Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 356: Hình thái ban đầu của dong binh công hội!

Đồng thời, bọn họ đã tìm kiếm được không ít lương thực, nhưng chỉ đưa cho người của mình, những người này hoàn toàn không thể được ăn, gần giống với Hùng Kim Lực kẻ Vương Song gặp phải lần đầu tiên. Sau khi hiểu rõ, Vương Song cũng không nói gì thêm, gật đầu, để những người này toàn bộ lên xe, một đám người chạy về phương hướng Kim Ngưu Trấn.

Chẳng mấy chốc, đám người Vương Song toàn bộ đã quay về Kim Ngưu Trấn, đám người Chu Vân Nguyệt nhìn thấy bức tường thành được xây dựng ở đây, và đám người bận rộn, mặc dù có một loại vất vả, nhưng trên mặt những người bình thường kia không có chút ủy khuất nào, đều là từng người tràn ngập hy vọng và sự ổn định, không hoảng sợ Zombie ở bên ngoài và mê mang về tương lai.

Thậm chí, bọn họ từng người nhìn vào đều là tinh thần sung mãn, không có dáng vẻ xanh xao vàng vọt như những người bình thường trong thế lực khác. Nhìn có vẻ sinh sống không tệ.

Giờ khắc này, Chu Vân Nguyệt càng đối với Vương Song có một cái nhìn sâu sắc hơn, xem ra đây không phải một thủ lĩnh tàn bạo bất nhân. Cứ như vậy, bọn họ cũng sẽ không phải lo lắng tính mạng bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.

Hoàng Thiên Hằng, Đổng Châu, Hồng Vũ, những người ở nhà đều đi ra nghênh đón, nhìn thấy vô số xe lương thực, đều vô cùng hưng phấn, không ngừng sắp xếp người mang toàn bộ lương thực chuyển đến nhà kho.

Những người nửa đường cứu được cũng do Đổng Châu và tỷ tỷ Vương Song sắp xếp ổn định.

Đám người Đổng Châu đã sớm nhận được tin tức, cho nên chuẩn bị kỹ càng một bữa tiệc, chúng mừng thắng lợi của chuyến này. Trong bữa tiệc, xuất hiện rất nhiều khuôn mặt, cha mẹ người nhà Vương Song, Đổng Châu, Đổng Mộng Kỳ, Hoàng Thiên Hằng, Hoàng Bối Bối, Triệu Hân, Tô Vi, Thái Hiểu, Lý Tân, Hồng Vũ, Chu Ảnh, Lữ Triết, Hác Đại Hải, Trương Chấn, các vị đội trưởng phó đội trưởng của các đại đội, đều đứng trong hàng ngũ đó, thậm chí còn có Dịch Tiểu Xuyên, Dịch Tiểu Hà, Liễu Thanh Thanh, Liễu Lôi, Chu Vân Nguyệt, Trần Diệu, Sở Thiến, Tạ Linh Ngọc, Lâm Tiểu Nhiên, Phương Phi, Hức Kiệt, những người đã từng đi theo lão nhân nhà Vương Song cũng nằm trong số đó.

Vì chúc mừng, Đổng Châu cố ý xào nấu con tê tê biến dĩ trước đó Vương Song đã chém giết thành vô số món ngon, tất cả mọi người đều ăn say sưa ngon lành. Nhưng cũng có một số người căn bản không có để ý đến việc ăn uống, bọn họ đều nhìn Vương Song, Liễu Thanh Thanh, Sở Thiến, Tạ Linh Ngọc, Lâm Tiểu Nhiên đều là sắc mặt phức tạp nhìn Vương Song, nhìn đến nỗi sắc mặt Vương Song có chút xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn các nàng.

Nhất là cha mẹ Vương Song, nhìn vô số các cô gái xinh đẹp trên bàn, khuôn mặt không nhịn được lộ ra vẻ mặt tươi cười, mọi người đối với cha mẹ Vương Song đều rất tôn kính, trong lời nói đều rất khéo léo. Chu Vân Nguyệt nhìn thấy cha mẹ Vương Song càng vô cùng ân cần, mở miệng một tiếng bá phụ bá mẫu gọi rất là cần mẫn, chưa tới thời gian nửa bữa cơm, cha mẹ Vương Song đã vô cùng ưa thích nữ nhân xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi này.

Một màn đó nhất thời khiến Thái Hiểu và Triệu Hân trong lòng đều một trận không thoải mái, nữ nhân này ngược lại thật biết dựa dẫm, một hồi như vậy đã dỗ hai lão nhân cực kỳ vui vẻ, nếu cứ tiếp tục như thế, sau này nơi nào còn có địa vị của nhóm người mình.

Hai nữ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt Thái Hiểu lóe lên một vòng tinh quang, lập tức nhìn về phía Trần Diệu, mỉm cười nói:

- Triệu tỷ, cô bé này đáng yêu quá, không biết là con cái nhà ai, khiến cho người ta nhìn mà yêu thích!

Nghe vậy, khóe miệng Triệu Hân lộ ra một vòng ý cười, khẽ cười nói:

- Đây là con gái của Chu tỷ tỷ, Trần Diệu, thời điểm quay về, vừa hay gặp phải một đám cường đạo không biết trời cao đất rộng, cứu được một nhóm người Chu tỷ tỷ. Có bé này rất thông minh đó, ta đều dự định muốn nhận nàng làm em gái nuôi đây.

Lời nói của Triệu Hân mặc dù nhỏ, nhưng tất cả mọi người đều nghe vào trong tai, cha me Vương Song cũng đều nghe thấy, không khỏi nhướng mày, bọn họ đều là hai người có loại tư tưởng rất bảo thủ kia, mặc dù muốn tìm vợ cho con trai, nhưng nếu một nữ nhân đã kết hôn, thậm chí còn có một đứa con gái, bọn họ lại không thể tiếp nhận.

Hai lão nhân không khỏi thu liễm ý cười trên mặt mình, nhìn Chu Vân Nguyệt, khuôn mặt hiện lên một vòng lạnh nhạt.

Lúc này, đại sảnh đột nhiên im ắng, chỉ nghe thấy âm thanh không ngừng gắp thức ăn của mọi người, đám người giống như không nghe thấy lời nói của hai người Triệu Hân, đều là trầm mặc không nói, sắc mặt Chu Vân Nguyệt nhìn hai lão nhân, trong nháy mắt hoàn toàn trắng bệch, trong mắt lấp lánh từng tia trong suốt, dường như lúc nào cũng có thể rơi xuống.

Chỉ có cô bé Trần Diệu này, tựa như không có phát giác được cái gì, nhìn Triệu Hâm, ngược lại vẻ mặt kinh hỷ nói:

- A.., Triệu tỷ tỷ muốn làm tỷ tỷ của Diệu Diệu sao! Tốt quá, Diệu Diệu có tỷ tỷ rồi! Hì hì, Diệu Diệu đầu tiên là có một đại ca ca, bây giờ lại có một đại tỷ tỷ, Diệu Diệu hạnh phúc quá!

Bạn cần đăng nhập để bình luận