Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 506: Vương Ngang và Đinh Văn Long!

Quân đoàn thứ nhất do Thu Báo Quốc đảm nhiệm, hắn từng là một sư trưởng, đảm nhiệm đội trưởng đoàn thứ nhất tất cả mọi người không có ý kiến gì, Hoàng Thiên Hằng theo Vương Song từ rất sớm, giúp Vương Song không ít, đảm nhiệm đội trưởng quân đoàn thứ hai bọn họ cũng không có ý kiến gì, Lý Tân lại là huynh đệ tốt nhất của Vương Song, một đường đi theo Vương Song, hắn làm đội trưởng quân đoàn thứ ba không ai dám nói không.

Tiếp theo quân đoàn thứ tư này, mỗi người đều có một chút hy vọng cho nên trong lòng đều mơ hồ có chút kích động.

- Đoàn trưởng quân đoàn thứ tư, Chương Nghiệp, phó đoàn trưởng Vương Hổ.

Vương Song nhìn mọi người có vẻ mặt như bình thản nhưng thật ra lại khẩn trương, mỉm cười, thản nhiên nói.

Chương Nghiệp và Vương Hổ đều đi theo mình từ lâu, thực lực bọn họ hiện giờ cùng lần lượt đạt tới cấp chín, cấp tám, đảm nhiệm một quân đoàn cũng rất xứng đáng, dù sao cũng không thể làm cho thuộc hạ đã theo mình từ lâu thất vọng!

Chương Nghiệp cùng Vương Hổ nghe thấy Vương Song nói, trong mắt hiện ra kích động nhưng vẫn cố nén kích động đứng dậy ôm quyền với Vương Song, trầm giọng nói:

- Nhất định sẽ không phụ lòng sự phó thác của thành chủ!

- Ha ha, các ngươi thành lập quân đoàn số bốn, binh lính có thể chiêu mộ từ người thường, Tiến Hoá Giả thì chọn từ những người phía sau Đàm Long, chọn chín người, sau đó Lý Tân ngươi lại chọn hai người bổ sung vào ghế trống của Chương Nghiệp và Vương Hổ, người khác đều đưa vào Thiên Chi Lợi Nhận!

Vương Song thản nhiên mở miệng, Lý Tân gật đầu, từng đoàn trang bị ít nhất mười Tiến Hoá Giả, nếu Chương Nghiệp và Vương Hổ đi rồi như vậy cần phải bổ sung thêm hai người.

Đàm Long cũng không nói gì, nếu trở thành một thành viên của của Thiên Chi Thành, như vậy bọn họ đều phải vì Thiên Chi Thành mà cống hiến sức lực.

- Đúng rồi, bộ phận giám sát của Chu Ảnh vẫn còn quá ít Tiến Hoá Giả, xử lý với người thường phạm pháp thì đủ nhưng Tiến Hoá Giả một khi phạm pháp thì bộ phận giám sát cũng phải có lực lượng tiến hành bắt giữ, cho nên, Chu Ảnh, ta cũng cho ngươi chín Tiến Hoá Giả, ngươi cần phải phát triển bộ phận giám sát tốt hơn nữa.

Vương Song nhìn Chu Ảnh, người này có thói quen ẩn núp trong bóng đêm.

Hắn cũng hiểu được bộ phận giám sát tương đối ít vất vả, nhưng cũng là nơi dễ dàng đắc tội với người trong ngành, nhưng tính cách và năng lực của Chu Ảnh đều vô cùng phù hợp, bản thân Vương Song cũng không chọn được người nào thích hợp hơn hắn, cho nên, muốn bồi thường cho hắn một chút, cho hắn chín Tiến Hoá Giả, làm cho bộ phận giám sát của hắn càng thêm ra dáng, không đến mức làm cho Chu Ảnh nản lòng thoái chí.

- Vâng!

Câu nói của Chu Ảnh luôn đơn giản như vậy, cho dù Vương Song có cho hắn quyền lợi lớn, thì giọng điệu của hắn vẫn là vạn năm không đổi, trầm mặc tựa như đêm tối.

Vương Song chia ra như vậy, số lượng Tiến Hoá Giả phía sau Đàm Long, tính cả hắn còn có bốn người, nhìn thấy bốn Tiến Hoá Giả có chút tội nghiệp Vương Song trực tiếp cho bốn Tiến Hoá Giả này vào bên trong Thiên Chi Lợi Nhận của mình.

- Thu lão, hiện tại mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu gió đông, chúng ta còn có một vị hàng xóm không biết ngươi dự định xử lý thế nào?

Vương Song phân phó xong, quay đầu nhìn Thu Báo Quốc, hắn đang chỉ đến một nửa người còn lại của sư đoàn 21, ước chừng hai ngàn bộ đội, đều là quân nhân chính quy, loại lực lượng này cũng không thể khinh thường.

Nghe vậy, ngoại trừ Đàm Long mới tới, những người khác đều quay đầu nhìn lại, đều biết ý của Vương Song, giường bên cạnh há có thể để cho người khác ngủ say.

Thu Báo Quốc nghe vậy, trên mặt cười khổ, hắn sớm biết sẽ có một ngày như vậy nhưng chỉ là không nghĩ rằng nó đến nhanh như vậy.

- Ta có thể tự mình đi khuyên bọn họ, tập hợp lại lực lượng, khả năng chiếm thành phố Giang Nam cũng lớn hơn một ít!

Thu Báo Quốc không chút do dự, trầm giọng nói với Vương Song.

Mấy người Tào Quân, Vương Lệ, Khang Bình, Vu Chi Thu cũng không phải là dạng người hám lợi đen lòng, sau khi biết tình hình nơi này của Vương Song hẳn sẽ hiểu được hai thế lực dung nhập là điều không thể ngăn cản, một núi không thể có hai hổ, thành phố Giang Nam chỉ có thể cho phép tồn tại một thế lực!

- Ta để ba người Tô Vũ, Hồng Vũ, Ảnh Đồng bảo vệ ngươi, có bọn họ ở đó ta nghĩ mấy người Tào Quân cũng không dám xằng bậy.

Vương Song gật đầu, đồng ý với ý kiến của Thu Báo Quốc.

Dù sao thủ trưởng thực sự của sư đoàn 21 là hắn, hắn ra mặt những quân nhân này cũng dễ dàng tiếp nhận, cho dù mấy người Tào Quân cũng sẽ không ra tay với Thu Báo Quốc, dù sao cũng là cấp dưới của hắn, dư uy vẫn còn!

- Bây giờ đã là mùa đông, thời tiết khắc nghiệt hơn, chiếm lại thành phố Giang Nam phải chờ mùa đông đi qua, đầu xuân sang năm nói sau, chuyện quan trọng nhất của chúng ta là bồi dưỡng thực lực, tích góp lực lượng, huấn luyện binh lính tạo ra một sư đoàn tinh nhuệ, dùng tốc độ nhanh nhất dung hợp binh lính và vũ khí!

- ...

Vương Song vừa nghĩ vừa đưa ra đề nghị của mình, không chỉ có quân sự còn sắp xếp người sống sót, xử lý vật tư, sử dụng súng ống, các phương diện đều phải đề cập, những người khác cũng tiến hành bổ sung, sau khi ăn ngon kết quả cứ vậy mà trở thành đại hội thảo luận!

Bạn cần đăng nhập để bình luận