Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 126: Tên du côn!

Nghe được lời giải thích của Trương Dao, Lâm Tuyết Tình dần bình ổn lại nội tâm đang tức giận, nàng chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Nhưng vẫn có chút khó hiểu:

- Hắn đưa chúng ta đến thành phố Hoa Tân, những vật chất này cũng là mọi người dùng chung mà. Sao hắn có thể làm như thế được! Lẽ nào đến thành phố Hoa Tân là hắn sẽ tách khỏi chúng ta. Dù có tách ra thì cùng lắm chỗ vật chất này đưa hết cho hắn, đến lúc có chính phủ, chúng ta còn sợ không có thức ăn sao!

Trương Dao nghe những lời nói hết sức ngây thơ của bằng hữu, có phần bất lực. Vật chất là đám người Vương Song liều mạng tìm được, các nàng nhiều lắm cũng chỉ là vận chuyển. Vả lại, đến thành phố Hoa Tân, chưa biết chắc vật chất sẽ thiếu thốn đến mức nào, làm sao có thể trông mong hết vào chính phủ được chứ.

Đưa bọn họ đến thành phố Hoa Tân, vậy thì sứ mệnh của Vương Song cũng đã hoàn thành rồi. Tất nhiên hắn sẽ không quan tâm bọn họ nữa, sau này bọn họ sống hay chết, hắn cũng chẳng màng đến nữa.

Nhưng những lời này không thể nói với Lâm Tuyết Tình. Vì vậy nàng chỉ đành vỗ vai của đối phương, đi sang một bên tiếp tục vận chuyển đồ đạc.

Sáng hôm sau, trời vừa sáng, đám người Vương Song đã thức dậy, chuyện khiến Vương Song vui mừng là dị năng của Triệu Hân đã hồi phục. Khi tiến hành thuật trị liệu, những vết thương trên người Vương Song cũng đã tốt hơn một nửa!

- Xem ra, cấp bậc Tiến hoá giả của ngươi thấp quá rồi. Một thuật trị liệu muốn hồi phục hoàn toàn vết thương cũng không đủ. Sau này ta sẽ vứt ngươi đến trước mặt Zombie, để ngươi giết bọn chúng tăng cấp bậc!

Vương Song nhìn Triệu Hân giống như một con mực bám chặt lấy mình, thân hình chữ S của nàng ẩn hiện nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, vô cùng mê hoặc lòng người.

Trong chốc lát đã tăng thêm rất nhiều người, Vương Song bèn mở rộng thêm vài căn biệt thự ở lân cận, mà hắn với Triệu Hân ở riêng một căn.

- Được thôi, cảm ơn ngươi. Tiểu Song, ngươi đối xử với ta thật tốt!

Triệu Hân lười nhác, nằm ở bên cạnh Vương Song, nàng cất lời với vẻ mặt hạnh phúc.

- Được rồi, nhanh dậy thôi. Ta nghĩ bọn họ cũng đã dậy cả rồi, chắc đang đợi chúng ta đấy!

Vương Song mỉm cười, xoa gò má trơn nhẵn như ngọc của Triệu Hân, sau đó rời giường.

- Ừ.

Triệu Hân không cam tâm thức dậy mặc quần áo, rất lâu rồi nàng chưa được ngủ thoải mái như vậy. Cho nên, nàng khao khát được nằm mãi trên giường như thế này.

Đợi khi bọn họ đi ra thì phát hiện đám người Lý Tân, Đổng Châu, Chương Nghiệp đều đang ở trong biệt thự cũ ăn bữa sáng chờ bọn họ.

- Ha ha, Tiểu Song à, nhanh đến ăn cơm đi! Vết thương của ngươi thế nào?

Lý Tân ở một bên nhìn thấy Vương Song và Triệu Hân thì vẻ mặt có phần kì quặc mở lời, lập tức nhớ ra gì đó, có hơi lo lắng hỏi thăm.

- Không sao, đã đỡ rồi!

Vương Song cười trả lời, hắn nhìn ngó xung quanh thì phát hiện có chỗ trống, bèn cùng Triệu Hân đi đến đó ngồi. Hắn lấy một miếng bánh mì đưa cho Triệu Hân, rồi lấy cho nàng một bình sữa, sau đó bản thân cũng lấy ít bánh mì, thịt xông khói, bắt đầu ăn uống.

Bên cạnh chính là Lâm Tuyết Tình, nàng nhìn Triệu Hân có quan hệ thân mật với Vương Song thì cắn chặt môi. Hình như cảm nhận được tầm mắt của Lâm Tuyết Tình nên Triệu Hân quay đầu sang nhìn, khi nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, ánh mắt nàng khẽ di chuyển. Dường như hiểu ra gì đó, khoé miệng nàng lộ ra nụ cười, lấy miếng bánh mì mình đã cắn đưa qua trước miệng Vương Song, giọng nói nũng nịu:

- Tiểu Song, ta đút ngươi ăn!

Ánh mắt đưa đẩy, hình như có sự quyến rũ vô số kể.

Sắc mặt Vương Song có hơi kì quặc, hắn cảm nhận được rõ ràng tầm mắt tất cả mọi người trong sảnh đều âm thầm bắn về phía mình. Nhưng hắn không nói gì, mở miệng cắn lấy bắt đầu ăn. Cứ như thế, bữa ăn kết thúc trong bầu không khí có phần quái lạ. Rốt cuộc bên trong có cảm giác gì, có lẽ cũng chỉ có người đương sự mới biết được.



Một đoàn xe to lớn đi trên đường, phía trước là ba chiếc siêu xe mở lối, đằng sau là một chiếc xe buýt lớn, cuối cùng là một chiếc xe tải. Ở vị trí đầu tiên là một chiếc xe Ferrari màu đỏ như ngọn lửa đang chầm chậm lái về trước, cả đoàn xe đều có phần kì quái. Một số người ven đường muốn lên trước bắt xe, nhưng đám người Vương Song không để ý đến.

Còn Zombie, đám người Vương Song không cần phải xuống xe đã có từng viên đạn được bắn ra từ súng của Lưu Hâm, trăm phát trăm trúng. Vương Song và Triệu Hân vẫn đi chung một chiếc xe, trong chiếc xe đầu tiên kia khi nhìn thấy một số Zombie bị lạc đàn, Vương Song trực tiếp đánh gãy tay chân của chúng rồi để Triệu Hân lên trước giết chết!

Khiến Vương Song ngạc nhiên chính là Triệu Hân tuy là một nữ nhân, nhưng khi đối diện với Zombie nàng lại quyết đoán, độc ác, trực tiếp bắn nổ đầu hơn rất nhiều nữ nhânkhác.

Còn chưa đi được mấy chục ki-lô-mét, những Zombie chết dưới tay của Triệu Hân đã vượt qua chục con, cũng không phụ lòng mong đợi của mọi người, nàng đã thăng đến cấp ba rồi! Giờ đây Vương Song lại nhìn sang lần nữa.

- Tiên Thiên Tiến Hoá Giả: Phụ trợ hình Tiến hóa giả

- Cấp bậc: Cấp ba!

Bạn cần đăng nhập để bình luận