Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1563: Có Thể Nhất Chiến!

- Đương nhiên có thể, còn có thể giúp nhiều nữa!

Trên khuôn mặt vô cùng già nua của Thần Tinh lộ ra một nét tươi cười, nhìn thoáng qua Tinh Thần Cự Đỉnh phía dưới, chậm rãi nói.

- Ta muốn nhờ ngươi giúp ta giết hắn!

Phía dưới Tinh Thần Cự Đỉnh, thân ảnh bị trấn áp nghe nói như vậy, không khỏi sửng sốt, lập tức cười lạnh, thanh âm như cú vọ.

- Ha ha, lão quỷ Thần, không phải ngươi hồ đồ rồi sao, chẳng lẽ nhiều năm như vậy, ngươi không chỉ hao tổn tuổi thọ, ngay cả đến trí tuệ của ngươi cũng không còn!

Thân ảnh kia cười lạnh, đối với lời nói của Thần Tinh rõ ràng cảm thấy buồn cười.

- Muốn giết ta, ngươi căn bản không có bản lĩnh này. Đưa tiểu tử này đến giết ta, đây thật sự là trò cười hay nhất mà Sát Lục Thần Tôn ta tung hoành chư thiên từng nghe qua!

Vương Song đột nhiên mở to hai mắt, sắc mặt trong nháy mắt trở nên đờ đẫn, hắn ngơ ngác nhìn lão giả trước mắt, hoài nghi lỗ tai mình nghe lầm.

- Tiền, tiền bối, ngươi, có phải là ta... nghe lầm rồi không...

Vương Song lắp bắp mở miệng, cũng không biết rốt cuộc mình đang nói cái gì.

- Không sai, ta cần ngươi giúp ta giết Dị Vực Thần Tôn này!

Thần Tinh sắc mặt nghiêm trọng, lặp lại lời nói một lần nữa, Vương Song không nhìn thấy chút bộ dáng đùa giỡn nào trên mặt đối phương.

- Rầm!

Vương Song nuốt nước bọt, chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội.

Lần này, hắn cuối cùng cũng xác định đối phương không nói giỡn, cả người hắn muốn nhảy dựng lên!

Nói giỡn sao, cái tên bị trấn áp kia lợi hại biết bao. Chính mắt hắn nhìn thấy, một cỗ năng lượng màu xám trực tiếp khiến cho tất cả đệ tử tông môn ngã đều xuống, nếu không phải lão Thần Tinh này thức tỉnh, chỉ sợ bọn họ cũng đã sớm xong đời!

Hơn nữa, hắn cũng không quên, môn phái của lão nhân Thần Tinh, Tinh Thần Tôngphải dốc hết toàn lực mới miễn cưỡng trấn áp được tên này, cũng bởi vì thế mà một thượng cổ tông môn cũng tan thành mây khói.

Đối với một tồn tại như vậy, đừng nói hắn, cho dù là vị Lâm Kinh Thiên được xưng là vô địch dưới tôn giả kia, phỏng chừng cũng phải phát sầu!

Chính hắn cũng đạt đến cảnh giới siêu phàm, mặc dù có thể vượt cấp mà chiến Hóa Thần, nhưng điều này không có nghĩa là hắn có thể chống lại cường giả trong tuyệt thế tôn giả!

Đây không phải là can đảm mà là muốn chết!

- Tiền bối, ta và ngươi hẳn là không có oán thù gì phải không…

Vương Song nhìn đối phương với vẻ đáng thương, làm cho lão sửng sốt.

- Haha, Thần Tinh lão quỷ, mọi người đều nói ngươi là người trí tuệ nhất Tinh Thần Tông, nhưng theo ta thấy, ngươi quả thực quá ngu xuẩn! Tuy rằng hiện tại thực lực của ta là vô tận, nhưng ta cũng không thèm để mắt đến Tinh Chủ bình thường, một tiểu tử như vậy, ngươi chính là muốn giết ta, chậc, nhưng mà tiểu tử này là một hạt giống tốt, sức chiến đấu cũng không tầm thường. Tương lai trở thành Tinh Chủ cũng không thành vấn đề, Tôn Giả Chi Cảnh còn có chút hy vọng, thì vô cớ chôn ở trong tay ngươi…

Phía dưới, thanh âm lại vang lên, ngữ khí đầy trào phúng.

Nhiều năm như vậy, hắn bị trấn áp, oán khí trong lòng gần như có thể nổ tung cả một phương, hiện tại mặc dù không thể thoát ra, nhưng miệng quả thật là rất nhàn rỗi, không ngừng chế giễu đối phương.

Thần Tinh không để ý, nhìn Vương Song, cười khẽ một tiếng:

- Tiểu tử kia, ngươi yên tâm, ta sẽ không hại ngươi.

- Nhưng mà, hiện giờ ta chỉ có ba ngày sống sót, thực không có cách nào chém giết hắn. Một khi ta ngã xuống, Tinh Thần Đỉnh này không có sự khống chế của ta, sẽ không có cách nào trấn áp đối phương. Đến lúc đó, không chỉ ngươi, cả môn phái các ngươi, tất cả đều sẽ chết.

- Ta không biết ngươi đã từng nghe qua Dị Vực, Dị Vực giả hay chưa, ta muốn nói cho ngươi biết, kẻ bị trấn áp ở dưới, ở dị vực được gọi là Sát Lục Thần Tôn, Sát Lục Thần Quyết, đã giết bao nhiêu Thiên Kiêu, cao thủ của chúng ta. Một khi để hắn chạy ra ngoài, chắc chắn sẽ xảy ra Đại nạn...

- Ngươi hẳn là cũng có rất nhiều thân nhân, bằng hữu, chẳng lẽ ngươi nguyện ý nhìn bọn họ bị giết, mà bản thân bất lực sao?

Nghe thấy Thần Tinh lão nhân nói vậy, Vương Song dần dần bình tĩnh lại, ánh mắt trở nên nghiêm túc, nhìn đối phương:

- Tiền bối, tuy rằng ta không biết Dị Vực giả là cái gì, nhưng ta tin, năm đó các ngươi dốc hết toàn lực trấn áp hắn ở chỗ này, nhất định có lý do của các ngươi. Mặc dù Vương Song ta không phải là nhân vật đao to búa lớn gì, nhưng cũng nguyện ý mà góp ra một phần sức lực nhỏ nhoi này!

- Tốt, ta không nhìn lầm người!

Thần Tinh lão nhân nghe vậy, trên mặt nở một nụ cười nhu hòa.

- Ngươi yên tâm, ta sẽ tận lực giảm bớt khó khăn cho ngươi, bảo vệ ngươi chu toàn.

Lão giả vung tay lên, thân thể Vương Song không tự chủ được tới gần. Bàn tay to xương xẩu của đối phương nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu Vương Song, sau một khắc, hắn cảm giác được toàn thân mình dường như đều bị lão nhân nhìn thấu, giống như bị lột tẩy tất cả, trong mắt hắn không thể che giấu một bí mật gì.

Nhưng cho dù như thế, Vương Song cũng có thể cảm nhận được, theo sự dò xét của lão giả, trong cơ thể của hắn, ba hạt giống, hắc môn, ngay cả Vạn Giới Châu, hay thậm chí trong đan điền sắp đột phá, tất cả đồng thời phát sáng, chống cự năng lượng dò xét của lão nhân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận