm vô hình, khiến trong lòng đám người Vương Song sinh ra áp lực.

- Ngươi là?

Vương Song nghiêm túc nhìn đối phương, cả người bắp thịt toàn bộ căng cứng, da đầu gần như nổ tung, một cảm giác mãnh liệt có nguy cơ sinh tử, Vương Song chưa từng cảm giác được kiểu áp lực này trên người nào, cho dù lúc trước khi giết hại Thần Tôn bị áp chế cảnh giới, Vương Song cũng chưa từng cảm nhận được áp lực này.

- Vương Song!

Bỗng phía xa xuất hiện một tiếng vui mừng, Vương Song nghe được âm thanh này trong nháy mắt, nhận ra thân phận đối phương là Tần Vũ!

Quả nhiên lát sau, đám người Tần Vũ và Giang Hồng Nguyệt ở bên phải sân trời xuất hiện, đi tới đây.

- Lộ dẫn thứ hai trong tay các ngươi!

Vương Song hơi kinh ngạc nhìn bọn hắn.

- Ha ha, nhìn các ngươi, ta biết chuyện tiếp theo so với tưởng tượng của ta dễ giải quyết hơn rồi.

Tần Vũ vừa cười vừa nói, dẫn theo hơn trăm người trùng trùng điệp điệp đến trước mặt Vương Song.

- Đáng tiếc, thiên kiêu của chúng ta đi vào đủ mấy ngàn, nhưng đa số đều phân bố ở các Đại Tiểu Thế Giới, không thể tập hợp, có thể tập hợp được hơn trăm người này coi như khó rồi.

Tần Vũ thở dài một tiếng, nhìn hơn trăm người phía sau mình, lẩm bẩm. Lập tức tinh thần hắn chấn động, mở miệng cười nói,

- Chỉ là cộng thêm các ngươi, có lẽ chắc đủ để đối phó với đám người trước mắt này.

Hai bên người bọn họ đứng cùng một chỗ, số lượng gấp bốn lần đối diện, khí tức mọi người tập hợp cùng một chỗ, giống như một đầu Đại Long muốn vượt không lên, một áp lực cực kì khủng bố phía đối diện.

Phát giác được khí tức đáng sợ này, nam tử đối diện vẻ mặt hơi đông cứng, nụ cười trên mặt dần dần thu lại, nhìn đám người Vương Song, ngữ khí bình thản mở miệng,

- Ha ha, xem ra lần này người của các ngươi đến từ Đông Tinh Vực không ít, chả trách có khí thế như vậy.

- Nhưng nơi này, nhiều người thì có ích gì chứ.

Lời vừa dứt, có một đám người rơi xuống đây.

- Ầm.

Mấy chục thân ảnh rơi vào nam tử bên cạnh, làm số người của đối phương đạt tới trên trăm!

Người của hai phe đứng thẳng trên sân trời, khí thế giương cung bạt kiếm.

Đám người Vương Song nhíu mày, dù bây giờ số lượng bọn họ chiếm ưu thế, nhưng thật sự chém giết đối phương, chỉ sợ dù thắng lợi cũng tổn thất nặng nề.

Kết quả này, tuyệt đối không phải là thứ bọn hắn muốn nhìn thấy.

Lam công tử đối diện bày ra vẻ mặt không quan tâm, khóe miệng khôi phục ý cười, nhìn một màn trước mắt này, tự đắc nói.

- Các ngươi có hai cái Lộ dẫn, chúng ta cũng có hai cái, ta nghĩ, ai cũng muốn có được Lộ dẫn trong tay đối phương.

- Nếu như chúng ta hai phe liều mạng chém giết vậy, ta thật ra không quan tâm, nhưng các ngươi sợ là ít nhất cũng phải thương vong hơn nửa, hơn nữa còn chưa chắc có thể đoạt được Lộ dẫn từ trong tay chúng ta.

- Ngươi muốn nói gì!

Ánh mắt Vương Song dừng lại, trầm giọng hỏi, đối phương đã nói ra những lời này, chứng tỏ đối phương nhất định có mưu đồ.

- Ta muốn nói, nếu cùng mọi người đánh trận sống chết, không bằng chúng ta chơi trò chơi.

Lam công tử nở nụ cười, nhẹ giọng, ngữ khí lạnh nhạt.

- Chúng ta lấy hai cái Lộ dẫn làm tiền đặt cược, mỗi bên rút ra mười người, năm trong ba trận thắng, mười trận đấu, chỉ cần một bên thắng được sáu trận, như vậy thì có thể lấy được hai cái Lộ dẫn của đối phương!

- Năm trận một vòng, sau hai vòng quyết định bên nào có thể có được tất cả Lộ dẫn, các ngươi thấy thế nào?

Nghe được đề nghị của đối phương, bọn người Vương Song, Tần Vũ, Mạnh Tinh Vân, Giang Hồng Nguyệt liếc mắt nhìn nhau.

- Mười trận giao đấu, năm trong ba trận thắng, bên chúng ta, ta là một, Vương Huynh, Giang tiên tử, còn có Bách Hoa Tiên Tử của Bách Hoa Tiên tông, huynh đệ Phong Vân Vô Kỵ của Phong Vũ môn, Tiêu Tuyệt Trần của Thần Kiếm tông, Mạc Đạo của Mạc gia, Bạch Thiên La của Bạch gia, cùng với huynh đệ Thạch Lâm của Thạch gia….

Tần Vũ nhìn mọi người, nói ra mấy cái tên, đây đều là cao thủ hàng đầu bên bọn hắn, mỗi một người chọn ra đều không kém chút nào.

Trong đó có những người xuất thân từ tông môn siêu cấp, có người tới từ gia tộc siêu cấp của Đại Tần Đế Quốc, dù là lực chiến đấu, hay thiên phú, đều là sự tồn tại đỉnh cao trong mọi người.

- Chỉ cần thắng được sáu trận, chúng ta có thể có được hai Lộ dẫn cuối cùng, ta cảm thấy có thể thử một lần, nhưng ta lo lắng đối phương không nhận thua, dù sao Lộ dẫn ở bên đối phương, nếu chúng ta thắng, bọn họ không nhận thua, cũng không có cách nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận