Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1477: Tầm Linh Cầu (2)

Vương Song cũng không khách khí với hắn, trực tiếp bỏ Nguyên Linh Thảo vào Trữ Vật Giới của mình.

- Được rồi, chúng ta tiếp tục xuất phát, sau này chỉ cần Tầm Linh Cầu phát ra hồng quang không mạnh, vậy mọi người đều có thể đi tìm, như vậy cũng có tác dụng tu luyện.

- Đa tạ Đoàn sư huynh!

Đệ tử khác nghe vậy, đều vui mừng nói lời cảm tạ. Hiển nhiên, phương thức thế này cực kỳ thích hợp với bọn họ.

Vương Song khinh thường bĩu môi, sau đó, mọi người tiếp tục đi về phía trước, có Tầm Linh Cầu này, tốc độ tìm kiếm bảo vật của mọi người cũng nhanh lên rất nhiều, không chỉ là Đoạn Thiên Nhai, Tư Không Tuyết mà những đệ tử cảnh giới Siêu Phàm đều có thể ra tay, đi theo hồng quang mà Tầm Linh Cầu phát ra để tìm kiếm bảo vật.

Thời gian nhoáng một cái cũng là ba ngày, đám người Đoạn Thiên Nhai đã thu hoạch được trong phạm vi hàng ngàn kilomet, số lượng linh dược lấy được nhiều vô số kể, đồng thời, không chỉ có linh dược, ngẫu nhiên còn có thể tìm được một số thần binh ẩn chứa nguyên lực cường đại dao động.

Ba ngày nay, bọn họ phát hiện quần thể nhỏ Cung Điện quần thể, chỉ có mấy toà đại điện, và vài chục tòa cung điện nhìn cực kỳ bình thường, những thần binh kia, đều tìm được ở trong cung điện.

- Ngừng!

Đoạn Thiên Nhai vung tay lên, đám người Vương Song đều dừng lại.

Lúc này, trong tay hắn, Tầm Linh Châu kia xuất hiện một đạo quang mang cực lớn, khoảng chừng một nắm đấm, đỏ đến loá mắt, đám ngườ Vương Song đều giật mình, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Tầm Linh Châu có phản ứng mãnh liệt như vậy.

- Xung quanh nhất định có bảo vật cường đại, chúng ta phải đuổi sát theo sau.

Đoạn Thiên Nhai trầm giọng nói, thân ảnh hóa thành lưu quang, cấp tốc theo sau, những người khác thấy thế, đều là theo thật sát.

Tốc độ hồng quang củaTầm Linh Châu rất nhanh, chỉ trong vòng vài giây, đã bay được hơn mười kilomet, chờ đến lúc bọn họ chạy đến phía sau, đã phát hiện hồng quang rơi vào bên trong một rừng cây.

Ở trong rừng cây, một hông hoa trắng tản ra ánh sáng, khí tức kỳ dị truyền đến, khiến người ta cảm thấy vô cùng hoàn mỹ.

- Đây là... Bổ Thiên Thảo!

Ánh mắt Đoạn Thiên Nhai ngưng tụ, lập tức chấn kinh nói, sa đó, vẻ mặt hắn nhừng như điên, dường như đây là một chuyện không thể tin được.

Mà khi Vương Song nhìn thấy thấy cây linh dược cũng nhận ra nó, lúc trước Chu lão vì trị thương cho Dương Mạt, cũng lấy một cây Bổ Thiên Thảo ở trong cấm địa, không ngờ ở đây cũng có một cây.

Nghĩ đến vết nứt trong cơ thể mình có hạt giống của Vị Lai Thân, Vương Song biết, bản thân nhất định phải có được cây linh dược này!

Nhưng mà, nơi này không chỉ có Vổ Thiên Thảo, ở một bên, một con linh thú lớn chừng một kilomet chậm rãi mở mắt, nhìn bọn họ, con linh thú này giống như một con sói, nhưng đôi mắt của nó lại đỏ tươi, bộ lông trên người đều trắng như tuyết, gần như trong suốt.

Bốn móng vuốt của nó vô cùng sắc bén, tản ra từng đợt hàn quang.

Làm người ta kinh ngạc nhất là, lúc con sói này đứng dậy, ánh sáng xung quanh cơ thể nó cơ hồ nuốt chửng đối phương, khí tức Hóa Thần hậu kỳ mơ hồ xuất hiện, khiến đám người Vương Song không khỏi hít sâu một hơi.

- Đây là sói?

Đoạn Thiên Nhai nhíu mày, cảm nhận được địch ý của con sói này, mơ hồ cũng hiểu được đối phương không dễ chọc, nhưng cây Bổ Thiên Thảo kia là một loại chí bảo, có thể tra lậu bổ khuyết, có thể sửa đổi sai lầm trên con đường tu hành của mình, khiến cơ thể càng thêm hoàn mỹ.

Hắn tin chắc, có được cây Bổ Thiên Thảo này, thức lực của Đoạn Thiên Nhai hắn tuyệt đối có thể tăng gấp đôi hiện tại, đến lúc đó, đám người Sở Vân Phàm, Ngân Phong sẽ bị mình bỏ xa, cho dù Lâm Kinh Thiên có đấu với mình, hắn cũng chưa chắc sẽ thất bại, đến lúc đó, vị trí tông chủ Thanh Nguyên Tông sẽ thuộc về mình!

- Không cần biết ngươi là linh thú gì, dám cản đường ta, cũng chỉ có con đường chết!

Đoạn Thiên Nhai lạnh lùng nói.

- Gào

Con sói lớn kia một tiếng gầm nhẹ, bốn cái móng vuốt không ngừng ma sát mặt đất, khí tức hung tàn bạo ngược truyền đến, nó dường như đang uy hiếp Đoạn Thiên Nhai, thông qua hương thức này để cảnh cáo Đoạn Thiên Nhai, khiến bọn họ rời đi.

- Đã bị bọn ta phát hiện, vậy chính là của bọn ta!

Đoạn Thiên Nhai cười lạnh một tiếng, nguyên lực trong người bắt đầu tăng lên…

- Gào

Thấy đám người Đoạn Thiên Nhai không để ý đến mình, đôi mắt huyết hồng của con linh thú này càng thêm nồng đậm, dường như muốn chảy ra máu, khí tực cực kỳ khủng bố xuất hiện.

- Cẩn thận!

Đột nhiên, Đoạn Thiên Nhai quát to một tiếng, nguyên lực Hóa Thần đỉnh phong phát ra cuồn cuộn, tạo ra một bình phong nguyên lực chắn trước mặt mọi người.

Sau vài giây, mọi người nhìn thấy thân ảnh của con linh thú đã biến mất, hóa thành một đạo bạch quang xé rách không gian, bay thẳng về nơi này!

- Ầm

Móng vuốt của linh thủ đánh thẳng lên màn chắn của Đoạn Thiên Nhai, phía trên màn chắn nổi lên từng gợn sóng lăn tăn, cũng không bị phá tan.

- Giết!

Đoạn Thiên Nhai quát lạnh một tiếng, nguyên lực mãnh liệt như biển tuôn ra, một quyền đánh tới, sức mạnh khủng bố trực tiếp rơi vào trên người linh thú.

- Bốp

Nhưng mà, một quyền này của Đoạn Thiên Nhai không hề có chút tác dụng với con linh thú này, chỉ đánh vào tàn ảnh mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận