Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1510: Chu Tước ấn

Cả hai công kích đều đang triệt tiêu lẫn nhau, Vương Song vô cùng giật mình, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy có người lại có thể ngăn cản được đòn công sát của Đao Vực mình.

Hắn giật mình, Đường Tâm Liên càng thêm chấn động, bây giờ nàng là Hóa Thần Cảnh Giới cường giả, cùng một tên siêu phàm sơ kỳ võ giả chiến đấu, thần thông đều mạnh nhất cũng không thể nào đánh giết đối phương, loại thực lực kinh khủng này, cho dù nàng thân là Nguyên Linh thể, cũng thực sự giật mình!

- Nhất niệm hoa khai!

Đường Tâm Liên khẽ quát một tiếng, thanh âm vừa hạ xuống, vô số cánh hoa nở rộ, nguyên lực Hóa Thần cấp bậc thôi động từng bóng người hư huyễn màu vàng kim nhạt xuất hiện trên mặt cánh hoa, đây chính là Tuyệt Thế Thần Thông của Nguyên Linh Tông bọn họ, đã từng sử dụng với Vương Song, có thể là lúc trước bởi vì nguyên nhân tu vi không thể thi triển một phần trăm uy lực.

Hiện tại đã tấn cấp Hóa Thần, một thức này uy lực rốt cục có thể chính thức hiện ra một chút phong thái!

Vô số bóng người hư huyễn xuất hiện, đồng thời xuất thủ, đánh tới Vương Song, mỗi một bóng người giống như một tiểu thế giới, đồng thời xuất thủ, cho dù Hóa Thần hậu kỳ cường giả cũng phải tránh lui!

- Rầm.

Lực lượng kinh khủng dao động quét sạch tứ phương, Thuần Nguyên chi hà lần nữa bạo động, một cỗ lực lượng cường đại đến cực hạn bạo phát, đám người Chu Thông vốn dĩ cách nơi này vài trăm mét đột nhiên lui lại.

- Cái này, đây chính là thực lực chân thật của bọn họ sao…

Sắc mặt ba người Chu Thông tái nhợt nhìn một màn này, vì hai người một chiêu này của hai người mà chảy mồ hôi lạnh.

Chờ hết thảy tán đi, thân ảnh Vương Song cùng Đường Tâm Liên lộ ra, ánh mắt Vương Song ngưng trọng, một thân áo bào phần phật, bên trong mười mét đao quang biến mất, mà đối diện, Đường Tâm Liên giống như sắp cuốn theo chiều gió, có một loại khí tức siêu nhiên biến ảo khôn lường.

Lúc này, Đường Tâm Liên cũng không bị thương gì nhưng trong mắt nàng có một vòng kinh hãi, nhìn Vương Song, nàng nhịn không được mở miệng:

- Thực lực ngươi vậy mà lại mạnh lên rồi!

Trong miệng nàng mạnh lên không phải là bởi vì tu vi đề bạt mà mạnh lên, mà là tự thân nội tình, lực chiến đấu trong đồng cấp!

Theo suy nghĩ của nàng, có lẽ Vương Song thực lực siêu phàm sơ kỳ có thể miến cưỡng nhất chiến với Hóa Thần hậu kỳ, cùng mình đối đầu hẳn là sẽ chiếm cứ hạ phong, thế nhưng nhất kích vừa rồi hoàn toàn đánh nát suy nghĩ của nàng, thực lực của Vương Song hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của nàng.

Vương Song khẽ cười một tiếng, không đáp lại, vừa rồi gần như là một thức mạnh nhất của hắn rồi, không nghĩ tới Đường Tâm Liên ngay cả cọng tóc cũng không tổn hao gì mà ngăn lại, xem ra thực lực đối phương đã gần Hóa Thần đỉnh phong rồi.

- Ta nói được thì làm được, ngươi có thể đi, nếu như sau này thật có một ngày như vậy, ta sẽ cho các ngươi Nguyên Linh Tông một chút sinh cơ...

Vương Song nhàn nhạt mở miệng.

- Cám ơn...

Đường Tâm Liên thì thào nói nhỏ, thân thể hóa thành một chùm Hồng Quang biến mất tại nguyên chỗ...

Nhìn thấy Đường Tâm Liên rời đi, ba người Chu Thông tiến lên, nhìn Vương Song, đang muốn nói cái gì, Vương Song khoát khoát tay, ngăn bọn họ hỏi thăm, khẽ cười một tiếng:

- Chu sư huynh, Thuần Dương Chi Hà không có người cùng chúng ta đoạt, cũng đã đến lúc chúng ta hưởng thụ rồi!

Nghe vậy, ba người Chu Thông bật cười, Thuần Dương Chi Hà lớn như vậy, hiện tại chỉ có bốn người bọn họ sử dụng...

Nước sông Thuần Dương Chi Hà “Ào ào” chảy xuôi, từ không gian không biết tên nào đó rơi xuống, hướng về nơi xa, như cùng một Thiên Hà.

Thân ảnh Vương Song chậm rãi đứng vững trước Thuần Dương Chi Hà, vươn hai tay, cảm nhận Thuần Dương chi khí từ trong không gian chảy ra, cảm nhận được cỗ năng lượng này, trong cơ thể hắn nguyên lực màu vàng óng dường như cũng đang sôi trào.

Thân thể hắn dường như đang không ngừng phát ra từng đạo từng đạo tín hiệu, muốn thôn phệ tất cả những năng lượng này.

Vương Song quay đầu, chào hỏi ba người một tiếng, chậm rãi chìm vào đáy sông.

Thân thể của hắn xuất hiện một hắc động, giống như vực sâu không đáy, từng đạo từng đạo nguyên khí tinh thuần đến cực hạn, nồng đậm đến cực hạn điên cuồng vọt vào trong thân thể hắn, nhưng Nguyên Lực rất nhiều, Vương Song lẳng lặng ngồi xếp bằng, không hề động đây.

Trong nguyên khí vô cùng vô tận này, một chút Thuần Dương chi khí màu trắng như khói bụi cũng được chất chứa bên trong nguyên khí bên trong, bị Vương Song hấp thu.

Theo hấp thu những Thuần Dương chi khí, nguyên lực màu vàng óng của Vương Song dường như biến thành một Thao Thiết, thôn phệ hết những Nguyên Lực này, không để lại một chút nào mà hấp thu Thuần Dương chi khí, trên nguyên lực màu vàng óng mơ hồ có thể nhìn thấy một chút linh tính.

- Thuần Dương Hóa Thần, Thần Khí hợp nhất, Nguyên Lực có được một chút linh tính...

Trong lòng Vương Song có chút hiểu ra, Hóa Thần Cảnh Giới, không chỉ là thành Hóa Thần, thân thể, Nguyên Lực sẽ lần nữa lột xác, tiến gần thêm một bước đến “Thần Linh”.

Nhìn thấy Nguyên Lực chậm rãi thôn phệ Thuần Dương chi khí, Vương Song biết việc này cần một khoảng thời gian không ngắn, cho nên, hắn nhắm mắt lại, tâm phân hai dùng, một phần dùng để khống chế sự lột xác nguyên lực trong cơ thể một phần bắt đầu lĩnh hội đủ loại thần thông trên người mình, hắn biết, chờ đến khi mình lần nữa xuất quan, chỉ sợ cũng phải đối mặt với các đại chân truyền Hóa Thần đỉnh phong bản thân nhất định phải tăng trạng thái lên tới cực hạn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận