Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1273: Người của Thanh Nguyên Tông tới (2)

- Đương nhiên, bọn họ không có khả năng xảy ra đại chiến với Thanh Nguyên Tông, điều này sẽ dẫn đến tai họa cho cả hành tinh nhưng mà bọn hắn cũng có biện pháp, ví dụ như lúc Thanh Nguyên Tông thu đệ tử, phái đệ tử của mình lấy danh nghĩa giao lưu, trên thực tế c là đến chèn ép tân đệ tử của Thanh Nguyên Tông, để bọn hắn biết Nguyên Linh tông là mạnh nhất, những đệ tử của Nguyên Linh tông cực kỳ ngoan độc, mỗi lần động thủ, không chết cũng bị thương, làm lòng tân đệ tử vô cùng bàng hoàng.

- Hôm nay, người của Nguyên Linh Tông cũng đến, sư huynh, lần này ngươi có thể xuất thủ, trước đó tông môn luôn luôn thua nhiều thắng ít, chỉ cần ngươi có thể thắng đệ tử Nguyên Linh tông, tông môn tuyệt đối sẽ có khen thưởng!

Đôi mắt Mạnh Lãng tỏa sáng, hai con mắt lớn chừng hạt đậu chờ mong nhìn Vương Song.

- Không hứng thú.

Ban đầu Vương Song còn hưng phấn một chút, nhưng sau đó lại miệng, hắn không nguyện ý vì một trận tỷ thí mà làm bại lộ con át chủ bài của mình.

Nói xong, Vương Song đi đến bên cạnh. Dương Mạt đang cạnh câu cá ở đầm nước bên cạnh, trông cực kỳ nhàn nhã.

Mạnh Lãng nhìn thấy dáng vẻ thờ ơ của Vương Song, bất đắc dĩ lắc đầu, cũng rất vui vẻ đuổi theo.

- Keng keng keng keng ...

Bốn tiếng chuông vang liên tục vang lên, Thần m cuồn cuộn truyền đến, khiến cho tất cả đệ tử Thanh Nguyên Tông đều ngẩng đầu nhìn lại.

Một vệt Đại Đạo kim quang trống rỗng xuất hiện, kéo dài từ tông chủ phong bên ngoài tông môn hơn mười dặm, có Tiên m trận, Tiên Nhạc tề vũ, từng cánh hoa rơi xuống, tản ra mùi thơm ngát say lòng người.

- Đây là lễ nghi tam đẳng của tông môn!

Mạnh Lãng kinh ngạc nói:

- Loại đãi ngộ này chỉ có cấp bậc Tinh Chủ mới sử dụng, chẳng lẽ đối phương là một vị Tinh Chủ!

Trong lòng Vương Song khẽ động, thân là môn phái tu hành đương nhiên cũng có nghi lễ đón khách, nghi lễ của Thanh Nguyên Tông là Ngũ Đẳng, Tam Đẳng khi đối ứng với sự ghé thăm của cấp bậc Tinh Chủ, Nhị Đẳng là Nhất Môn Chi Chủ, Nhất Đẳng thì cấp bậc Tôn Giả nhưng mà loại đẳng cấp trong lịch sự Thanh Nguyên Tông bọn họ cũng không sử dụng được mấy lần!

Trên Đại Đạo kim sắc, một đám nhân ảnh chậm rãi xuất hiện, cầm đầu là một lão giả tinh thần quắc thước, đôi mắt giống như hai vầng mặt trời, tản ra tia sáng hừng hực, một thân đạo bào màu xanh, một đỉnh Tinh Quan, trông cực kỳ Phiêu Miểu.

Sau lưng lão giả là một đám thiếu niên thiếu nữ, trông có chút non nớt, nhưng khí tức bọn hắn vô cùng tràn đầy, giống như từng cái Hỏa Lò, tu vi từ Hậu Thiên cảnh giới đến Tiên Thiên cảnh giới, đặc biệt bên trong có một thiếu nữ, trông dương dương tự đắc, nhưng cả người giống như một vòng Thần Nguyệt, người chung quanh đều không tự giác kéo dài khoảng cách với nàng.

- Thì ra là Nguyên Thần đạo hữu, không nghĩ tới lần này lậi cực khổ cho đại trưởng lão Nguyên Linh tông tự thân xuất mã!

Một âm thanh lạnh nhạt vang lên, lập tức một thân ảnh già nua xuất hiện, tóc bạc mặt hồng hào, đôi đồng tử tựa như ẩn chứa Vô Tận Tinh Thần, có một cỗ khí tức dày nặng như núi nhưng mà sắc mặt lão giả lạnh nhạt, toàn thân bao phủ một tầng huyết sắc thần quang.

- Chấp pháp phong Phong Chủ, nghe nói Quý Tông năm nay có không ít hạt giống tốt, vừa vặn, Nguyên Linh tông ta cũng thu được một số đệ tử, bọn họ đều nghe nói đệ tử Thanh Nguyên Tông người nào người nấy thiên tư như rồng, muốn mở mang kiến thức một chút.

Nguyên Thần không vội không chậm mở miệng, không thèm để đây là địa bàn của Thanh Nguyên Tông.

Phía sau hắn, một đám thiếu niên thiếu nữ đều vô cùng ngạo mạn nhìn về phía Thanh Nguyên Tông, trong mắt tràn đầy khinh thường.

- Thanh Nguyên Tông ta đã đợi rất lâu rồi, mời đi!

Chấp pháp phong Phong Chủ lạnh nhạt mở miệng, cái cớ này năm nào cũng dùng, Nguyên Linh tông cũng lười đổi.

Nói xóng, một tay hư dẫn, mang theo mọi người rơi xuống, tiến vào Thanh Nguyên phong.

Vương Song nhìn thấy vậy, tò mò nhìn tiểu bàn tử bên cạnh, muốn hỏi một chút lão đầu kia là ai, không nghĩ tới Mạnh Lãng vậy mà một mặt hoa si nhìn phía trên, trong mắt tràn đầy mê say.

- Đẹp quá, quá đẹp, sao lại có nữ tử xinh đẹp như vậy chứ.

Mạnh Lãng tự lẩm bẩm.

- Sư huynh, Mạnh sư huynh không phải bị bệnh đấy chứ?

Dương Mạt ngây thơ hỏi.

Vương Song tức xạm mặt hung hăng gõ đầu Mạnh Lãng:

- Ngươi cái tên này, nhìn thấy mỹ nữ cái là đi đường cũng không được nữa đúng không.

- Hắc hắc, thói quen, thói quen!

Trên mặt Mạnh Lãng lộ vẻ xấu hổ.

- Nguyên Thần này là ai vậy? Trông rất lợi hại?

Vương Song dò hỏi.

- Nguyên Thần, chậc chậc, đây chính là đại nhân vật của Nguyên Linh tông, sự tồn tại cấp bậc Tinh Chủ, là đại trưởng lão của Nguyên Linh tông, địa vị, gần với tông chủ!

Tiểu bàn tử chép miệng một cái, có chút sợ hãi thán phục mở miệng:

- Trước kia, là một vị trưởng lão cấp bậc Hóa Thần mang theo đệ tử đến đây, không nghĩ tới lần này vậy mà kinh động vị lão đại này!

Vương Song nhướng mày, cảm thấy có chỗ nào không đúng, dựa theo cách nói của Mạnh Lãng, đại nhân vậy như Nguyên Thần sao lại vì chút chuyện này mà xuất hiện chứ!

- Có lẽ, lần giao lưu này còn có một số việc mà bản thân không biết!

Vương Song tự lẩm bẩm trong lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận