Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1497: Bí ẩn

Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía ba người, lạnh nhạt mở miệng:

- Nói đi, sao ba tông các ngươi lại liên thủ?

Cổ Minh lúc này không do dự nữa, Thiên Đạo Thệ Ngôn đã phát, hắn cũng không dám có chỗ giấu diếm:

- Kỳ thật tình huống cụ thể của chuyện này ta cũng không quá rõ ràng, chỉ là trước khi tiến vào nhận được phân phó của Nguyên Thần trưởng lão, liên thủ cùng hai đại tông môn khác, chiếm cứ nơi này, giết chết đệ tử Thanh Nguyên Tông, một tên cũng không để lại!

- Chúng ta cũng như thế, trước khi tiến vào nhận được phân phó của cao tầng tông môn, chém tận diệt tuyệt Thanh Nguyên Tông, đá ra bí cảnh Hư Không lần này, về phần nguyên nhân cụ thể, chỉ sợ từ đệ tử chân truyền biết ra, những người khác chỉ thi hành mệnh lệnh...

Lê Đằng đệ tử Thần Tiêu Tông tiếp lời.

Ba người Vương Song chau màu, nhìn về phía Đổng Quang, đối phương cười khổ một tiếng, khoát tay chặn lại:

- Ta cũng nhận được tin tức như thế, đều là mệnh lệnh của cao tầng tông môn, ở đâu cho một đệ tử nho nhỏ như ta có thể biết.

- Vô liêm sỉ, các ngươi đang đùa ta đúng không!

Vương Song mãnh liệt đứng dậy, sát ý trong mắt hóa thành thực chất, giống như hai thanh kiếm, hung hăng đâm vào chỗ sâu trong não ba người. Ba người này cái gì cũng không biết, còn dám giao dịch cùng bọn hắn, đây không phải đùa nghịch bọn họ thì là gì.

- Vương Song, chúng ta đã phát Thiên Đạo Thệ Ngôn, ngươi không thể giết chúng ta!

m thanh ba người Cổ Minh kêu lên, trong mắt có một tia hoảng sợ.

- Thế nhưng, những thứ các ngươi nói không có thứ chúng ta muốn…

Vẻ mặt Vương Song băng lãnh, nhiệt độ xung quanh không ngừng hạ xuống, làm người ta cảm nhận một trận lãnh ý.

Mắt thấy Vương Song muốn bạo phát, ba người Cổ Minh cũng biết bọn họ đuối lý, tuy bọn người Vương Song trở ngại lời thề không thể ra tay với bọn họ, nhưng để bọn hắn chịu tội vẫn vô cùng dễ dàng, hiện tại bọn hắn không khác lắm với một vài người bình thường cường tráng, thật sự xảy ra bất trắc, bọn họ muốn khóc cũng không kịp.

- Chờ một chút, để cho ta ngẫm lại, để cho ta ngẫm lại…

Cổ Minh lo lắng mở miệng, trên mặt hiện lên một tia gấp gáp, cả người đều nhíu mày điên cuồng suy tư bọn họ có gì giá trị có thể nói cho Vương Song.

Nhìn thấy động tác Cổ Minh,hai người bên cạnh đều hơi kinh ngạc, bời vì dựa theo tu vi bọn họ mà nói, nếu quả thật biết tin tức gì thì rất khó quên, đồng thời bọn họ còn phát hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn, không thể xuất hiện tình huống giấu diếm.

Mấy người Vương Song, Chu Thông cũng đều dừng bước chân của mình, lạnh lùng nhìn ba người này, Vương Song đã quyết định, nếu như Cổ Minh này thật sự không cho hắn một câu trả lời hoàn mỹ chắc chắn, như vậy hắn tuyệt đối sẽ xuất thủ giết chết bọn hắn!

Thời gian chậm rãi trôi qua trong hai tâm tình khác nhau của hai phe, mồ hôi trên mặt Cổ Minh cơ hồ chảy thành sông, cả người lo lắng giống như con kiến bò trên lửa, một canh giờ sắp qua đi, trên mặt Vương Song hiện lên một tia không kiên nhẫn, Cổ Minh rốt cục mỏ miệng, trong mắt hắn lóe lên vẻ mừng như điên:

- Ta nghĩ ra rồi, nghĩ ra rồi!

Ngữ khí của hắn vô cùng kích động, giống như phát hiện được bí mật gì.

- Nghĩ ra cái gì?

Ánh mắt Vương Song giống như tia chớp phóng tới, cả người "vèo" một cái đã đến bên cạnh hắn, dò xét hắn từ trên xuống dưới một lần.

Ánh mắt những người khác cũng nhìn về phía hắn, có chút hiếu kỳ.

- Ta nhớ được trước đó lúc mấy vị sư huynh đệ tử chân truyền đàm luận, đã từng nói qua lai lịch của bí cảnh hư không này, đương nhiên bọn họ chỉ thuận miệng nói, cũng không có nói rõ ràng, lúc ấy ta vừa lúc ở một bên, nghe được một câu như vậy…

Trên mặt Cổ Minh có chút kích động mở miệng.

Nghe vậy Vương Song nhướng mày, lai lịch bí cảnh Hư Không này và giết chết đệ tử Thanh Nguyên Tông có quan hệ gì? Tên này rõ ràng là miệng lưỡi dẻo quẹo, trong lòng hắn giận dữ, nhưng cũng không vội phát tác, mà kiên nhẫn đợi đối phuong nói xong, nếu đối phương nói bậy, mình không ngại cho hắn biết kết cục lừa gạt mình.

- Nói điểm chính!

Sắc mặt Chu Thông âm trầm, hiển nhiên hắn cũng có loại cảm giác bị

lừa gạt.

- Đúng, đúng..

Cổ Minh giật mình, vội vàng đáp ứng, lập tức nghiêm mặt, ngữ khí trở nên ngưng trọng:

- Ta nghe mấy vị sư huynh nói bí cảnh Hư Không này giống như là một cái Phong Ấn Chi Đại, phong ấn một loại Ma Vật tuyệt thế nào đó, giống như vì phong ấn Ma Vật này, lúc trước một tông môn nhất lưu ở Tây Tinh Vực bởi vì vậy mà đoạn tuyệt truyền thừa...

- Giống như ở chỗ sâu trong bí cảnh Hư Không này có trấn áp Tuyệt Thế Thần Binh của Ma Vật, nếu như có thể đạt được, tương đương với có một vị Tôn Giả cái thế, cho nên bọn họ muốn đuổi tận giết tuyệt Thanh Nguyên Tông!

Cổ Minh nhát gan mở miệng.

- Vì phòng ngừa Thanh Nguyên Tông chúng ta đạt được Tuyệt Thế Thần Binh này, bọn họ dám làm như thế? Đạt được Thần Binh này ba nhà các ngươi phân chia thế nào, còn nữa, dựa theo lời ngươi nói, trong này trấn áp một tôn Ma Vật tuyệt thế, các ngươi lấy đi Thần Binh, chẳng lẽ không sợ Ma Vật chạy đến?

Vương Song chau mày, liên tiếp đưa ra rất nhiều nghi hoặc.

- Ta đây thật sự không biết, bọn họ lúc ấy chỉ nói linh tinh vài câu, ta cũng không để ý...

Cổ Minh gần như muốn khóc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận