Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2323: Tuyệt sát tứ Đại Thiên Kiêu Dị Vực! (2)

Vô số đường cong màu đen hiện lên trong mắt Vương Song, đây là nguyền rủa chi đạo của Tả Vương , Vương Song chưa từng gặp qua, nhưng dưới lực lượng nghiền nát tuyệt đối, cuối cùng cũng không phát sinh kỳ tích!

Rất nhanh, nguyền rủa chi đạo dung nhập vào trong cơ thể Vương Song, hắn có thể cảm giác được tu vi của mình lại tăng vọt, tiến thêm một bước Tôn Giả Cửu Thiên.

Tả Vương bị giết, Vương Song nhìn vào ba chiến trường khác ở phía xa xa, tiến thêm một bước, bay về phía chiến trường của Lê Mông, mà Thời Thương bay về phía chiến trường của Thiên Vũ!

- A…

Chỉ trong mấy tức, Lê Mông kêu thảm một tiếng, ngay lập tức bị Vương Song đánh thành đám huyết vụ, dung nhập vào trong cơ thể hắn!

Lúc này, khí tức của Vương Song càng ngày càng đáng sợ, ánh mắt xoay chuyển, như đại tinh xoay chuyển, trong hai chiến trường khác, thân thể Thiên Vũ trực tiếp bay rớt ra ngoài, không cách nào chống đỡ đòn công kích của hai người Thời Thương cùng Thạch Hạo.

Đầu của hắn bị đập thành từng mảnh, trong nháy mắt khôi phục lại, nhưng khí tứccủa hắn trầm trọng!

- Áo Đô, nếu không trở về, chúng ta sẽ bị giết sạch!

Thiên Vũ hét lớn một tiếng, hướng về tinh không kêu to lên.

Dường như hắn đã sớm phát giác được nơi này có biến cố, trong tinh không xa xôi, dao động trong nháy mắt lập tức trở nên cực kỳ đáng sợ, hắn mơ hồ có thể cảm giác được khí tức của Đế Quân viễn cổ xuất hiện!

- Muộn rồi!

Vương Song xuất hiện bên cạnh Thiên Vũ, luân hồi đao giống như tử sắc thủy tinh đột nhiên chém ra, giống như muốn xé ra mảnh thiên địa này, đao quang vô tận, cho dù là thánh giả cũng sẽ biến sắc!

- Xoẹt.

Một đao quét ngang, thanh âm của Thiên Vũ đột nhiên dừng lại, thân thể bị chém làm đôi, một đao cắt đứt vạn vật xuất hiện, làm cho đối phương không cách nào sống lại!

- Xoẹt!

Động tác của Vương Song cực nhanh, vung tay lên, thôn phệ đối phương!

- Bùm.

Lần lượt giết chết ba vị Thiên Kiêu cùng cấp với Đế giả, Dị giới trực tiếp bị giết, thậm chí có người nhanh như chớp rời đi, không nguyện ý tiếp tục lưu lại ở chỗ này chờ chết.

Sắc mặt của Thiên Tuyệt thay đổi dữ dội, hắn đang cùng thần chiến , ai có thể ngờ rằng trong nháy mắt, Tứ Đại Thiên Kiêu hàng đầu đã bị giết chỉ còn lại mình.

- Áo Đô, tên ngu này! Cho dù chúng ta giết được vị thánh giả đó thì sao, tất cả chúng ta đều xong đời!

Thiên Tuyệt nguyền rủa trong lòng, nhưng hắn không thể làm được gì, trong lòng có khiếp sợ, công kích vô cùng mạnh mẽ, trong mắt Thần chiến lóe lên một tia quang mang sáng chói, dĩ ý thông thần, lần nữa hóa thành cây thương bất bại.

- Rầm.

Chiến Thần Quyết tầng thứ ba vô cùng mạnh mẽ, một bên khác, bốn người Thạch Hạo, Thời Thương, Lam Phong và Vương Song cũng nhắm mục tiêu vào Thiên Vũ!

Bốn đòn công kích mạnh nhất giáng xuống, cùng với Thần chiến, năm vị thánh giả cùng nhau tấn công, cho dù thật sự là thánh giả cũng sẽ bị nổ tung, huống chi Thiên Tuyệt còn chưa đặt chân lên thánh giả!

Thiên Tuyệt cố gắng trốn thoát cũng là chuyện vọng tưởng, nắm người đồng thời tấn công hắn ngay lập tức bị tiêu diệt, Vương Song muốn hấp thụ năng lượng của đối thủ không thành, trực tiếp bị đánh thành tro bụi!

- A, các ngươi đáng chết!

Đột nhiên, thanh âm điên cuồng của Áo Đô từ tinh không xa xôi truyền đến, rõ ràng, bốn vị cường giả thiên kiêu Dị Vực vẫn lạc, cho dù hắn cùng Áo Đô đều là Đế quân chi tử, cũng tuyệt đối không dễ chịu!

- Rầm!

Không gian trong nháy mắt bị đánh xuyên thủng, thân thể thánh tôn xuất hiện trước mặt đám người Vương Song, nhưng khi đám người Vương Song nhìn thấy, cũng giật nảy cả mình, Thánh Tôn y phục rách rưới, dính máu đỏ tươi, có thể thấy rõ trên người có vết thương lớn nhỏ, thánh huyết chảy ra từ vết thương, thậm chí không thể chữa trị.

- Thánh Tôn!

Lam Phong kêu một tiếng.

- Tên kia huyết mạch khủng bố, thực lực mạnh đáng sợ, lão phu căn bản không phải là đối thủ của hắn, tiến vào Vĩnh Hằng điện, hắn có thể ngăn cản đối thủ một khoảng thời gian!

Thánh Tôn trầm giọng nói, vung tay lên, bàn tay to lập tức bao lấy đám người Vương Song, biến mất không thấy tăm hơi.

Một khắc sau, Áo Đô cũng xuất hiện trên chiến trường, mái tóc đen rối bù, trong mắt sát ý gần như vọt lên trời, trong lòng vô cùng phẫn nộ, bốn đại thiên kiêu cường giả đều bị giết, những người kia không phải là đồ đệ của Chuẩn Đế thì cũng là thân tử. Mặc dù sau này có thể sống lại, nhưng phải đợi rất lâu, hắn mang theo những người này tiến vào, kết quả chỉ có bản thân đi ra, cũng không thể ăn nói với những cường giả kia được!

- Áo Đô công tử!

Thiên kiêu Bốn phương tám hướng tiến đến, cũng cảnh giác nhìn Áo Đô, bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được Áo Đô đang tức giận, giận đến mức sắp phun ra lửa, ai đụng phải sẽ gặp xui xẻo.

- Cho rằng trốn trong điện đường thì ta không làm được gì sao, ngây thơ!

Áo Đô ngữ khí lạnh như băng nói:

- Hiện tại ta đã thăng cấp thánh giả, một tòa điện đường làm sao có thể ngăn cản ta!

Nói xong, Áo Đô nhìn Thiên kiêu vốn phương tám hướng:

- Một đám phế vật.

Đám người nghe thấy lời này đều cười khổ một tiếng, nhưng một chút cũng không dám so đo, Áo Đô cũng biết trách cứ đám người này cũng vô dụng, ai có thể biết được đối phương có nhiều cường giả cấp cao hàng đầu như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận