Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1835: Một thắng một bại (2)

- Được, ba trận thì ba trận!

Vương Song và bọn người Tần Vũ thương lượng một chút, đưa ra quyết định.

Trong trận doanh Dị Vực đi ra một người, đây là một nam tử cả người trải rộng lân giáp, phía trên đầu có một cái tiêm giác màu xanh, sáng long lanh trong suốt, giống như bạch ngọc.

Bọn người Dương Phàm liếc nhìn nhau, cuối cùng Bạch Thiên La của Bạch gia đứng ra.

- Bí quyết Sát Thần Bạch gia ta lấy sát phạt Chứng Đạo, trận chiến này để cho ta tới đi!

Vừa rồi mọi người kịch chiến, sát khí của Bạch Thiên La kích phát, lúc này sát khí của hắn khuấy động.

Mọi người nghe vậy, đều gật đầu, bí quyết Sát Thần của Bạch gia lấy sát nhập đạo, luận công kích, tuyệt đối là đỉnh phong

Đồng thời người Bạch gia càng chiến đấu, lực lượng của mình càng tăng kinh khủng, thậm chí nhiều khi có thể chuyển bại thành thắng, đối với người Bạch gia mà nói hoàn toàn không là vấn đề.

Bạch Thiên La bước ra, đứng bên người đối phương, không có chút ý nói chuyện nào, người Bạch gia bọn họ một khi quyết định chiến đấu, vậy sẽ không nói lời vô nghĩa, tất cả mục tiêu là giết chết đối thủ, đối thủ không chết, vậy tất cả ngôn ngữ động tác của bọn họ đều là dư thừa.

"Bá."

Một thanh Huyết Kiếm xuất hiện, vừa mới xuất hiện, giống như Tu La Địa Ngục, oan hồn vô tận gào thét, đây đều là tồn tại tử vong trong tay hắn, có người, có yêu thú, các loại chủng tộc, Huyết Kiếm ngang trời, sát khí phá vạn đạo, quét về phía đối phương.

Đối thủ nhìn Kiếm Quag Huyết Sắc đánh tới, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, vảy giáp màu đen trên người phát ra âm thanh ầm ầm, hình thành một lá chắn không thể phá vỡ trước người hắn.

Kiếm quang huyết sắc đánh tới, trong không khí tràn ngập sát ý, có điều kiếm quang huyết sắc rơi vào trên vảy giáp màu đen lạ chỉ làm dao động một chút, sau đó biến mất.

Ngọc Giác màu xanh trên đầu thiên kiêu Dị Vực này phát ra từng đạo gợn sóng, giống như gợn nước tản ra, cuối cùng một chùm sáng màu xanh phía trên Tiêm Giác của hắn bất ngờ nổ ra.

"Ầm."

Chùm sáng màu xanh khủng bố xé rách thiên địa, bay thẳng về phía Bạch Thiên La, chùm sáng màu xanh lướt qua, không gian đều trực tiếp vỡ nát, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản..

- Sát Thần Kiếm!

Thấy thế, âm thanh Bạch Thiên la bạo hống, huyết quang phía trên Huyết Kiếm đại thịnh, hóa thành Vô Biên Huyết Hải, Huyết Hải cuồn cuộn, cuối cùng hóa thành một đạo kiếm quang huyết sắc lần nữa, va chạm thật mạnh với chùm sáng màu xanh của đối phương.

Từ công kích của hai người, một cỗ lực lượng cường đại quét ngang, có điều Bạch Thiên La còn chưa kịp phản ứng, một chùm sáng màu xanh thẳng thắp rơi xuống thân thể hắn.

"Phốc."

Một âm thanh xuyên qua vang lên, chùm sáng màu xanh trực tiếp xuyên thấu thân thể Bạch Thiên La, trên mặt đất nổ ra một cái hố sâu.

"Bịch"

Thân thể Bạch Thiên La ngã xuống thật mạnh, nguyên thần đều bị một kích này đánh chết.

Sắc mặt đám người Vương Song biến đổi, tiến lên mang thi thể đối phương về.

Đây chính là cao thủ đỉnh cấp đầu tiên của bọn họ chết trận, cũng đại biểu cho bọn họ trận đầu thất bại.

Tôn thiên kia của đối phương trở về trận doanh của Dị Vực, Lam công tử lạnh lùng mở miệng, không có chút biểu tình nào, tiếp tục gọi một người ra.

- Ta tới đi!

Dương Mạt bỗng nhiên chủ động xin đi giết giặc, sắc mặt vô cùng kiên nghị.

- Ta ở trong Tiềm Long Uyên huyết chiến mấy trăm trận, nhưng chưa đấu với thiên kiêu của Dị Vực!

Vương Song nhìn ánh mắt Dương Mạt, từ trong mắt hắn, Vương Song thấy tự tin và kiên định.

- Được, trận này giao cho ngươi!

Vương Song gật đầu, bọn họ là sư huynh đệ, vô cùng tín nhiệm lẫn nhau, Dương Mạt có thể nói ra lời này, nhất định có nắm chắc.

Nhìn thấy Vương Song đồng ý, những người khác không nói gì, đều một mặt trầm mặc nhìn Dương Mạt, đối với thực lực của Dương Mạt, bọn họ đều mơ hồ phát giác được, thực lực Hóa Thần Đỉnh Phong, không tính xuất chúng, nhưng bọn họ đến tình trạng này, tu vi cao thấp không phải quan trọng nhất, chênh lệch nửa đẳng cấp không nói rõ cái gì, quan trọng là lực chiến đấu.

Nhìn thấy Dương Mạt xuất chiến, trong mắt thiên kiêu Dị Vực đối diện lóe lên một tia âm lãnh, hắn biết trận chiến tiếp theo của mình nhất định phải thắng, nếu không mình cũng đừng trở về.

Nghĩ tới đây, trong tay hắn xuất hiện một loại côn trùng giống như rết, toàn thân đen kịt, lớn chỉ cỡ nắm tay.

"Vèo."

Tốc độ côn trùng nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đến bên người Dương Mạt, từ khi con côn trùng này xuất hiện, không gian xung quanh đều xuất hiện một tia tử khí.

- Kịch độc!

Đám người Vương Song thấy thể, biến sắc, độc tính của côn trùng có hình dạng con rết này mạnh đến đáng sợ, ngay cả không gian cũng có thể ăn mòn.

- Thiên Ngô Thần Trùng, Dị Trùng xếp thứ năm mươi bốn trên bảng xếp hạng, Tinh Chủ dính vào một chút cũng không chết không nghi ngờ, ta xem ngươi chống cự thế nào!

Nam tử cười lạnh một tiếng, đây là mình lúc trước cơ duyên xảo hợp mới luyện hóa Dị Trùng, chính là dựa vào Thiên Ngô Thần Trùng này, mình mới có tư cách ở đây.

Thiên Ngô Thần Trùng đen kịt đánh tới Dương Mạt, chỉ cảm nhận được loại mùi tanh tràn ngập trong không khí kia, Dương Mạt cũng cảm nhận được não mình trầm xuống, nhất thời trong lòng rung lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận