Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2026: Nguồn gốc của Dị Vực

Chỉ sợ đây cũng sự nghi hoặc trong lòng của rất nhiều người trong vũ trụ, lấy thực lực của Nhân Hoàng, ai dám ở hắn trước mặt làm càn!

- Không sai, Nhân Hoàng chi lực, trên đời vô song, sức một mình, kết thúc kỹ nguyên viễn cổ, thế nhưng, ngươi cho rằng hỗn độn cự thú dễ giải quyết như vậy sao, bọn chúng thiên sinh địa dưỡng, gánh chịu thiên địa chi mệnh, hành động lần này của Nhân Hoàng không khác gì nghịch thiên, hơn nữa, những cự thú này thực lực mạnh, vượt qua sựu tưởng tượng của mọi người, thêm nữa còn có một chút ngoài ý muốn ...

Nói đến chuyện ngoài ý muốn, thiếu niên dừng lại một chút, cũng không nói chuyện ngoài ý muốn kia là gì:

- Cuối cùng, kỷ nguyên viễn cổ kết thúc, Nhân Hoàng cũng bởi vì trọng thương hóa đạo!

Cùng lịch sử hợp lại, Nhân Hoàng cuối cùng cũng không thể nghịch thiên!

Vương Song thở dài một tiếng, cảm thấy hết sức tiếc nuối, nếu như Nhân Hoàng có thể sống sót, lấy thực lực của hắn, trấn áp tam giới lục đạo, chư thiên vạn giới cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Vương Song tiếp tục xem, phù điêu xung quanh bắt đầu từ mảnh vỡ của Vĩnh hằng mẫu tinh, đó hẳn là kỷ nguyên thượng cổ.

- Một trận chiến này, Vĩnh hằng mẫu tinh vỡ nát, hóa thành đại vũ trụ, tinh hà sáng chói, cường giả lần nữa tàn lụi, bởi vậy, một trận chiến này lại được xưng là thượng cổ mạt kiếp!

Ánh mắt Thiếu niên thâm thúy mở miệng:

- Hai trận chiến kết thúc kỷ nguyên, uy lực có thể phá diệt vũ trụ, cũng khiến mảnh vũ trụ này chuyển từ thịnh thành suy, bắt đầu xuống dốc.

Vương Song cũng không hiểu rõ đoạn lịch sử này lắm, trong ánh mắt hắn hiện lên một vòng suy tư, bỗng nhiên mở miệng:

- Dị Vựckia là sao? Rất nhiều người nói Dị Vựclà đại địch của vũ trụ chúng ta, ta vẫn không rõ lai lịch của Dị vực, tiền bối biết không?

Đến bây giờ, trong lòng Vương Song hiểu rõ, đối phương hẳn là cương giả của Thời quang thần tông, bằng không, tuyệt đối sẽ không hiểu rõ lịch của của Phương Vũ trụ này như thế!

- Dị Vực...

Trong mắt Thiếu niên lóe lên một vòng lãnh quang, một khắc kia, linh hồn Vương Song dường như bị đông cứng.

- Sau Thượng cổ mạt kiếp, vũ trụ dần dần suy yếu, đáng tiếc, đông đảo cường giả đỉnh cao vẫn lạc, ngủ say, vậy mà không có người nào phát giác được tình huống này!

Thiếu niên nhẹ giọng tự nói, chậm rãi tiến lên, chung quanh trên phù điêu, hiện lên từng cảnh tượng khác nhau, đó là một mảnh Hư Vô chi địa, tối tăm mờ mịt một mảnh, trong mơ hồ, giống như chất lỏng đang lưu động, đang khuếch trương.

- Hàng rào của Vũ trụ, là thủ hộ mạnh nhất của vũ trụ một phương, nếu ở bên ngoài, mặc cho đòn công kích của ngươi có mạnh hơn, muốn khiến hàng rào sụp đỏ, cũng là người si nói mộng, trừ phi thực lực ngươi vượt qua toàn bộ vũ trụ!

- Lúc trước Nhân Hoàng trấn áp thiên địa, lực phòng ngự của vũ trụ đạt tới mức độ mạnh nhất từ trước tới nay!

- ... ., ý của ngươi là bên ngoài vũ trụ còn có vũ trụ?

Vương Song bỗng nhiên cắt ngang lời nói của thiếu niên, vẻ mặt giật mình mở miệng.

Phương vũ trụ này hắn đã thấy bao la Vô Tận lắm rồi, ai biết còn có nhiều vũ trụ hơn nữa!

Điều này đối với hắn mà nói, không khác sấm sét giữa trời quang!

- Đương nhiên, đây là một vũ trụ đa nguyên, từng vũ trụ, là từng cá thể đơn độc, có sự tồn tại của hàng rào vũ trụ, tất cả mọi người bình an vô sự, quétTuyết trước Cửa, thậm chí ai cũng không nhận ra ai!

- Giống như hồ nước, chúng ta cũng là cá bơi trong hồ, ở thế giới của mình cho dù sụp đổ cũng không cần gấp! Có đê đập thủ hộ kiên cố, dòng nước không chảy ra ngoài, phía ngoài cá cũng không vào được!

- Thế nhưng, một ngày nào đó, chúng ta chiến đấu quá kịch liệt, đê đập bị chúng ta khuấy động, không ngừng suy yếu, trở nên mỏng manh, rất rất thấp, lúc này, trong một cái hồ nước khác, bỗng nhiên xuất hiện một dị số, hắn không chỉ có thể rời khỏi hồ nước của mình, thậm chí còn có thể mang theo chủng tộc của mình tiến hành di chuyển, muốn chiếm lấy càng nhiều hồ nước, trở thành chúa tể!

Thiếu niên chậm rãi mở miệng, ngữ khí trầm thấp, mí mắt Vương Song không ngừng rung động, hắn biết rõ, bản thân chẳng mấy chốc sẽ biết rõ nguồn gốc của Dị Vực!

- Trong hồ nước chiến đấu kịch liệt, chính là chúng ta, mà cái khác, chính là Dị vực!

Thiếu niên nhìn Vương Song, nhẹ giọng mở miệng:

- Thượng cổ mạt kiếp, vũ trụ suy yếu, vô số trùng hợp, dẫn đến chúng ta bị một phương khác phát hiện, giống như dã lang trong bóng tối, ngửi được khí tức con mồi bị thương, từ nơi sâu xa cảm ứng, cuối cùng tìm được chúng ta!

- Hàng rào Vũ trụ, theo lý mà nói, có sự tồn tại của nó, vũ trụ chúng ta cũng không đến nổi không có chút sức chống cự!

Trong lòng Vương Song mặc dù chấn động, nhưng không mất đi lý trí, tỉnh táo hỏi.

- Ngươi nói không sai, hàng rào vũ trụ mặc dù yếu bớt, nhưng không phải biến mất, bọn họ muốn đánh vào tiến cũng không phải chuyện đơn giản như vậy!

Thiếu niên tiếp tục tiến lên, trên phù điêu phía trước, hiện lên cảnh tượng, đó là hai phe nhân mã giằng co.

- Đối phương tìm được điểm yếu của hàng rào chúng ta, hao tốn thời gian vạn năm, lần nữa khiến hàng rào suy yếu, thế nhưng, cuối cùng, vẫn bị cường giả vũ trụ này phát hiện! Nói bị bọn họ phát hiện, không bằng nói bị Thiên Đạo cảnh báo, đại địch xâm lấn, một khi bị công phá, Thiên Đạo nhất định sẽ biến mất, đây cũng là điều mà Thiên Đạo không cách nào dễ dàng tha thứ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận