Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1200: Tần Mẫn gặp nạn! (2)

Nghĩ đến đám người Chu Ảnh, Ngạn Tiểu Ngư xuất hiện tại căn cứ ở thành phố Thịnh Hải trước đó, trái tim căng thẳng của Tần Mẫn dần bình tĩnh lại, nàng cũng có chút lo lắng, mặc dù nàng bình thường rất tùy tiện, nhưng bảo nàng chủ động tiếp cận một nam nhân, cho dù nam nhân này đã từng có một vị trí rất lớn trong lòng nàng, giờ sắp gặp lại, nàng vẫn cảm thấy tim mình sắp loạn nhịp.

- Cái tên Vương Song, nếu hắn giả bộ không biết lão nương, lão nương tuyệt đối sẽ nâng chân tiễn hắn đi!

Tần Mẫn lẩm bẩm một mình, tựa như đang động viên chính mình.

Hai nữ nhân tiếp tục nhỏ giọng trò chuyện, Tiết Ngưng tiếp tục thăm dò Tần Mẫn như thế nào gặp được Vương Song, muốn biết mối quan hệ giữa Tần Mẫn cùng Vương Song có thân hay không.

Trong mắt Tần Mẫn hiện lên một tia ký ức, từ trong túi xách bên cạnh lấy ra một món đồ có phần cũ kỹ, mặt dây chuyền hình con thỏ nhỏ.

- Đây là?

Tiết Ngưng có chút khó hiểu hỏi Tần Mẫn.

- Thứ này lúc đi ta đưa cho hắn, là một đôi, hắn có một cái, không biết có còn hay không!

Tần Mẫn cười nhạt nói. Tiết Ngưng cầm lấy mặt dây chuyền, nhìn nó vài lần và xác nhận rằng đó là một mặt dây chuyền rất bình thường, loại có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi trên đường phố!

Tần Phong ở trước mặt nàng cũng vểnh tai lên, trong lòng tinh thần hóng chuyện hừng hực!

- E rằng hắn đã sớm vứt thứ này, bây giờ hắn là nhân vật đỉnh phong nhất của Hoa Quốc, sao có thể còn nhớ tới ta!

Tần Mẫn thở dài, tựa như có chút sầu não.

Mà khi bọn họ đang nói chuyện ở chỗ này, không gian phía trước dường như hơi vặn vẹo, sau đó chiếc xe phía trước nhìn thấy khoảng không phía trước có một khoảng trống, một nam tử trông không giống người đang đứng ở phía trước, và sau đó vết nứt biến mất như chưa từng xuất hiện!

- Cảnh giác!

Chiếc xe phía trước đột nhiên phanh gấp, sau đó là tiếng chuông báo động vang lên, âm thanh gấp gáp truyền đến, sau đó, tất cả các phương tiện đều dừng lại, vệ sĩ xuống xe, nấp sau xe chĩa súng vào nhân vật xuất hiện đột ngột kia, còn chiếc xe ở chính giữa thì được mọi người bao vây ngay chính giữa!

Tất cả nói thì dài, nhưng rất nhiều vệ sĩ lại có phản ứng cực nhanh, đám người Tần Mẫn còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy xe mình phanh gấp!

- Sao vậy?

Tiết Ngưng ngạc nhiên hỏi, nhưng nàng không quá lo lắng.

Trong lòng thì nghĩ làm gì có nguy hiểm gì, bây giờ, Zombie và biến dị thú ở Hoa Quốc gần như bị giết sạch, còn được Tần Phong bảo vệ, hơn nữa, điều quan trọng là Tần Mẫn có quan hệ mật thiết với Vương Song, dù là ở Hoa Quốc, hay là toàn thế giới, ai dám ăn gan hùm mật gấu tấn công Tần Mẫn!

Trong lòng Tần Mẫn hiện lên một tia khẩn trương, nàng nắm chặt mặt dây chuyền trong tay, lo lắng nhìn Tần Phong:

- Tần thúc, làm sao vậy?

- Các ngươi không được xuống xe, ta đi xem một chút!

Trên mặt Tần Phong hiện lên một tia ngưng trọng, vừa rồi, hắn tựa như cảm ứng được một cổ khí thế không gì sánh được, giống như một cơn lốc xoáy, mà hắn gần như ở trung tâm lốc xoáy, giống như một chiếc thuyền phẳng lặng trước đợt sóng lớn!

Nàng cũng vô cùng bàng hoàng, thậm chí còn có linh cảm chẳng lành.

- A Mẫn, liên lạc với Vương Song!

Trước khi xuống xe, Tần Phong quay đầu lại nói cái gì, sau đó nói với tài xế nói:

- Quay xe rời đi!

Lái xe bên cạnh xem ra cũng là một vệ sĩ dày dặn kinh nghiệm, nghe thấy Tần Phong nói như vậy, sắc mặt ngưng trọng, nặng nề gật đầu, không nói một lời đạp chân côn, vào số, kéo phanh tay, lên trên chân ga, tất cả chỉ trong một lần, một cú xoay mạnh nhảy ra khỏi giữa những chiếc xe địa hình, và lao về phía sau như một con báo!

- Tần thúc!

Sắc mặt Tần Mẫn biến đổi, vẻ mặt Tiết Ngưng tái nhợt, vội vàng kéo Tần Mẫn lại:

- A Mẫn, gọi đi! Tần thúc nói như vậy, có nghĩa là chúng ta gặp phải địch nhân không thể địch nổi, nếu không gọi cho Vương Song, chúng ta đều sẽ chết!

- Tranh thủ thông báo cho thành phố Giang Nam cử người tới cứu chúng ta, nếu không, Tần thúc khả năng sẽ không chống đỡ được bao lâu!

Nghe vậy, Tần Mẫn rốt cuộc cũng lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng lấy từ trong túi xách ra một chiếc điện thoại di động nhỏ, căn cứ thông tin liên lạc mà Chu Ảnh đưa cho nàng mà nhấn gọi, không kịp lo lắng mặt mũi hay xấu hổ!

Cass xuất hiện, còn chưa kịp làm quen thì đã phát hiện có chiếc xe phía trước, hình như sự xuất hiện của hắn đã cản đường bọn họ!

- Ồ, ta không trực tiếp xuất hiện ở thành phố Giang Nam sao!

Cass có chút kinh ngạc, sau đó tựa như cũng cảm giác được, trong nháy mắt lập tức thở phào nhẹ nhõm:

- Hừ, không sao, chỉ là khoảng cách mà thôi. Trăm dặm, sai số không lớn quá lớn!

Loại tình huống này cũng rất phổ biến trong vũ trụ, phi thuyền dù sao cũng không phải vũ khí cấp bậc Tinh Chủ, có thể truyền tống đến đây đã là tận lực rồi, một số phi thuyền có phẩm chất kém, thậm chí từng xảy ra chuyện truyền tống người đến một tinh cầu khác!

Nhìn đoàn xe phía trước và đoàn người xuống xe, trong mắt Cass hiện lên một tia khinh thường, hắn cảm thấy, những người trước mắt này cũng không khác gì con kiến!

- Chẳng qua, trước khi tới căn cứ thành phố Giang Nam, chúng ta có thể cùng những người này vui vẻ một chút!

Trong lòng Cass thầm nghĩ, trong mắt tựa như xuất hiện một loại thần thái nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận