Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1268: Phản ứng của tông môn

Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, Mạnh trưởng lão tiếp tục mở miệng, một mặt lạnh lùng nhìn Liễu Bạch:

- Liễu Bạch, ngươi thân là trưởng lão, lại lấy lớn hiếp nhỏ, ý đồ đánh giết đệ tử thiên tài tông môn, Chấp Pháp Phong ta không có quyền chấp pháp với ngươi, nhưng ta sẽ bẩm báo Phong Chủ, tiến hành thẩm phán hành vi của ngươi!

Nghe vậy, sắc mặt Liễu Bạch trở nên đen kịt:

- Mạnh Thiên Phong, ngươi nhất định phải tuyệt tình như thế!

- Ta chỉ là dựa theo tông làm việc!

Mạnh Thiên Phong đạm mạc mở miệng, nói xong, không tiếp tục để ý đối phương, quay đầu nhìn về phía Vương Song, trong mắt vậy mà xuất hiện một tia thưởng thức nhàn nhạt.

- Vương Song đúng không, ngươi rất không tệ!

Được một vị Chấp Pháp Trưởng Lão khích lệ như thế, đây là lần đầu tiên sau khi Vương Song gia nhập Thanh Nguyên Tông!

- Đa tạ tiền bối có thể chủ trì công đạo!

Vương Song lần này là cảm kích xuất phát từ nội tâm, đến hắn cũng thất vọng với Thanh Nguyên Tông, một Mạnh Thiên Phong làm hắn một lần nữa thay đổi cái nhìn đối với Thanh Nguyên Tông.

- Đây là ta phải làm, trong Thanh Nguyên Tông không có người nào có thể vi phạm quy củ!

Mạnh Thiên Phong nhàn nhạt mở miệng, lập tức nhìn về phía Cố Hồng Y:

- Tiểu nha đầu, không tu luyện cho tốt, nhìn xem xếp hạng bây giờ của ngươi, trước một trăm còn không thể nào vào được, mất mặt hay không! Sư phụ ngươi không đành lòng răn dạy ngươi, ta cũng không để ý!

- Lại không tu luyện cho tốt, ta giam ngươi lại, để ngươi bế quan một trăm năm!

Lời Mạnh Thiên Phong làm Vương Song hoảng sợ nhảy một cái, Cố Hồng Y cũng có chút e ngại nhìn Mạnh Thiên Phong một chút, miệng nhếch lên, có thể treo hai cái bình dầu, lẩm bẩm:

- Đại mặt đen, thối trưởng lão...

Vương Song đều vì Cố Hồng Y toát mồ hôi, quang minh chính đại mắng Mạnh trưởng lão như thế thật sự tốt sao?

- Nhanh đi tu luyện, lần sau không vào được trước một trăm, ngươi cũng không cần ra khỏi Chấp Pháp Phong!

Sắc mặt Mạnh Thiên Phong tối đen, hiển nhiên nghe được Cố Hồng Y nghĩ linh tinh.

"A"

Cố Hồng Y bĩu môi, có chút không cam lòng rời đi, lúc rời đi xoay người làm mặt quỷ với Mạnh trưởng lão, làm Vương Song có chút dở khóc dở cười.

Mạnh Thiên Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Hạng Trùng:

- Liễu Bạch, Hạng Trùng ta mang đi, ngươi có thể đi tìm Phong Chủ các ngươi.

Nghe được lời Mạnh Thiên Phong bá khí nói, sắc mặt Liễu Bạch lúc thì đỏ, lúc thì trắng, lại nói không ra lời.

Vương Song cũng nhân cơ hội rời đi, nếu không hắn thật đúng là sợ Liễu Bạch tiếp tục tìm mình gây phiền phức.

Mọi người rời đi, chuyện này giống như một trận bão táp trong nháy mắt truyền khắp cả tông môn!

Đệ tử Thanh Nguyên Tông đều biết Vô Danh Phong đến một kẻ hung ác, mặc dù là tân đệ tử, nhưng lại đánh Hạng Trùng top 300 trên bảng Thiên Kiêu tàn phế.

Kỳ quái là không có ai biết đến tột cùng Vương Song sử dụng thần thông gì!

Hạng Trùng bị mang đi, sau đó Liễu Bạch cũng nhận được trừng phạt của Chấp Pháp Phong, đứt mất cung phụng ba năm của trưởng lão, lấy đó trừng trị!

Vốn hẳn là trừng phạt nặng, nhưng nghe nói Phong Chủ Lạc Tinh Phong ra mặt, vì Liễu Bạch cầu tình, cuối cùng đổi lấy một kết quả như vậy.

Tất cả mọi người biết thù này của Vương Song và Liễu Bạch trưởng lão xem như đã kết, không chỉ nói là Liễu Bạch, hẳn là toàn bộ Lạc Tinh Phong!

Cũng có một số người cười trên nỗi đau của người khác, nhìn thấy người Lạc Tinh Phong có kết cục này cũng trợ giúp, ở trong đệ tử chửi bới Lạc Tinh Phong.

...

Đây là một chỗ có thể xưng là Tiên, mây mù lượn lờ, bầu trời xanh biếc như được gột rửa, giống như là một khối Lam Bảo Thạch, một thác nước chảy thẳng xuống dưới, giống như một ngân sắc trường long ầm vang rơi vào phía dưới đầm nước, kích thích sóng nước vạn trưởng.

Một bóng người lẳng lặng xếp bằng trên một khối đá xanh bên cạnh đầm nước, thời điểm bọt nước bắn qua người hắn giống như mọc mắt, xẹt qua bên cạnh hắn, rơi vào trong đám nước.

Thác nước ầm ầm rung động, nhưng thân ảnh này không nhúc nhích tí nào, nhìn thật kỹ, giống nhu dung nhập vào phiến thiên địa này, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ hư vô.

Nguyên khí thiên địa xung quanh giống như cái phễu, điên cuồng rơi xuống thân ảnh này, bị đối phương hấp thu cắn nuốt.

"Vèo."

Nơi xa, một đạo lưu quang bay tới nơi này, rơi vào sau đạo thân ảnh này.

"Ầm."

Thân ảnh này bỗng nhiên mở mắt, giống như một chùm điện quang, nguyên khí thiên địa xung quanh trong nháy mắt đình chỉ, thân ảnh đứng lên, như một con Thần Long lao nhanh ra, lực lượng kinh khủng bạo phát, Nguyên Lực chấn động, trình tự của thác nước lớn nghìn trượng trước mắt trực tiếp bị chặn ngang!

Đạo thân ảnh này cực kỳ thon dài, một thân quần áo màu xanh, đường cong gương mặt vô cùng nhu hòa, ngũ quan cực kỳ anh tuấn, tràn ngập một loại mị lực nam tính.

- Ta bế quan bao lâu?

Nam tử duỗi cái lưng mệt mỏi, xoay đầu lại, nhìn nam tử xuất hiện, nhẹ giọng mở miệng hỏi thăm.

- Tần sư huynh, ngươi đã bế quan gần một năm!

Nam tử nhìn đối phương, một mặt cung kính mở miệng nói.

- Một năm, không nghĩ tới nhanh như vậy lại là một năm.

Nam tử được gọi là Tần sư huynh lắc đầu, giống như cảm thán thời gian trôi qua, lập tức có chút lười biếng hỏi thăm:

- Một năm nay trong tông môn phát sinh đại sự gì sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận