Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1702: Ba người! (2)

- Không sai, bên trong Đại Diễn Đạo Quán cạnh tranh cực kỳ đáng sợ, chúng ta mặc dù đều là thiên kiêu gia tộc, nhưng ở Tứ Đại Đạo Viện, phần lớn đều là thiên tài, chúng ta chỉ có cùng nhau đoàn kết, mới có thể bảo đảm tốt tài nguyên.

Nam tử Thanh Y bên phải cũng trầm giọng mở miệng.

- Hai vị sư huynh trong gia tộc rất nhiều người đều ở Đại Diễn Đạo Quán, ai dám khó dễ các huynh, còn tiểu muội tiến vào Đạo Quán, còn phải nhờ hai vị sư huynh chiếu cố.

Nữ nhân cười nhẹ một tiếng, nàng tiện thể khen hai người một chút.

Hai người nghe vậy, ngoài miệng tuy khiêm tốn nhưng trong mắt hiện lên vẻ kiêu ngạo, rõ ràng rất đắc ý với lời nói của nữ nhân.

Danh tính của ba người dường như rất cao, vừa bước vào cửa hàng đã bị nhận ra.

- Đó là Liễu gia, Liễu Vạn Trọng, Chung gia, Chung Đỉnh Thần, còn có Tô gia, Tô Uyển Linh.

- Liễu gia và Chung gia đều là đại gia tộc của Trấn Yêu Tộc, còn Tô gia cũng là nhị phẩm gia tộc, trong nhà có Tinh Chủ.

Xung quanh người ta nhìn thấy ba người này, xì xào bàn tán. Một số võ giả lớn tuổi còn ghé tai dặn dò mấy thanh niên trẻ tuổi, cảnh cáo họ không được bất kính đối phương.

- Nghe nói bọn họ đã thông qua khảo hạch của Đại Diễn Đạo Quán, rất nhanh sẽ tiến vào Đại Diễn Đạo Quán.

Một người hiểu biết thì thầm nói.

- Cái gì, tiến vào Đại Diễn Đạo Quán? Không phải thời gian chiêu sinh của Tứ Đại Đạo Viện đã qua rồi sao!

Có người vẻ mặt kinh ngạc nói.

- Đó là tình huống bình thường, thế nhưng người ta là ai, muốn tiến vào Tứ Đạo Viện, cần gì tuân theo thủ tục bình thường!

Có người chua xót nói.

Ba người rõ ràng nghe được người ta nghị luận, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, sải bước tiến vào trong, lần này họ tới là đi theo Tô Uyển Linh, khi họ chuẩn bị tiến vào Đại Diễn Đạo Quán, Tô Uyển Linh lại muốn đi mua một ít Thiên Tài Địa Bảo, chế tạo thần binh của riêng mình.

Cả hai đều quan tâm đến Tô Uyển Linh, vì vậy họ đã đến đây ngay khi biết tin, mặc dù gia cảnh của Tô Uyển Linh không tốt bằng họ, nhưng tài năng của nàng nhỉnh hơn họ một chút, nếu họ có thể có được một mỹ nhân như vậy, sẽ có nhiều tiếng nói hơn trong gia đình, khi lớn lên, hai người sẽ đoàn kết lại, ảnh hưởng của họ trong gia tộc sẽ càng cao.

Ba người đi về phía trước, đột nhiên, Liễu Vạn Trọng ở bên trái nữ nhân nhìn chằm chằm chỗ của Vương Song, thân ảnh đột nhiên dừng lại.

- Chính là hắn!

Giọng nói trầm thấp của Liễu Vạn Trọng vang lên, nó cực kỳ yếu ớt, nếu như không phải Tô Uyển Linh và Chung Đỉnh Thần có tu vi cao, họ có lẽ sẽ không thể nghe thấy.

- Có chuyện gì vậy, Liễu sư huynh?

Tô Uyển Linh đảo mắt tò mò hỏi, Chung Đỉnh Thần cũng khá tò mò, theo tầm nhìn của Liễu Vạn Trọng, phát hiện bóng dáng của Vương Song và Dương Mạt, lông mày hắn cau lại, dường như nhớ ra điều gì đó .

- Cách đây một thời gian, trong vùng hoang dã vô tận đã xảy ra một chuyện khiến cả vùng hoang dã đó rung chuyển. Hai kẻ kiêu ngạo đến từ Tây Tinh vực đã xuyên qua cả vùng hoang dã. Dù là thế hệ trẻ tuổi, nhưng không ai có thể địch nổi, ngay cả Vũ Thần bộ lạc Tuyệt Thế Thiên Khiêu Vũ Mục đều bị đánh bại!

Giọng nói của Liễu Vạn Trọng vang lên bên tai hai người, lời nói khiến trong lòng họ chấn động.

- Chẳng lẽ là bọn họ?

Chung Đỉnh Thần nhìn chằm chằm Vương Song và Dương Mạt, cảm nhận được ánh mắt của bọn họ, Vương Song, Dương Mạt cũng quay đầu nhìn về phía này.

Ánh mắt của mấy người va chạm, Liễu Dương Vạn Trọng và Chung Đỉnh Thần cảm thấy một áp lực vô hình từ trong mắt Vương Song xuất hiện, khiến hô hấp của họ có chút ngạt thở.

Vương Song và Dương Mạt chỉ liếc nhìn họ, sau đó quay mặt đi, không chú ý nữa.

- Bọn họ, bọn họ thật sự có thực lực mạnh như vậy sao?

Đôi mắt đẹp của Tô Uyển Linh đảo một vòng, nhưng trong giọng nói lại có chút không thể tin, thân là tuyệt đỉnh thiên tài của Trấn Yêu thành , bọn họ đều có tự tôn của mình.

- Tên kia, số lần hắn xuất thủ cũng ít, thực chiến lực hẳn là không quá mạnh, nhưng cái tên Vương Song kia lại lợi hại đến mức kinh người. Tuy rằng ta chưa từng thấy qua cảnh tượng trận chiến của họ, nhưng những trưởng bối Liễu gia đều nói với ta rằng nếu gặp phải người này, cố gắng đừng xung đột với hắn ta.

Liễu Vạn Trọng nhìn Vương Song và Dương Mạt với ánh mắt kỳ lạ.

- Đừng phát sinh xung đột với hắn ư?

Chung Đỉnh Thần đứng bên này cười như không cười. Bọn họ đều là những thiên tài hàng đầu, đối với sức chiến đấu thì bọn họ vô cùng tự tin, cho dù so với những thiên tài ở Tần Hoàng Thành kia, bọn họ cũng không thua kém chút nào. Vì vậy, đối với họ, lời nói của những trưởng bối trong gia tộc chỉ là càng thêm kích thích lòng háo thắng của họ nhiều hơn.

- Thế nào, ngươi muốn thử sao? Ngươi không sợ thua thảm sao?

Chung Đỉnh Thần khẽ cười, trong mắt hiện lên hai tia sáng màu vàng lấp lóe.

- Ha ha, ta từ nhỏ chưa từng tới Tây Tinh Vực, cho nên ta cũng rất có hứng thú với Thiên Giao nơi đó, vừa vặn đột phá Vô Pha Thần Quyết, bắt hắn thử tay nghề một tý được mà nhỉ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận