Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 362: Yêu cầu của Trần Diệu

- Có điều, bây giờ ta đổi ý, không cần ngươi, chỉ cần mẹ của ngươi là được rồi!

Vương Song ở bên cạnh lạnh nhạt nói, mặc dù rất bất ngờ, nhưng Vương Song không muốn vì một cô gái nhỏ sinh ra khoảng cách với viên đại tướng dưới trướng mình trong tương lai, cho nên lập tức từ chối.

Trên mặt Trần Diệu lộ ra một tia chín chắn và lý trí không phù hợp với độ tuổi của nàng, nhìn Vương Song, khẽ cười một tiếng:

- Ta biết chắn chắn ngươi đã nhìn ra những thay đổi trên người mẹ ta qua chuyện xảy ra lần này và ta tin rằng sự thay đổi này nhất định sẽ có lợi ích to lớn với ngươi, nếu không, ngươi sẽ không quan tâm đến cảm nhận của mẹ như thế!

Vương Song không nói, chuyện này trong lòng mọi người đều hiểu, sinh mệnh của mình quả thực quý giá như thế, không có thu được các loại lợi ích tương đối, bản thân sao lại nói chuyện tốt như thế.

Nhìn dáng vẻ của Vương Song, Chu Vân Nguyệt cũng sững sờ, như có điều gì đó suy nghĩ nhìn thân thể của mình, lúc này, nàng mới phát hiện dường như trong cơ thể của mình có một dòng năng lượng mỏng manh chuyển động, có thể theo ý muốn của mình mà chuyển động. Bất giác, vươn hai tay, "Bụp" một tiếng, một đoàn tinh quang đột nhiên xuất hiện ở trong tay nàng.

Tinh quang chẳng qua chỉ lớn cỡ lòng bàn tay người, mới vừa xuất hiện, lập tức khiến cho Chu Vân Nguyệt giật mình, có điều cảm nhận được cảm giác thân thiết trong lòng bàn tay, nàng có chút mơ màng, không biết đây là cái gì.

- Đánh nó về phía ta!

Đột nhiên, Vương Song bên cạnh ánh mắt lóe lên, nhìn đoàn tinh quang màu bạc như thủy ngân trong tay Chu Vân Nguyệt, lớn tiếng ra lệnh!

Chu Vân Nguyệt giật mình, vô thức quăng đoàn tinh quang này về phía Vương Song, sau đó mới phản ứng lại, muốn thu lại đã không kịp, chỉ có thể nhìn đoàn tinh quang màu bạc này giống như sao băng rơi, tốc độ nhanh hơn chớp, dường như không nhìn thấy khoảng cách không gian, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Vương Song!

Vương Song nhìn tinh quang như thuấn di xuất hiện, sắc mặt không thay đổi, trên thân xuất hiện một hắc sắc khải giáp, bao bọc toàn thân.

“Bụp”

Một âm thanh như bong bóng nổ rung, tinh quang rơi vào trên người Vương Song, Vương Song cảm giác giống như có hàng vạn cái gai nhỏ bé trên người mình, muốn đánh mình thành một con nhím.

Có điều áo giáp trên người Vương Song ngăn cản hết những lực lượng này, không để cho những tinh quang này xuyên qua phòng ngự của mình.

Nhưng, trong lòng Vương Song lại vô cùng chấn động, nguồn lực lượng này mặc dù so với mình không đáng là gì, nhưng nếu như giờ phút này, đỡ đòn này là Tiến Hóa Giả cấp bốn, chắc chắn chỉ có con đường chết, thậm chí ngay cả Tiến Hóa Giả cấp năm đối mặt với đòn này, nếu không chú ý sẽ bị thương nặng!

Cần phải biết, Chu Vân Nguyệt này chẳng qua mới chỉ là cấp ba, chờ đã, Vương Song sững sờ, đột nhiên nhớ tới Chu Vân Nguyệt này trước đó chẳng qua là một người bình thường, nhưng sau khi tiến hóa lại trong nháy mắt tăng vọt thành một Tiến Hóa Giả cấp ba, điều này trực tiếp giảm bớt không ít thành thời gian dài. Chính hắn trở thành Tiến Hóa Giả cấp ba cũng tốn cả tháng thời gian.

- Có thể là tác dụng của trái cây sinh mệnh, cung cấp nguồn năng lượng lớn cho nàng!

Vương Song phỏng đoán nói, có điều, bất kể như thế nào, bây giờ Chu Vân Nguyệt này chỉ mới trở thành Tiến Hóa Giả đã có thực lực mạnh mẽ như vậy, sau này chắc chắn là có thể thay thế mình, trở thành trụ cột của mình, đồng thời Vương Song cảm giác được năng lực của Chu Vân Nguyệt vẫn chưa hoàn toàn phát huy hết, một khi hoàn toàn phát huy, cho dù cao hơn nàng hai cấp bậc, e là cũng không phải là đối thủ của Chu Vân Nguyệt!

- Tốt, rất tốt!

Suy nghĩ của Vương Song bay tán loạn, trên mặt lộ ra ý cười không che giấu được, nhìn Chu Vân Nguyệt:

- Kỹ năng của ngươi rất tốt, có điều chỉ là không biết vận dụng linh hoạt, ta sẽ chuyên tâm phụ trách dạy bảo ngươi, đến lúc ý chí chiến đấu của ngươi đạt đến một nửa của ta, xem như ngươi xuất sư!

Chu Vân Nguyệt không để ý đến Vương Song, sững sờ nhìn hai tay của mình, có chút không dám tin, bản thân lại trở thành một Tiến Hóa Giả, trở thành một người may mắn trong số đó!

Bây giờ, nàng cũng hiểu rõ vì điều gì mà thái độ của Vương Song thay đổi lớn như thế, thân phận này mang đến tác dụng đơn giản hơn so với bản thân minh trước đó dùng tất cả vốn liếng gấp mười lần!

- Vốn dĩ là bởi vì mẹ đã trở thành Tiến Hóa Giả!

Một bên, Trần Diệu đột nhiên cười rộ lên, nhìn Vương Song, trên mặt lộ ra một tia cười:

- Nếu đã thế, ta càng phải giữ vững quyết định mình, nếu không thì, chỉ sợ ngươi càng sẽ không yên tâm về mẹ ta, ít nhất ngươi có con tin là ta, vậy thì, mẹ ta chắc chắn sẽ không phản bội ngươi!

- Tại sao ngươi phải làm như vậy!

Vương Song nhíu mày hỏi, hắn cũng đã nói không cần Trần Diệu vì mình cống hiến, sao nàng cứ giống như mê muội, cứ đuổi là lại bám theo, đuổi cũng không đi.

Chu Vân Nguyệt tức xanh cả mặt, nếu không phải thân thể không còn sức lực, sợ rằng sẽ trực tiếp tát một bạt tay.

- Trần Diệu, con im miệng cho ta, nếu không thì ta sẽ xem như không có đứa con gái như con!

Chu Vân Nguyệt nghiêm nghị quát lớn, thậm chí trực tiếp gọi tên Trần Diệu .

Bạn cần đăng nhập để bình luận